Vô Thượng Sát Thần

Chương 1127 : Thần Long Ngâm

- Nhục thân cũng không tệ, nhục thân của ngươi, ta muốn! Con ngươi Phục Nhất Tiếu vô cùng băng lãnh, khuôn mặt xấu xí nhìn qua càng thêm dữ tợn, chỉ một thoáng, cái răng vỡ nát trong miệng nó đột nhiên lấy mắt trần có thể thấy tốc độ phục hồi như cũ. - Huh? Tiêu Phàm kinh ngạc nhìn Phục Nhất Tiếu, hắn thật đúng là chưa nghe nói qua Thực Não Huyết Trùng lại có năng lực tái sinh cường đại như thế. - Ta liền không tin nhục thân ngươi có thể một mực mạnh như vậy! Phục Nhất Tiếu nhe răng cười một tiếng, lần nữa hướng về Tiêu Phàm vọt tới. - Trước đó Đế Thương giả cũng là nói như vậy, ngươi biết rõ hắn cuối cùng như thế nào không? Tiêu Phàm không những không giận mà còn cười, chân đạp Kiếm Bộ cấp tốc lui lại. Phục Nhất Tiếu nói không sai, nhục thân hắn không có khả năng thời gian dài duy trì cường độ lớn như vậy, mới vừa rồi là bởi vì đồng thời thi triển Tu La Thần Thể cùng Thần Long Huyết Mạch mới có thể làm vỡ nát răng nó. Hai loại thể chất đặc thù đối với hắn tiêu hao cực lớn, huống chi, Phục Nhất Tiếu lại như thế nào không chịu nổi, cũng là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, nếu như thời gian dài kiên trì, Tiêu Phàm cũng không chiếm được chỗ tốt. - Ngươi đừng nói cho ta biết, hắn bị ngươi giết? Phục Nhất Tiếu mặt coi thường, đối với thực lực Đế Thương giả nó rất rõ ràng, lúc trước còn trong tay Đế Thương giả bị thua thiệt qua. Cũng chính là bởi vì như thế Phục Nhất Tiếu mới không dám tự tiện xông vào đối diện, nếu như không phải Đế Thương giả mà nói, Phục Nhất Tiếu đã sớm luyện hóa thi thể Huyết Thần Long, cũng không cần đến hiện tại vẫn là một Thực Não Huyết Trùng. - Chúc mừng ngươi, đoán đúng. Tiêu Phàm thản nhiên nói. - Ngươi thật đúng là coi mình quá cao, chỉ bằng ngươi cũng có thể giết chết nó, cho dù là ta cũng không nhất định có thể làm được. Phục Nhất Tiếu khịt mũi coi thường. Linh Hồn Tiêu Phàm cường đại hơn nhiều, nhưng hắn thấy vẫn không có tư cách cùng Đế Thương giả chống lại, muốn giết chết Đế Thương giả, trừ phi cường độ Linh Hồn đến gần vô hạn Thần Giai. Phục Nhất Tiếu tự nhiên là không biết, giết chết Đế Thương cũng không phải là Tiêu Phàm, mà là U Linh Chiến Hồn. Hơn nữa bởi vì cùng tàn niệm Đế Thương tranh đoạt bị thương không nhẹ, thực lực sớm đã không còn ở đỉnh phong. - Ta sẽ để cho ngươi biết rõ. Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, bỗng nhiên, một cỗ khí thế đáng sợ từ trên người hắn bộc phát ra, chung quanh hắn đột nhiên xuất hiện một đầu Huyết Sắc Thần Long. Hồn Lực cường đại ba động từ trên người Tiêu Phàm dập dờn ra, hắn một lần sử dụng năm giọt Tu La Thần Lực, khí thế trong nháy mắt nhảy lên tới đỉnh phong, xông thẳng Chiến Thánh trung kỳ. - Ngang ~ Một tiếng gầm thét ngập trời, chỉ thấy hư ảnh Huyết Sắc Thần Long quanh thân Tiêu Phàm là đột nhiên hé mồm máu ra, ngửa mặt lên trời gào thét. Từng đạo huyết sắc sóng ánh sáng từ trên người Tiêu Phàm chấn động mà ra, hư không rung động kịch liệt, xuất hiện từng đạo từng đạo liệt phùng. - Thần Long Ngâm?! Con ngươi Phục Nhất Tiếu run rẩy kịch liệt một cái, dưới cỗ ba động bàng bạc, bộ mặt nó cũng bắt đầu vặn vẹo, toàn thân vẩy ra chất lỏng, lít nha lít nhít vết nứt xuất hiện ở trên người. Cùng lúc đó, vô số Thực Cốt Trùng nơi xa nhao nhao nổ tung, tiếng khóc vang vọng thật lâu toàn bộ hư không. Nhất là những Thực Cốt Trùng biến ảo thành Huyết Long, tất cả đều tại hư không bốc lên không thôi, thanh âm bên trong ẩn chứa một cỗ long uy, đối với Long Tộc mà nói, hiệu quả càng thêm rõ rệt. Bọn chúng kiên trì thời gian một hai cái hô hấp, cuối cùng nhao nhao nổ tung, hóa thành một màn mưa máu tràn ngập hư không. Long Vũ, Ảnh Phong bọn hắn tất cả đều bị cỗ tiếng hét lớn đáng sợ chấn động đến toàn thân run lên, thân thể rung động kịch liệt. Sóng âm này thực sự quá kinh khủng, nó trực tiếp công kích Linh Hồn một người, lấy cường độ Linh Hồn Tiêu Phàm bây giờ, đừng nói Chiến Thánh cảnh sơ kỳ, dù là Chiến Thánh cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể chịu được một hống. Nếu như không phải Tiêu Phàm không muốn cùng Phục Nhất Tiếu dây dưa, hắn cũng sẽ không thi triển một kích này, dù sao một kích này không khác công kích diện rộng. Bọn Long Vũ tất cả đều bị chấn động đến thất điên bát đảo, cũng may Tiêu Phàm không phải cố ý công kích bọn hắn, hơn nữa còn có ý né qua bọn hắn, bằng không mà nói, đoán chừng bọn hắn cũng hẳn phải chết là không nghi ngờ. Sau một lát, hư ảnh Huyết Thần Long chậm rãi biến mất, mảnh không gian này cũng lần nữa khôi phục bình tĩnh. - Đều chết? Đám Phong Lang lấy lại tinh thần, đung đưa đầu nhìn bốn phía, con ngươi kịch liệt co vào nhiều lần. Thực Cốt Trùng lấy ngàn mà tính, trong đó càng không thiếu tồn tại Cửu Giai, vậy mà Tiêu Phàm vừa hô, tất cả đều chết, điều này bảo bọn họ làm sao mà tin đây? Nhìn thi thể Thực Cốt Trùng rơi xuống, đám người hãi hùng khiếp vía một trận, tất cả đều bị thực lực Tiêu Phàm làm cho chấn kinh. Nguyên bản bọn hắn coi là bản thân đột phá Chiến Thánh cảnh, cùng Tiêu Phàm chênh lệch sẽ không quá lớn, nhưng hiện tại nhìn đến, ý nghĩ bọn hắn là buồn cười biết bao. Cho dù là đột phá Chiến Thánh cảnh, Tiêu Phàm vẫn là người nổi bật bên trong cùng giai, mà bọn hắn chênh lệch cùng Tiêu Phàm chỉ có thể càng ngày càng lớn. - Khó trách Đế Thương nói, sau khi đột phá Chiến Thần cảnh, người tu Linh Hồn mặc dù rất ít nhưng địa vị rõ ràng so với tu nhục thân cao hơn, uy lực Thần Long Ngâm này quá là đáng sợ. Tiêu Phàm cũng bị một hống chi uy làm cho chấn kinh. Hắn cũng không nghĩ tới mình trong quá trình thức tỉnh Thần Long Huyết Mạch đã lĩnh ngộ Linh Hồn công kích vậy mà cường đại như thế, trực tiếp miểu sát lấy ngàn Thực Cốt Trùng. - Phục Nhất Tiếu đâu? Tiêu Phàm từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, lại phát hiện Phục Nhất Tiếu không thấy tăm hơi. Vừa mới một kích mặc dù đầy đủ cường đại nhưng Tiêu Phàm biết rõ, chỉ dựa một kíchnày là không có khả năng giết chết Phục Nhất Tiếu. - Khặc khặc, người trẻ tuổi, ngươi thật đúng là vượt qua ngoài ý muốn ta, Đế Thương lại đem tinh huyết cho ngươi, để ngươi thức tỉnh Thần Long Huyết Mạch, còn lĩnh ngộ Thần Long Ngâm. Đột nhiên, một đạo thanh âm khàn khàn vang lên. Tiêu Phàm theo tiếng kêu nhìn lại, ánh mắt trong nháy mắt rơi vào trên người Long Vũ, Long Vũ đứng lơ lửng trên không, trên cổ trắng nõn mang lấy một chuôi băng tinh chi kiếm. Một kẻ xấu xí từ phía sau vai nàng lộ đi ra, phun ra nuốt vào đầu lưỡi đỏ choét, răng cưa bắn ra hàn quang bốn phía. - Thả Long Vũ ra! Thần sắc Tiêu Phàm đại biến, hung dữ nhìn Phục Nhất Tiếu, ngữ khí lạnh như băng nói: - Nàng nếu mất một sợi lông, ta cho ngươi sống không bằng chết! Tiêu Phàm mặc dù không coi Long Vũ là nữ nhân bản thân, nhưng lại coi nàng là thành một trong bằng hữu trọng yếu nhất, thật sự là Tiêu Phàm thiếu nàng quá nhiều. Nếu như có thể, Tiêu Phàm tình nguyện hi sinh đổi mệnh Long Vũ. Giờ phút này Long Vũ bị Phục Nhất Tiếu sử dụng kiếm gác trên cổ, Tiêu Phàm rất phẫn nộ. - Khặc khặc, trong ký ức của ta, Tu La Điện Chủ đều là lãnh huyết vô tình, không nghĩ tới Tu La Điện Chủ thế hệ này lại còn có tình. Phục Nhất Tiếu tà tà cười một tiếng, liếc nhìn Ảnh Phong bọn họ nói: - Cho ngươi một cơ hội cứu tiểu tình nhân, chỉ cần giết bọn hắn, ta liền thả tiểu tình nhân, như thế nào? - Tiêu Phàm, không cần phải để ý đến ta, giết con rệp buồn nôn này đi! Long Vũ hét lớn. - Câm miệng cho ta! Sắc mặt Phục Nhất Tiếu lạnh lẽo, băng tinh chi kiếm cắt vỡ cổ Long Vũ, từng tia máu tươi thẩm thấu mà ra. - Dừng tay! Hai mắt Tiêu Phàm đỏ bừng, thần sắc khó coi vô cùng, để hắn giết Phong Lang bọn hắn đi đổi mệnh Long Vũ, cái kia là không có khả năng. Nhưng hắn cũng không muốn nhìn Long Vũ chết, hít sâu một cái nói: - Ngươi chẳng phải muốn ta chết à, ta dùng mệnh ta để đổi mệnh nàng. Phục Nhất Tiếu cũng bị lời nói Tiêu Phàm làm cho chấn kinh, lập tức cười lạnh nói: - Khặc khặc, quả nhiên là tình chủng, xem ngươi là Tu La Điện Chủ, ta có thể đáp ứng ngươi. Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, chậm rãi giơ Tu La Kiếm, chuẩn bị hướng về trên cổ. Lục Đạo