Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Chương 35
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“A!”
Nắng sớm mới dâng lên.
Một tiếng hét sợ hãi chấn động toàn bộ Mục gia.
Mục Tú Tú che miệng lại, không dám tin nhìn phụ thân tôn kính của mình lại ngồi ở trên người một thiếu niên đấu đá lung tung, một màn khó coi kia khiến thân thể mềm mại của nàng run rẩy.
Không biết là bởi vì dược hiệu đã hết, hay là tiếng hét sợ hãi của Mục Tú Tú, khiến cho Mục Phi Nhiên cuối cùng cũng tỉnh táo lại, lúc này mới phát hiện mình đang làm cái gì.
Một đêm vận động, khiến hậu thân của Quân Nhất Phàm đã sớm thối nát không chịu nổi, máu tươi nhiễm đỏ thân thể hai người, mà thậm chí thân thể của bọn họ vẫn giao nhau. Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Mục Phi Nhiên thay đổi xanh trắng, dạ dày sông cuộn biển gầm, hận không thể nhổ ra toàn bộ đồ vật đã ăn.
Ông ta vội vàng lui ra, hoảng loạn chạy đến góc tường nôn mửa.
“Quân Nhất Phàm?” Khi ông ta ngẩng đầu lên, đột nhiên thoáng nhìn qua khuôn mặt của thiếu niên, sắc mặt xanh mét nói: “Vì sao Quân Nhất Phàm lại ở đây?”
Lúc này, Quân Nhất Phàm yếu ớt tỉnh lại, hắn nghĩ đến một màn tối hôm qua kia, cơ thể run lên, cảm giác khuất nhục lấp đầy cả trái tim.
“Mục Phi Nhiên, ngươi tên lưu manh, biến thái này, lại đánh ngất ta rồi đưa đến Mục gia, để phụ thân ta biết nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Sắc mặt của Quân Nhất Phàm tái nhợt, hắn cắn chặt răng, trong mắt đầy tơ máu.
Hắn chỉ nhớ rõ hình như tối hôm qua bị người nào đó đánh ngất, sau đó lại lại một cảm giác đau đớn khiến hắn bừng tỉnh, chỉ là chờ hắn chính là một trận ngược đãi cuồng bạo.
Hắn không biết tỉnh lại bao nhiêu lần, lại ngất bao nhiêu lần, suốt một buổi tối, đều vượt qua ở dưới hung hăng ngược đãi của Mục Phi Nhiên. Có trời mới biết với xu hướng giới tính bình thường như hắn mà nói, loại chuyện này còn khiến cho hắn thống khổ hơn là giết hắn.
Sắc mặt của Mục Phi Nhiên biến đổi, nếu để Quân gia biết chuyện kia, như vậy hai gia tộc kết thù là tất nhiên, ông ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhi đang ngây ngốc ở cửa, yết hầu lên xuống, trong lúc nhất thời không biết mở miệng giải thích như thế nào.
Cho dù mình nói là bị ám toán, nhưng có ai sẽ tin tưởng?
“Phàm công tử, việc này cũng không phải là ta ý nguyện, nếu ngươi nguyện ý bỏ qua như vậy, hơn nữa không nói cho Quân gia biết, ta nguyện ý gả tiểu nữ cho ngươi.”
“Phụ thân!”
Mục Tú Tú không dám tin nhìn phụ thân luôn thương nàng tận xương kia.
Rõ ràng là phụ thân đã làm sai chuyện, vì sao phải gả mình cho một phế vật? Hơn nữa phế vật này còn làm ra loại chuyện đồi phong bại tục với phụ thân.
Cắn môi, nàng nhìn Mục Phi Nhiên, xoay người chạy ra ngoài cửa.
“Tú Tú!” Sắc mặt của Mục Phi Nhiên đại biến, tuy ông yêu thương nữ nhi này, nhưng so với cùng Mục gia thì không đáng kể.
Hơn nữa, nếu việc này bị người đời biết, khuôn mặt này của ông sẽ để vào đâu?
“Không tốt, gia chủ, người Quân gia đến.”
“Cái gì?”
Trên mặt Mục Phi Nhiên hiện vẻ kinh ngạc, vì sao người Quân gia đến nhanh như vậy? Như là có dự phòng, chẳng lẽ chuyện này là Quân gia thiết kế?
Ông ta nhớ rõ
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3456699.png" data-pagespeed-url-hash=2198670654 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
82 chương
41 chương
437 chương
65 chương