Edit: Thiên Hạ Đại Nhân Ầm! Một lực lượng cường đại xông thẳng vào trong ngực của Hỏa Hoàng, phụt một tiếng, nàng mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt kiều mị kia nháy mắt trở nên tái nhợt… Chỉ là như vậy còn chưa kết thúc… Ngọn lửa vô tận từ trên người Quân Thanh Vũ trào ra, nháy mắt vây quanh cơ thể của Hỏa Hoàng, ở dưới ngọn lửa kia, nàng ta phát ra tiếng hét tê tâm liệt phế… “Không!” Hữu Hoàng hoảng sợ hét lên, vừa định muốn ra tay, lại bị Tuyệt ngăn cản đường đi… Chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Hoàng chịu khổ tra tấn ở trong ngọn lửa… “Vô Tình, ta mệt mỏi.” Quân Thanh Vũ ngáp một cái, quay đầu nhìn về phía Vô Tình. “Chuyện kế tiếp giao cho bọn Chu Tước xử lý, chúng ta đi nghỉ ngơi đi.” Vô Tình giơ tay kéo Quân Thanh Vũ vào trong lòng, lạnh nhạt giữa mày dần trở nên nhu hòa, hắn khẽ mở môi mỏng, nhàn nhạt nói: “Được…” Chuyện kế tiếp, hoàn toàn giao cho Chu Tước và Tuyệt, Quân Thanh Vũ cũng không có dừng lại nhiều đi vào trong phòng. Mà cùng lúc đó, nguy cơ lúc này của Phượng Hoàng nhất tộc xem như đã được giải quyết… Rừng Phượng Hoàng, rừng cây dày đặc. Trong rừng rậm lúc này, một thân thể to béo bụng tròn vo có chút cố hết sức đi ở trong cây cối. Đây là một mập mạp đại khái hai ba trăm cân, béo hoàn toàn không thấy mũi chân của mình, nhưg một thân thịt mỡ kia lại cực kỳ trắng nõn tinh tế, nếu bỏ thân thịt mỡ này đi, đại khái cũng coi như là một mỹ nam tử… “Béo ca, ngươi nói rốt cuộc chúng ta đang ở đâu?” Quân Nhiên lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn rừng cây rậm rạp xung quanh, cảm giác đầu óc choáng váng: “Cũng không biết có phải lão đại nàng ở nơi này hay không, chúng ta vẫn là đi nơi nào nhiều người tìm hiểu một chút, lấy thiên phú của lão đại, sẽ không thể không có tiếng tăm gì.” “Ngươi thì biết cái gì?” Quân béo trừng mắt nhìn Quân Nhiên, không tức giận nói: “Với tính cách của lão đại là ta tương đối hiểu biết hay là ngươi tương đối hiểu biết? Nàng thích đi nơi dân cư thưa thớt, chúng ta ở nơi này tìm một vòng…” Cho dù như thế nào, Quân béo đều sẽ không nói hắn bị lạc đường, căn bản không biết từ trong rừng rậm như biển lửa này đi ra ngoài như thế nào… Quân Nhiên cạn lời nhìn Quân béo đi ở phía trước. Hắn rất muốn nói, Béo ca, cho dù ngươi muốn tìm lão đại, vậy ngươi xốc những lá rụng trên mặt đất đó lên là ý tứ gì? Chẳng lẽ lão đại còn trốn ở trong những lá rụng đó? “Đứng lại!” Đột nhiên, một tiếng bạo nộ truyền tới từ đỉnh đầu, Quân béo sợ tới mức thịt mỡ cả người run rẩy một chút, thiếu chút nữa không chịu được ngã trên mặt đất. Phía trên không trung, một nam nhân khoác áo giáp độ lửa uy phong lẫm liệt đứng thẳng, mặt không biểu tình nhìn xuống hai nhân loại phía dưới. “Các ngươi là ai, ai cho phép các ngươi xâm nhập vào Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta?” “Phượng Hoàng nhất tộc?” Quân béo sửng sốt một chút. Phượng Hoàng nhất tộc này là thứ gì? Tha thứ hắn vừa tới Thần Cảnh, cho nên, còn không có biết rõ ràng thế lực trong Thần Cảnh… Chẳng qua nhìn khí thế của người nam nhân này, hẳn là rất cường đại, bọn họ tuyệt đối không thể trêu vào. “Ha ha.” Quân béo xoa nắn nắm đấm, nở nụ cười ha ha: “Ta và huynh đệ của ta là không cẩn thận đi vào nơi này, tuyệt đối không phải cố ý muốn xâm lấn, Quân Nhiên, ngươi còn ngây ngốc làm gì? Còn không mau đi!” Nói xong lời này, Quân béo hung hăng nháy mắt về phía Quân Nhiên, xoay người muốn rời đi… Nhưng nếu Quân béo không nói những lời này còn tốt, nhưng mà hai chữ xâm lấn kia lại nháy mắt rơi vào trong tai nam nhân hồng // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465859.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465859.png" data-pagespeed-url-hash=2685181114 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>