Vô Tận Thần Công
Chương 447
Dương Thạc mỉm cười, quan sát Ngân Diệu một chút.
Bây giờ, toàn thân bên ngoài Ngân Diệu như được bao trùm bởi một tầng áo giáp bạc.
Khi Dương Thạc bị hắn cầm lấy hai cánh tay, có thể cảm giác rõ ràng, tuy cường độ ngoài thân Ngân Diệu không bằng cấp độ của Tử Thử Yêu Thánh, nhưng ít ra cũng đã có cường độ như thần binh cấp bốn rồi.
Dương Thạc cùng Ngân Diệu ở một bên hàn huyên, nói chuyện phiếm, nhưng bên Trác Tử Dương cùng Huyền Vũ yêu thánh lại khẽ chau mày, trong lòng thất kinh.
Cái tên Dương Thạc này cũng có giao tình với Tử Thử Yêu Thánh sao?
Tên Nham Thử màu bạc kia rõ ràng là tiểu bối của Tử Thử Yêu Thánh. Xem thực lực của nó cũng tuyệt đối là một tiểu bối được Tử Thử Yêu Thánh coi trọng nhất, rõ ràng là hắn cũng đã cắn nuốt một loại khoáng thạch đặc biệt, tương lai khó đoán, sau này có thể lại là một "Tử Thử Yêu Thánh" khác.
Dương Thạc xưng huynh gọi đệ với nó, quan hệ một người một chuột không giống bình thường. Chỉ bằng điểm này cũng đã khiến đám người Trác Tử Dương phải đánh giá lại Dương Thạc một lần nữa rồi.
Tuổi còn trẻ mà giết chết được Nam Man Vương, Phật Sống Mật Tông, Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Có can đảm đối đầu với Trấn Quốc Công Dương Thiên, thiên hạ đệ nhất cường giả võ đạo đương thời.
Là đại biểu cho Thiên Âm môn.
Đệ tử kiệt xuất nhất Thiên Âm môn là Dương Địch còn là thị nữ của hắn.
Có được đồng minh là thượng cổ mãnh thú như Man Văn Thiên Tượng, Thần Long.
Ngoài ra, lại còn có quan hệ tốt với Tử Thử Yêu Thánh, Ngân Diệu.
Một người tuổi còn trẻ mà có thể làm được một trong những điều trên đã tuyệt đối không đơn giản. Vậy mà Dương Thạc lại làm được hết. Điều này đã cho đám người Trác Tử Dương thấy rõ thực lực của Dương Thạc rồi.
Lúc này, trong mắt Trác Tử Dương và Huyền Vũ yêu thánh, uy hiếp của Dương Thạc tuyệt đối không thua kém bao nhiêu so với cường giả võ đạo như Nam Cung Phá Thiên.
- Ngân Diệu, ngươi ở đây ôn chuyện với Dương Thạc, ta đi vào cái hầm mộ của Nhân Hoàng này thăm dò một chút… Cái gì? Lại là năng lượng hư không à. Nếu là năng lượng hư không tản ra từ mộ Nhân Hoàng trong một ngày trước thì có thể khiến bổn toạ bị thường. Đáng tiếc, năng lượng hư không hiện nay lại không thể tạo thành bất cứ nguy hiểm gì cho bổn toạ rồi.
Tử Thử Yêu Thánh nhìn vào cột sáng hư không chín màu kia, trầm giọng nói.
CHÍU...U...U!
Cả người hắn khẽ động, muốn nhảy vào cột sáng hư không chín màu kia.
- Hừ. Tử Thử Yêu Thánh, động tác của ngươi rất nhanh đấy, còn đi trước bổn vương một bước sao.
Mà đúng lúc Tử Thử Yêu Thánh lao về phía cột năng lượng hư không chín màu, một gióng nói hiên ngang khí phách chợt vang lên.
Ầm ầm!
Một luồng khí huyết mạnh mẽ từ phía bắc truyền tới.
Đó là một người trung niên anh tuấn mặc áo giáp bạc, thoạt nhìn chỉ khoảng 34 – 35 tuổi. Sau lưng người trung niên này còn có mấy cường giả Võ Thánh.
Đó chính là Đại Chu Thần Võ Vương, Càn Ngọc Long.
Đi theo sau lưng hắn là mấy cường giả ngân giáp vệ.
- Các ngươi chờ ở đây. Bổn vương theo Tử Thử Yêu Thánh vào thăm dò mộ của Nhân Hoàng trước.
Càn Ngọc Long ra lệnh cho ngân giáp vệ sau lưng xong, liền nhanh chóng lao về phía cột sáng hư không chín màu kia. Vị cường giả đệ nhất hoàng thất Đại Chu này vừa đến, liền không chút do dự, thậm chí bỏ qua nguy hiểm, lập tức xông vào mộ của Nhân Hoàng.
Thần Võ Vương vừa xuất hiện liên không chút do dự, lập tức muốn nhảy vào cột sáng hư không chín màu kia.
Hoàn toàn không cần suy nghĩ, không hề cố kỵ.
Thực lực của hắn cũng chỉ là Võ Thánh lôi âm cấp bốn, cường giả tầng thứ hai đương thời, tương đương với đám người Trác Tử Dương và Nam Cung Phá Thiên. Hiện nay, đám người Trác Tử Dương vẫn sợ nọ sợ kia, không dám tuỳ tiện tiến vào cột sáng hư không. Vậy mà, Thần Võ Vương lại trực tiếp nhảy vào. Phần khí thế này đã hơn hẳn đám người Trác Tử Dương rồi.
- Vương gia bảo trọng.
Mấy người ngân giáp vệ phía sau nhao nhao dừng lại, nhắc nhở Thần Võ Vương.
Thực lực của những ngân giáp vệ này còn kém Thần Võ Vương Càn Ngọc Long quá xa.
Bây giờ, họ còn chưa thể ngăn cản công kích của cột sáng hư không chín màu, cho dù đi theo cũng chỉ là đi chịu chết uổng mà thôi.
Ầm ầm!
Không đợi Thần Võ Vương lao đến cột sáng hư không chín màu, Tử Thử Yêu Thánh đã nhảy vào đó trước rồi.
Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh cùng đám cao thủ Chân Vũ môn chưa hề ngăn cản nó.
Thứ nhất, thân hình Tử Thử Yêu Thánh linh hoạt, nhanh nhẹn, căn bản không thể ngăn cản được. Thứ hai, đám người Trác Tử Dương cùng Huyền Vũ yêu thánh cũng muốn để Tử Thử Yêu Thánh làm người dò đường, nhảy vào cột sáng hư không trước, để xem bây giờ cột sáng hư không mạnh tới mức nào.
Từ đó có thể xem đám người Trác Tử Dương có thể nhảy vào cột sáng hư không bây giờ được hay chưa.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong chớp mắt khi Tử Thử Yêu Thánh nhảy vào trong cột sáng hư không kia, năng lượng hư không liền điên cuồng công kích lên thân thể Tử Thử Yêu Thánh.
Hung hăng đập trên người Tử Thử Yêu Thánh.
Nhưng những năng lượng hư không này lại không thể làm Tử Thử Yêu Thánh bị thương chút nào.
- Ha ha, năng lượng hư không này cũng chỉ như vậy mà thôi. Thần Võ Vương, bổn toạ đi trước một bước.
Tử Thử Yêu Thánh đã sớm biết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long cũng đã đến. Lúc này, hắn cười ha hả, nói với Càn Ngọc Long một câu liền nhanh chóng di chuyển, CHÍU...U...U! một tiếng, cả người đã rơi xuống chỗ sâu trong mộ của Nhân Hoàng.
Tử Thử Yêu Thánh thuận lợi tiến vào hầm mộ của Nhân Hoàng, vẻ mặt đám người Trác Tử Dương cùng Nam Cung Phá Thiên đều không thay đổi, thậm chí một chút kinh ngạc cũng không có. Tử Thử Yêu Thánh đã nuốt Tử Tinh nên phòng ngự thân thể cũng rất biến thái, chỉ kém Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương một chút xíu mà thôi. Đừng nói năng lượng hư không chín màu bây giờ, mà dù là lúc trước khi cột sáng hư không bị Bắc Long Vương tự bạo làm suy yếu thì cũng chưa chắc đã ngăn cản được Tử Thử Yêu Thánh.
Hiện tại, Tử Thử Yêu Thánh không cần thi triển không gian Tử Tinh cũng đã có thể xông vào mộ của Nhân Hoàng dễ dàng.
- Tử Thử, ngươi giỏi lắm. Bổn vương cũng tới.
Cùng lúc Tử Thử Yêu Thánh tiến vào hầm mộ của Nhân Hoàng, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long cũng đã nhảy vào cột sáng hư không chín máu.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Năng lượng hư không lập tức ầm ầm đánh lên người Càn Ngọc Long.
- Năng lượng hư không mạnh thật.
Lúc này, Càn Ngọc Long chật vật hơn nhiều so với Tử Thử Yêu Thánh.
Thân thể Càn Ngọc Long bị những năng lượng hư không này đánh trúng, cả người lắc lư. Trong thân thể hắn, khí huyết cuồn cuộn, thậm chí, sắc mặt cũng có chút tái nhợt.
Chẳng qua, một lát sau, vẻ mặt Càn Ngọc Long ngưng tụ, chân khí trong cơ thể nhanh chóng tràn ra, tạo thành lĩnh vực bên ngoài thân.
Có thêm lĩnh vực, Càn Ngọc Long thoải mái hơn nhiều, sắc mặt cũng thêm chút hồng nhuận.
Hít sâu một hơi, Càn Ngọc Long khẽ quát một tiếng, không nói chuyện nhiều mà mạnh mẽ vọt tới cửa vào mộ Nhân Hoàng. CHÍU...U...U! một tiếng, lập tức biến mất.
Đã tiến vào trong mộ của Nhân Hoàng.
- Vào rồi sao?
Lần này, khi Càn Ngọc Long tiến vào, đám người Trác Tử Dương đều toả sáng hai mắt.
Thực lực của Càn Ngọc Long cũng tương đương với Trác Tử Dương và Nam Cung Phá Thiên. Nếu nói Càn Ngọc Long có ưu thế gì thì chính là, hắn là cường giả mạnh nhất hoàng thất Đại Chu, có hoàng thất làm chỗ dựa, nên trên người chắc chắn có không ít pháp khí mạnh mẽ phòng thân, ví dụ như một thân áo giáp bạc kia. Những áo giáp, pháp khí phòng ngự này đã gánh bớt rất nhiều áp lực thay cho Càn Ngọc Long nên Càn Ngọc Long mới có thể ngăn cản được những năng lượng hư không này để đi vào hầm mộ của Nhân Hoàng.
Càn Ngọc Long có pháp khí phòng ngự mạnh mẽ, đám người Trác Tử Dương cũng có.
Đừng nói là Trác Tử Dương, môn chủ thánh địa võ đạo hạng nhất đương thời, mà dù là Nam Cung Phá Thiên, môn chủ Thiên Kiếm Môn không dùng binh khí nhưng trên người hắn cũng có không ít bảo vật phòng ngự.
Hoả La Vương là cao thủ đệ nhất Thánh Hoả Đạo, lại là đế vương của Hoả La quốc nên pháp khí phòng ngự cũng không hề thua kém.
Hiện tại, Càn Ngọc Long có thể đi vào trong mộ của Nhân Hoàng thì tất nhiên bọn hắn cũng có thể đi vào trong đó.
Mấy người nhìn nhau, một số cao thủ tầng thứ hai đương thời này đều bắt đầu rục rịch.
- Gì? Đám người Trác Tử Dương chuẩn bị xông vào sao?
Đúng lúc này, trong lòng Dương Thạc chợt khẽ động.
- Ngân Diệu huynh, bây giờ huynh đã cắn nuốt Ngân Diệu tinh phách, vậy có thể thi triển không gian Ngân Diệu hay không?
Dương Thạc quay sang hỏi Ngân Diệu bên cạnh.
- Đã có thể thi triển rồi. Đây là thiên phú bí pháp của tộc Nham Thử ta nên ta tất nhiên có thể thi triển được.
Ngân Diệu tự hào gật đầu.
- Như vậy là tốt rồi. Thế huynh có thể thi triển không gian Ngân Diệu để tiến vào mộ của Nhân Hoàng không?
Dương Thạc hỏi tiếp.
- Muốn ta thỉ triển không gian Ngân Diệu sao?
Ngân Diệu sững sờ, không biết rốt cuộc Dương Thạc có mục đích gì, nhưng nó vẫn gật đầu:
- Việc này không khó. Cột sáng năng lượng hư không này rất mạnh mẽ. Lão tổ Tử Thử Yêu Thánh của ta không cần thi triển không gian Tử Tinh cũng có thể chống lại những năng lượng hư không này, nhưng ta thì không giỏi như vậy. Nếu ta muốn xông vào mộ của Nhân Hoàng thì nhất định phải thi triển không gian Ngân Diệu để ngăn cản những năng lượng hư không đó.
- Như vậy sao? Vậy thì tốt quá.
Dương Thạc vui vẻ, nhanh chóng nhìn sang Dương Địch.
- Tiểu Địch, Thần Long, tiền bối Tử Thử cùng Thần Võ Vương đã đi vào mộ của Nhân Hoàng, chúng ta cũng vào đi thôi. Các ngươi cùng Man Văn Thiên Tượng đều đi vào không gian Thập Phương Ca Sa của ta, chúng ta cùng nhau đi vào.
Dương Thạc cố gắng nói lớn tiếng.
Xoẹt!
Sau một khắc, không gian Thập Phương Ca Sa mở ra.
- Được, tiểu gia, ta cùng con Man Văn Thiên Tượng này cũng vào đây. Vào mộ của Nhân Hoàng, lấy chút bảo bối, hắc hắc, biết đâu thực lực của Thần Long ta có thể sẽ tăng lên đấy.
Thần Long cười hắc hắc, rồi Chíu...u...u! một phát, chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Man Văn Thiên Tượng lắc lư cũng tiến vào.
Dương Địch thì đã sớm tiến vào, bên ngoài chỉ còn khối phân thân này của Dương Thạc.
- Vào trong.
Dương Thạc quát khẽ một tiếng, ý niệm máy động, liền vang lên mấy tiếng tạch tạch tạch, rồi không khí xung quanh bắt đầu ngưng tụ thành từng viên tinh thể màu bạc, đúng là khoáng thạch Ngân Diệu. Vậy là Dương Thạc đã thi triển ra không gian Ngân Diệu.
- Dương Thạc huynh đệ cũng biết không gian Ngân Diệu sao?
Ngân Diệu ở bên cạnh thoáng sững sờ.
Chẳng qua, nó cũng nhanh chóng thi triển thần thông không gian Ngân Diệu của mình. Trong phạm vi năm sáu trượng xung quanh hắn cũng ngưng tụ thành khoáng thạch Ngân Diệu. Những tinh thạch Ngân Diệu này không phải trong suốt. Sau khi không gian Ngân Diệu hình thành, cả Ngân Diệu cùng Dương Thạc đều được nó bao phủ, nên không thể nhìn rõ vị trí của bọn họ.
- Tiến vào.
- Tiến vào.
Sau một khắc, một người một chuột cùng quát khẽ một tiếng, cả không gian Ngân Diệu Chíu...u...u! một tiếng, lập tức nhảy vào trong cột sáng hư không kia.
Phanh! Phanh! Phanh!
Không gian Ngân Diệu vừa ngăn cản năng lượng hư không trùng kích, vừa nhanh chóng rơi xuống hầm mộ của Nhân Hoàng.
- Dương Thạc cùng con Nham Thử kia cũng tiến vào sao?
Đám người Trác Tử Dương nhìn thấy cảnh này, rốt cuộc không thể khống chế nổi ý muốn xông vào mộ của Nhân Hoàng ngay lập tức.
- Tuy sức chiến đấu của Dương Thạc mạnh mẽ nhưng thân thể hắn vẫn còn quá yếu. Với thân thể này mà chỉ dựa vào không gian Ngân Diệu đã có thể xông vào mộ của Nhân Hoàng, vậy thân thể chúng ta còn mạnh mẽ hơn hắn cơ mà. Năng lực phòng ngự của lực lượng lĩnh vực của cấp độ Võ Thánh lôi âm cấp bốn cũng không kém nhiều so với không gian Ngân Diệu. Hắn đi vào được thì chúng ta cũng có thể đi vào được.
Dương Thạc có thể xông vào hầm mộ của Nhân Hoàng càng khiến cho đám người Trác Tử Dương tự tin hơn.
- Tử Dương, bổn toạ vào đó đây.
Đầu tiên là phân thân huyền xà của Huyền Vũ yêu thánh nhanh chóng di chuyển, lập tức chui vào trong cột sáng hư không chín màu này.
Tuy năng lực phòng ngự của phân thân huyền xà kém phân thân thạch quy, nhưng ngoài thân nó cũng có giáp cứng, ít nhất cũng có độ phòng ngự như thần binh cấp ba, lại thêm thực lực Huyền Vũ yêu thánh mạnh mẽ, cảnh giới võ đạo cao, nên cũng không quá khó để ngăn cản công kích của cột sáng hư không chín màu này.
Giống như tia chớp, phân thân huyền xà cũng nhanh chóng bay xuống, chui vào trong mộ của Nhân Hoàng.
- Đi.
Ngay sau đó là Hoả La vương.
Thánh Hoả Vương Toạ vốn là một pháp khí phòng ngự mạnh mẽ, liền bao trùm cả người hắn vào bên trong.
Vù vù vù hô!
Trên người Hoả La Vương Đái Lặc được bảo phủ bởi một tầng thánh hoả, trực tiếp nhảy vào đó.
Tiếp theo là hai người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên.
Hai người bọn họ không có pháp khí phòng ngự quá cường đại, nhưng thực lực của bọn hắn mạnh mẽ, chỉ bằng lực lượng lĩnh vực của Võ Thánh lôi âm cấp bốn thì năng lượng hư không chín màu này cũng chưa chắc có thể làm gì được bọn họ.
Lúc này, xung quanh hai người đều có kiếm quang ẩn hiện, sau khi tăng cường phòng ngự liền không hề do dự chui vào cột sáng hư không chín màu.
Mấy tiếng rầm rầm rầm vang lên. Mặc dù dưới sự trùng kích của năng lượng hư không chín màu này, bọn họ là người chật vật nhất nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn an toàn đi vào hầm mộ của Nhân Hoàng.
- Đều vào hết rồi sao?
Bên ngoài, cường giả mạnh nhất cũng chỉ còn mấy Võ Thánh lôi âm cấp bốn của Chân Vũ môn là đám người Thanh Dương chân nhân kia rồi. Thực lực của bọn hắn kém hơn Trác Tử Dương một chút nên lúc này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Hô… Đã vào hết à, vậy thì tốt quá. Nhất là cái tên Dương Thạc kia. Vốn chúng ta cho rằng thân thể hắn còn yếu nên giờ chưa dám xông vào. Nếu hắn không vào, mà chưởng môn Tử Dương cùng sư huynh Huyền Vũ đều tiến vào mộ của Nhân Hoàng thì Chân Vũ môn chúng ta không còn ai có thể chống lại cái tên Dương Thạc này rồi. Thật không ngờ Dương Thạc lại là người đầu tiên đi vào đó. Hắn cùng các cường giả tầng thứ hai đương thời đều đi vào mộ Nhân Hoàng rồi. Tuy ba người chúng ta bất tài, nhưng ngoại trừ những cao thủ này, chúng ta vẫn có thể ngăn cản những cao thủ khác.
Truyện khác cùng thể loại
1274 chương
608 chương
60 chương
826 chương
11 chương
496 chương
951 chương
286 chương
17 chương
33 chương