Vô Tận Thần Công
Chương 446
Miệng lớn mở ra, mạnh mẽ cắn xé từng mảng huyết nhục trên người Bắc Vực Băng Long Vương, lập tức nuốt vào toàn bộ!
- Thần Long thượng cổ… lại là Thần Long thượng cổ! Ở thời đại này mà ngươi cũng xuất thế sao? Đây là thời đại vô cùng đặc thù, vô số mãnh thú đóng băng hay ngủ say đều lần lượt tỉnh lại… Thần Long, bị mấy mãnh thú kia trùng kích, ngươi cũng phải chịu thiệt, thậm chí còn bị những mãnh thú kia chém giết! Thần Long, ngươi bỏ qua cho ta, ta nguyện ý thần phục ngươi. Chúng ta liên thủ, cộng thêm đầu Man Văn Thiên Tượng kia, đủ để đối phó với bất kỳ đầu mãnh thú nào…
Bắc Vực Băng Long Vương lớn tiếng hô quát, cầu xin tha thứ.
- Con rắn kia, ngươi muốn liên thủ cùng ta?
- Ha ha, liên thủ cùng ta? Cách tốt nhất chính là để ta cắn nuốt ngươi luôn. Tất cả lực lượng của ngươi đều thuộc về ta hết…
Thần Long không có động tĩnh, tiếp tục cắn xé.
Đầu Bắc Vực Băng Long Vương này muốn thần phục nó?
Thần Long không có chút hứng thú nào!
Bên cạnh Dương Thạc dĩ nhiên đã có không ít mãnh thú cường giả rồi. Thần Long, Man Văn Thiên Tượng, còn có Huyết Phi Ngưng Thúy. Bản thể các nàng lớn lên chưa hẳn đã thua kém Bắc Vực Băng Long Vương bao nhiêu.
Thêm một mình nó cũng không nhiều lắm, bớt nó đi cũng không sao.
Huống hồ nó muốn thần phục Thần Long, Thần Long còn chưa hẳn có thể tin tưởng nó. Nói không chừng một ngày nào đó, tiểu tử này sẽ đâm một đao sau lưng bọn Dương Thạc. Chính bởi vì như thế, Thần Long căn bản cũng không chấp nhận Bắc Vực Băng Long Vương này thần phục.
Rầm rầm rầm!
Lúc Thần Long nói chuyện với Bắc Vực Băng Long Vương, đồng thời Man Văn Thiên Tượng cũng đã đuổi đến!
Hung hăng đánh tới thân hình Bắc Vực Băng Long Vương này!
Phập! Phập!
Hai cái ngà voi trực tiếp đâm vào trong thân thể Bắc Vực Băng Long Vương, gần như đâm thủng Bắc Vực Băng Long Vương.
- Thần Long!
Bắc Vực Băng Long Vương bị đau, liên tục gào rú.
- Đừng bức ta… đừng bức ta! Nếu không, ta sẽ bắt các ngươi trả giá đắt…
Bắc Vực Băng Long Vương rống lớn.
- Hả? Còn dám kêu gào uy hiếp? Hắc hắc, phàm là người dám kêu gào uy hiếp chúng ta, cho dù là Nam Man Vương hay là Bắc Man Vương thì cũng đều bỏ mạng. Một đầu rồng nho nhỏ như ngươi xem ra cũng không thể nào may mắn thoát khỏi rồi!
Trên mặt Thần Long lộ ra vẻ cười lạnh, tiếp tục quấn quanh cắn xé Bắc Vực Băng Long Vương này.
Lúc này lại thấy Bắc Vực Băng Long Vương hung hăng cắn răng một cái.
- Thần Long, cho dù ta có tự bạo thân thể thì cũng không để ngươi thôn phệ đâu!
Bắc Vực Băng Long Vương kêu lên.
- Tự bạo?
- Hừ! Dù ngươi có tự bạo, khí huyết tản mát ra, bổn Thần Long vẫn có thể một ngụm cắn nuốt hết!
Thần Long lơ đễnh nói.
- Đừng ép ta!
Trong mắt Bắc Vực Băng Long Vương lộ ra vẻ kiên nghị.
Rống rống!
Một tiếng bạo rống vang lên, giống như hồi quang phản chiếu vậy. Trong thân thể Bắc Vực Băng Long Vương tuôn ra lực lượng mênh mông không biết từ đâu. Một tiếng ầm ầm vang lên, nó đã thoát khỏi Thần Long quấn quanh. Ngay sau đó, thân thể nó chíu một phát, liền lao về phía cột sáng hư không cửu sắc bên ngoài lối vào huyệt mộ Nhân Hoàng.
- Hả? Muốn trốn vào trong huyệt mộ Nhân Hoàng? Hừ, con rắn kia, dùng lực lượng khí huyết hiện tại của ngươi, không chịu được cột sáng hư không cửu sắc này oanh kích đâu!
Thần Long lạnh lùng quát.
- Ha ha ha ha, ta chính là muốn dùng cột sáng hư không cửu sắc này phá hủy khí huyết của ta, khiến ngươi không thể nào cắn nuốt khí huyết của ta được…
Tiếng cười to điên cuồng truyền ra từ trong miệng Bắc Vực Băng Long Vương.
Chíu!!
Sau một khắc, Bắc Vực Băng Long Vương này đã sớm đến gần cột sáng hư không cửu sắc.
Không chút do dự, thân thể nhanh chóng nhảy lên, trực tiếp lao vào trong cột sáng hư không cửu sắc này.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Tiến vào trong cột sáng hư không cửu sắc, trong huyệt mộ Nhân Hoàng liền xuất hiện năng lượng hư không, kịch liệt oanh kích thân hình Bắc Vực Băng Long Vương này.
Cho dù ở trạng thái toàn thịnh, Bắc Vực Băng Long Vương này cũng đều chưa hẳn có thể thừa nhận được công kích như thế. Hiện tại bản thân nó bị trọng thương, khí huyết hao tổn nhiều, căn bản không chịu được. Bị công kích kịch liệt, trên thân thể Bắc Vực Băng Long Vương xuất hiện từng khe hở, gần như hoàn toàn bị xé rách ra.
- Thần Long, muốn thôn phệ khí huyết của ta sao? Si tâm vọng tưởng thôi!
Uỳnh!
Truyện khác cùng thể loại
544 chương
55 chương
764 chương
7 chương
34 chương
40 chương
34 chương
17 chương