Vô Tận Thần Công
Chương 349
Vút vút vút!
Con kên kên này vốn đã bị trọng thương, ngay sau đó ngã từ trên không trung xuống, tan xương nát thịt. Mà trên lưng nó, ba đại cường giả Võ Thánh lại không hư hao chút nào, thân hình nhoáng lên, kéo giãn khoảng cách.
Khoảng cách mười trượng này, Võ Thánh Nham Thử thậm chí có thể nhảy một cái là lên tới, rơi từ trên không xuống tất nhiên là chẳng việc gì. Mà Đóa Tư và Đóa Mẫu mặc dù không có thân thể mạnh mẽ như Võ Thánh Nham Thử nhưng khoảng cách mười trượng cũng chẳng đáng kể chút nào.
- Nham Thử sao? Không thể tưởng tượng là ở bên trong tộc đàn Nham Thử tại Đại Hành Sơn lại có Nham Thử cấp độ Võ Thánh... Không phải là Tử Thử Yêu Thánh chứ?
Đóa Tư rơi xuống đất, rốt cục cũng có thể quan sát Võ Thánh Nham Thử ở chính diện.
Hắn phát giác ra da lông Võ Thánh Nham Thử chỉ là màu bạc, hai mắt Đóa Tư không khỏi tỏa sáng ngời.
Không phải là Tử Thử Yêu Thánh là tốt rồi!
Uy danh của Tử Thử Yêu Thánh đều như sấm bên tai đối với bất kỳ cường giả Đại Chu nào, thậm chí là Hỏa La quốc, Ni La quốc, thậm chí là cường giả bên trong Thập Vạn Đại Sơn!
Trừ phi là một số người cường đại nhất đương thời ra thì ai cũng không muốn gây chuyện với Tử Thử Yêu Thánh.
Dù là phụ thân của hai người Đóa Tư và Đóa Mẫu, Nam Man vương giả, cường giả chiến lực tầng hai đường thời A Cốt Đả nếu không cần cũng tuyệt đối không trêu chọc Tử Thử Yêu Thánh.
Dùng thực lực của A Cốt Đả, chém giết chính diện với Tử Thử Yêu Thánh chỉ sợ cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Hiện tại thấy Võ Thánh Nham Thử này không phải là Tử Thử Yêu Thánh, Đóa Tư cũng giống như Dương Thạc lúc trước, thở phào một hơi!
Sau một khắc, trong lòng Đóa Tư chấn động.
- Tốt!
- Võ Thánh Nham Thử, hoàn toàn không sai!
Trên mặt Đóa Tư lộ nụ cười tà dị.
- Thú Âm Linh Đang của ta có thể điều khiển một cường giả thú tộc, để ta sử dụng triệt để!
- Lúc trước điều khiển con kên kên Man Hoang kia là bởi nó có năng lực phi hành. Hiện giờ nếu ngươi đã giết kên kên Man Hoang của ta thì vừa vặn có thể thay thế nó, để ta khống chế đi!
Hai mắt Đóa Tư nhìn chằm chằm vào Võ Thánh Nham Thử, trầm giọng nói.
Thú Âm Linh Đang có thể khống chế một cường giả thú tộc!
Pháp khí này có thể khống chế rất nhiều mãnh thú cấp độ Võ Tôn trở xuống, nhưng loại khống chế này hiển nhiên có hạn chế về thời gian.
Mà thứ này lại có thể khống chế một cường giả thú tộc đơn độc. Loại khống chế này hiển nhiên là rất dài ngày, hơn nữa từ lời nói của Đóa Tư có thể biết, Thú Âm Linh Đang này cũng không chỉ giới hạn khống chế một gã cường giả thú tộc từ Võ Tôn trở xuống mà mãnh thú cấp vô thượng cũng vẫn điều khiển được.
Hiện giờ Đóa Tư đang muốn điều khiển Võ Thánh Nham Thử này!
Thực lực của một Võ Thánh Nham Thử mạnh tới đâu thì không cần nhiều lời. Huống chi móng sắc răng nhọn của Võ Thánh Nham Thử này cũng vô cùng mạnh mẽ, có thể trực tiếp đào tường thành Đại Chu, khiến Đại Thần quân trực tiếp đánh vào thành. Điều khiển một dị thú cấp độ Võ Thánh như vậy còn có tác dụng hơn cả đại quân mãnh thú.
- Đóa Mẫu, trợ giúp ta khống chế Nham Thử cấp độ Võ Thánh này!
Hét lớn một tiếng, thân thể Đóa Tư nhoáng lên, vọt về phía Võ Thánh Nham Thử!
Mà Đóa Mẫu cũng đồng thời hành động.
Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, hai vị cường giả Man tộc đều đánh ra công kích mạnh nhất của mình.
Thần hoang nguyên lực lóe lên!
Rống rống!
Rống rống!
Trên người Đóa Tư bắt đầu khởi động thần hoang nguyên lực, hầu như hình thành hư ảnh một con voi lớn.
Mà trên người Đóa Mẫu cũng có thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, mơ hồ như một con báo, một con báo cái đầy cuồng bạo!
- Man Vương bát thức, tượng quyền? Báo quyền sao?
Nhìn thấy Đóa Tư và Đóa Mẫu đồng thời thi triển ra công kích mạnh nhất, Võ Thánh Nham Thử mạnh mẽ như vậy cũng phải nhíu mày.
- Chỉ dựa vào chút công kích này của các ngươi mà cho rằng có thể khiến ta bị thương sao?
Võ Thánh Nham Thử hừ lạnh một tiếng, khí tức trên người cũng dâng lên mạnh mẽ.
Thân là cường giả thú hồn, trên người Võ Thánh Nham Thử cũng sử dụng thần hoang nguyên lực!
Xèo... Xèo. Két két!
Thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, giống như hỏa diễm bùng lên trên đỉnh đầu Võ Thánh Nham Thử, không ngờ tạo thành một hư ảnh Nham Thử cực đại. Hư ảnh Nham Thử này trong suốt nhưng lại có khí tức trầm trọng vô cùng, còn mang theo lực lượng mạnh mẽ tới cực điểm. Giống như Nham Thử này còn mạnh hơn con voi lớn do thần hoang nguyên lực huyễn hóa ra trên đầu Đóa Tư kia nhiều.
Nó phát huy hoàn toàn lực phòng ngự và tấn công cường đại của Nham Thử!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, tượng quyền của Đóa Tư và báo quyền của Đóa Mẫu đã đồng thời đánh lên người Võ Thánh Nham Thử.
Thân thể Võ Thánh Nham Thử này chỉ hơi lay động một chút.
Man Hoang Thần Tượng quyết thúc dục vũ kỹ Man Vương bát thức không tạo thành tổn thương quá lớn đối với Võ Thánh Nham Thử!
- Công kích thế này chẳng qua chỉ như trẻ con chơi đùa mà thôi!
Khóe miệng Võ Thánh Nham Thử hiện lên nụ cười lạnh.
- Trẻ con chơi đùa sao? Chỉ sợ là chưa hẳn?
Nhưng giờ phút này, trên mặt Đóa Tư chợt hiện lên nụ cười tà dị.
Chính trong một khắc này, Đóa Mẫu vừa công kích mạnh mẽ Võ Thánh Nham Thử, thân thể bỗng nhoáng lên, giống như rắn nước, quấn lấy Võ Thánh Nham Thử này!
- Đây là... Xà quyền trong Man Vương bát thức!
Bị Đóa Mẫu cuốn lấy, sắc mặt Võ Thánh Nham Thử rốt cục biến đổi.
- Tiểu súc sinh, còn không ngoan ngoãn khuất phục sao?
Mà giờ khắc này, Đóa Tư đã cầm Thú Âm Linh Đang trong tay, tâm niệm máy động. Thú Âm Linh Đang này trong chớp mắt đã biến lớn, trở thành một cái chuông cao tới hơn một trượng, âm thanh ào ào, mạnh mẽ bao phủ lấy Võ Thánh Nham Thử.
Ầm ầm!
Thú Âm Linh Đang ập tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử giống như Thái Sơn áp đỉnh.
- Không tốt!
Sắc mặt Võ Thánh Nham Thử đại biến, cố gắng tránh né khỏi trói buộc của Đóa Mẫu!
Nhưng chính trong một khắc này, thân thể Võ Thánh Nham Thử bỗng run lên, khí huyết kích động.
Lúc trước nó chém giết với Dương Thạc, khí huyết tổn thất nghiêm trọng, giờ biến thành ảnh hưởng đối với nó, khiến nó hầu như không cách nào phát lực được.
- Làm sao có thể...
Mãi tới lúc này Nham Thử Võ Thánh mới nhớ ra rằng hiện tại nó đang ở trạng thái không toàn thịnh!
Từ lúc đánh một trận với Dương Thạc, khí huyết trên người Nham Thử Võ Thánh này đã mất đi khá nhiều. Ước chừng phải ít nhất một tháng nữa mới có thể khôi phục. Nhưng hiện tại mới chỉ trải qua hai, ba ngày, cho nên phần khí huyết bị mất đi kia, ngay cả một phần mười cũng vẫn chưa bù lại được.
Dưới tình huống này có nghĩa là sẽ để cho Đóa Tư và Đóa Mẫu chém giết sao?
Truyện khác cùng thể loại
925 chương
11 chương
1062 chương
3 chương
1149 chương
131 chương
9 chương
729 chương