Thanh âm lạnh lùng của Tô Quân Ninh vang lên bên tai Đoá Mẫu. - Muốn chết hả. Một lát sau, trên mặt Đoá Mẫu lập tức dữ tợn, rồi không hề do dự vươn tay, cầm lấy một con dao găm bằng ngà voi. Đoá Mẫu quát một tiếng, liền lao tới, cầm dao găm đâm mạnh về phía cổ Tô Quân Ninh. Ầm ầm ầm! Grào grào grào! Lập tức phát động ra hổ báo lôi âm tầng thứ ba. Một chiêu này của Đoá Mẫu giống như một con rắn độc cao vài chục trượng há to miệng tấn công tới, khí thế sắc bén, bao phủ xung quanh Tô Quân Ninh. - Võ học Man di mà cũng dám khoe khoang trước mặt đệ tử Thiên Âm môn sao? Đối với sự tấn công của Đoá Mẫu, vẻ mặt Tô Quân Ninh không hề thay đổi, một tay lật lên, lập tức đánh ra một chưởng. Một chưởng này giống như thiên đạo đại thế nhanh chóng áp xuống, căn bản không thể chống cự. Dưới uy thế của thiên đạo thì dù là đầu trâu mặt ngựa gì cũng yếu ớt như tờ giấy, nháy mắt bị đè ép. Ầm ầm! Dưới uy thế của thiên đạo đại thế, khí tức độc xà của Đoá Mẫu lập tức bị tan vỡ. Không đợi dao găm của cô ta đâm tới trước mặt Tô Quân Ninh, một chưởng phong đã đâm trúng ngực Đoá Mẫu, đánh bay cô tar a xa. Oanh! Oanh! Oanh! Cả người Đoá Mẫu bay thẳng ra ngoài, làm cho một số bàn ghế trong doanh trướng bị đập tan. Sau khi cô ta rơi xuống đất, phải lùi lại ba bốn bước mới đứng vững. Cùng lúc đó, khoé miệng Đoá Mẫu cũng tràn ra một chút máu tươi. Rõ ràng là cô ta đã bị Thiên Đạo Thần Âm của Tô Quân Ninh đánh thương nội tạng. - Cô nương, ngươi dám đánh muội muội của ta hả. Mà ngay sau đó, Đoá Tư chợt quát lớn. - Hừ. Chỉ là đệ tử của Thiên Âm môn mà thôi. Đã làm kỹ nữ còn muốn được tôn thờ hả? - Đừng nghĩ rằng ta sống trong rừng sâu mà không biết về các ngươi. Thiên Âm môn các ngươi chỉ là một cái hậu cung của Trấn Quốc Công Dương Thiên mà thôi. Chỉ sợ Tiển Nguyệt, Minh Kiều cũng là đồ chơi dưới háng Dương Thiên. Không chỉ thế, Ngọc Mạt lâu ở kinh thành Đại Chu của các ngươi lại là kỹ viện. Đệ tử Thiên Âm môn các ngươi chính là kỹ nữa, ngàn người gối, vạn người cưỡi. - Ta xem trọng các ngươi chính là phúc phận của các ngươi. - Còn muốn chống đối hả. Ầm ầm. Đoá Tư vừa nói xong, liền nhanh như một con mãnh thú, nháy mắt đã lao tới trước mặt Tô Quân Ninh. - Võ học của chúng ta là man di hả? - Vậy để các ngươi xem võ học man di ta có lợi hại hay không. Man Hoang Thần Tượng quyết. Đoá Tư quát một tiếng, rồi đánh mạnh hai chưởng về phía Tô Quân Ninh. Oanh! Oanh! Oanh! Một luồng thần hoang nguyên lực từ trong cơ thể Đoá Tư mạnh mẽ tuôn ra. Khi luồng thần hoang nguyên lực này tuôn ra liền nhanh chóng đan xen vào nhau và hoá thành một con voi lớn lông dài cao hơn một trượng. Con voi lớn lông dài này ngửa mặt lên trời thét dài NGAO…OOO một tiếng, sau đó tung lên bốn vó, ầm ầm lao tới chỗ Tô Quân Ninh. Mỗi bước chân của nó giẫm mạnh trên mặt đất. Hư ảnh của con voi lớn này không phải khí thế của cao thủ Võ Thánh. Mà là thần hoang nguyên lực chân chính ngưng tụ thành thượng cổ mãnh thú, cũng giống như Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vậy, nên thực lực nó rất mạnh mẽ. Tuy hình thể con voi lớn này vô cùng to lớn nhưng tốc độ của nó lại không hề chậm, nháy mắt đã đến trước mặt Tô Quân Ninh. Nhanh chóng đánh tới. Dù Tô Quân Ninh có thực lực Võ Thánh thì nếu bị va phải cũng sẽ bị trọng thương. - Hừ, một người đánh không được liền lên cả hai sao? Huynh muội các ngươi bắt nạt muội muội của ta, chẳng lẽ cho rằng Thiên Âm môn ta không có ai hả? Mà cùng lúc con voi lớn này đánh tới, đột nhiên một thanh âm vang lên. Tô Thanh Như. Trong khoảnh khắc ấy, trong tay Tô Thanh Như chợt xuất hiện một chiếc Linh Đang xinh đẹp. Lắc lư hướng về phía con voi lớn kia. Thiên Âm Linh Đang. Oanh! Oanh! Oanh! Thiên Âm Linh Đang lắc lắc, liền có một luồng sóng âm từ trong Thiên Âm Linh Đang bắt đầu tuôn ra, nháy mắt đã lao tới trước mặt con voi lớn lông dài do thần hoang nguyên lực ngưng tụ thành của Đoá Tư kia. Tách tách tách! Tách tách tách! Dưới áp bách của Thiên Âm, thân thể con voi lớn lông dài liền vang lên những âm thanh như tiếng rang đậu. Toàn bộ thân thể voi lớn chấn động mạnh như muốn lập tức tan vỡ. Tuy con voi lớn lông dài này cũng giống như Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đều do thần hoang nguyên lực ngưng tụ mà thành nhưng so với Cửu Dương Chân Thân thì nó còn thua xa. Cửu Dương Chân Thân được gọi là chân thân, đó chính là do thần hoang nguyên lực ngưng tụ ra thân thể chính thức, cơ bắp, xương cốt, nội tạng, thậm chí là mạch máu, đầy đủ mọi thứ, nên mới được gọi là chân thân. Còn Đoá Tư thì không có công pháp giống như Cửu Dương huyền công. Voi lớn do thần hoang nguyên lực ngưng tụ thành của hắn chỉ là có hình dáng bề ngoài mà thôi. Đừng nói là máu, kinh mạch mà xương cốt cơ bản cũng không có. Tức là, một tầng thần hoang nguyên lực bên ngoài tương tự với Thuần Dương Kim Thân ban đầu của Dương Thạc, và chỉ dừng lại ở mức độ Kim Thân mà thôi. Lúc trước, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc bị một chưởng của Tô Thanh Như đánh tan. Bây giờ, con voi lớn của Đoá Tư không bị tan vỡ dưới sự tấn công của Thiên Âm Linh Đang đã là hơn xa bình thường rồi. Oanh! Mà một lát sau, Tô Quân Ninh cũng phản ứng kịp. Vẻ mặt cô nghiêm túc, lập tức đánh về phía trước một chưởng. Đại Thiên Âm chưởng. Một chiêu Đại Thiên Âm chưởng coi như đã hoàn toàn áp đảo được sức lực cuối cùng của voi lớn rồi. Một chưởng này mang theo tiếng vang ầm ầm, giống như có tảng đá lớn đè lên vậy. Vì thế Kim Thân của con voi lớn này liền vỡ thành từng khúc, hoá thành thần hoang nguyên lực nguyên thuỷ nhất. Đã mất đi sự hỗ trợ của voi lớn, hai cái tay của Đoá Tư liền trở nên không đáng ngại. Bang! Một tiếng trầm đục, Tô Quân Ninh đã hoá giải sự tấn công từ hai trảo của Đoá Tư. Thân thể hai người đều rung động mãnh liệt, rồi nhanh chóng lùi lại ba bốn bước mới có thể miễn cưỡng đứng vững. Hai người Tô Quân Ninh cùng Đoá Tư giẫm bịch bịch trên mặt đất, mỗi dấu chân đều sâu tới hai tấc. - Hay cho một cái Thiên Âm Linh Đang, ngay cả Man Hoang Thần Tượng quyết của ta mà cũng có thể phá được sao? Đáng tiếc, cái mà các ngươi đánh tan chỉ là Man Hoang Thần Tượng quyết tầng thứ nhất mà thôi. Ta thật muốn nhìn, hai người các ngươi có thể phá được Man Hoang Thần Tượng quyết tầng thứ hai, thứ ba của ta không. Đoá Tư quát khẽ một tiếng, rồi oanh một tiếng, bỗng nhiên từ người hắn xuất hiện một luồng khí thế mênh mông. Grào! Grào! Lúc này, Đoá Tư giống như biến thành một con voi khổng lồ vậy. - Hừ, các ngươi có Thiên Âm Linh Đang, thì chẳng lẽ Man tộc ta không có Linh Đang hay sao? Cùng lúc đó, trong tay Đoá Mẫu cũng xuất hiện một chiếc Linh Đang nhỏ. Chiếc Linh Đang này màu đen, rõ ràng nó cũng là một loại pháp khí sóng âm. Lúc này, hai huynh muội này lại sử dụng thực lực mạnh nhất của mình để tranh tài với hai chị em Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh. - Hai tên man di thiếu văn minh kia, các ngươi nghĩ chúng ta sẽ sợ các ngươi sao. Lúc này, Tô Quân Ninh cũng không hề nhượng bộ. Lúc Dương Tử Mặc thấy Đoá Tư chuẩn bị tung ra chiêu tấn công mạnh nhất. Vèo...o...o! Dương Tử Mặc nhanh chóng đến trước mặt Đoá Tư. - Đoá Tư huynh đệ, mọi người là người một nhà cả mà, không nên tự giết lẫn nhau. Dương Tử Mặc nhàn nhạt nói, rồi ấn xuống bả vai Đoá Tư. - Cái gì? Đoá Tư nhíu mày. - Dương Tử Mặc mà cũng muốn ngăn cản mình sao? Trong lòng Đoá Tư rất khinh thường Dương Tử Mặc. Rắc rắc rắc! Mà đúng lúc Đoá Tư nghĩ như vậy, đã thấy trên người Dương Tử Mặc xuất hiện những linh kiện giáp màu vàng. Những linh kiện này bao phủ toàn thân bên ngoài Dương Tử Mặc, nhanh chóng tạo thành một bộ áo giáp hoàn chỉnh, che kín toàn thân Dương Tử Mặc từ đầu tới chân. Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Sau khi sử dụng Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, Dương Tử Mặc được bộ áo giáp này giúp gia tăng thực lực rất nhiều. Ầm ầm! Ầm ầm! Một luồng uy áp còn hơn xa Thiên Âm Linh Đang từ trên người Dương Tử Mặc tràn ra, rồi mạnh mẽ áp chế đến trên người Đoá Tư. Dưới uy áp thiên đạo của Dương Tử Mặc, khí thế của voi lớn từ trên người Đoá Tư gần như tan vỡ ra ngay. Ngay sau đó, Dương Tử Mặc cũng ấn được tay lên vai Đoá Tư. Tuy không có quá nhiều lực nhưng cũng khiến cho Đoá Tư không dám hành động thiếu suy nghĩ. - Thiên Đạo Thần Hoàng giáp sao? Vậy mà tên Dương Tử Mặc này lại có Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Chẳng lẽ, hắn thật sự là thiên mệnh chi tử? Trong lòng Đoá Tư kinh hãi. Rốt cục lúc này, hắn không dám khinh thường Dương Tử Mặc nữa. Không nói đến việc khống chế Thiên Đạo Thần Hoàng giáp chính là thiên đạo, mà chỉ cần mặc Thiên Đạo Thần Hoàng giáp thì cũng đủ khiến Đoá Tư kiêng kị Dương Tử Mặc rồi. Với thực lực của Dương Tử Mặc hiện nay thì Đoá Tư cũng không dám quá đáng. - Được rồi. Vừa rồi chỉ là hiểu lầm mà thôi. Mấy vị đều thu tay lại thôi. Dương Tử Mặc nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đây, lạnh lùng nói. - Hừ. Đoá Mẫu trừng Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh một cái rồi cũng thu lại chiếc Linh Đang nhỏ trong tay. Cô có thể hiểu, Dương Tử Mặc thể hiện ra thực lực của là muốn cho ca ca Đoá Tư của mình không thể không tạm thời khuất phục. Hiện tại, Dương Tử Mặc tuyệt đối không cho phép bốn người đánh nhau trong doanh trại của Đại Thần quân. Vẻ mặt hai người Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh đều lạnh lùng. Hai người cũng biết, lúc này không phải là lúc đánh nhau với huynh muội Đoá Tư, Đoá Mẫu. Chẳng qua, lời nói lúc trước của Đoá Mẫu vẫn khiến trong lòng hai người khó chịu. Bây giờ, chỉ cần nhìn thấy đôi huynh muội dâm đãng thiếu văn minh này là hai chị em đã thấy buồn nôn rồi. - Đại công tử. Lần này, Tô Thanh Như nói trước. - Hai tỷ muội chúng tôi là phụng lệnh của môn chủ Thiên Âm môn tới đây để hỗ trợ Đại công tử phá kinh thành. Nếu Đại công tử đã mời được ngoại viện thì ta nghĩ, có lẽ cũng không cần hai chị em chúng ta nữa. Vậy, hai chị em chúng ta xin rời đi trước thì tốt hơn. Tô Thanh Như không thèm nhìn Dương Tử Mặc, lạnh lùng nói. Có thể nói, cho tới nay, Thiên Âm môn vẫn là chỗ dựa lớn nhất của Trấn Quốc Công Dương Thiên. Tuy Trấn Quốc Công mạnh mẽ nhưng muốn chống lại hoàng thất Đại Chu thì còn kém một chút. Bởi vì, sau lưng hoàng thất Đại Chu có thiên hạ đệ nhất thánh địa võ Đạo, Chân Vũ môn. Trước khi Dương Tử Mặc khởi binh, Dương Thiên là vì có Thiên Âm môn ủng hộ nên mới có địa vị ngang bằng với hoàng thất Đại Chu. Không chỉ thế, sau đó hắn còn từng bước phát triển, cuối cùng mới có thế lực khổng lồ như vậy. Lần này, Dương Tử Mặc đánh kinh thành, Thiên Âm môn cũng phái ra hai cao thủ Võ Thánh là Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh tới giúp đỡ. Bây giờ Tô Thanh Như muốn rời đi đã thể hiện sự không hài lòng nhất rồi. - Thiên Âm môn thì giỏi sao? Không đợi Dương Tử Mặc nói, Đoá Tư đã lạnh lùng nói trước. - Chẳng qua có mấy cái Võ Thánh cấp thấp mà thôi. Hiện nay, Thiên Âm môn đã sớm xuống dốc, sao có thể giúp đỡ Dương Thiên đối phó hoàng thất Đại Chu được? Theo ta được biết, đệ tử chân truyền Trương Tử Ngâm của trưởng môn Chân Vũ Môn Trác Tử Dương cũng đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh. Bây giờ, Chân Vũ môn đã có bảy tên Võ Thánh, lại thêm Huyền Vũ yêu thánh thì tổng cộng có tám Võ Thánh. Mà mấy tên Võ Thánh cấp thấp của Thiên Âm môn các ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của Huyền Vũ yêu thánh. - Nếu Thiên Âm môn các ngươi tài giỏi thì sao Dương Thiên phải tiến vào Thập Vạn Đại Sơn để mời cao thủ Man tộc chúng ta đi ra? Đoá Tư hừ lạnh nói. Nghe lời này của Đoá Tư, sắc mặt hai chị em nhà họ Tô đều thay đổi. Tuy lời này của Đoá Tư khiến trong lòng hai người không thoải mái, nhưng các nàng biết Đoá Tư nói không sai. Tuy hiện nay Thiên Âm môn cũng có bảy Võ Thánh nhưng Võ Thánh có thực lực mạnh nhất là Tiển Nguyệt cũng chỉ miễn cưỡng là Võ Thánh trung kỳ mà thôi, mà dù có thêm Lôi Điêu Vương thì cũng không phải đối thủ của Thần Thú trấn phái của Chân Vũ môn, vị thứ ba trong Thập Đại Yêu Thánh, Huyền Vũ Yêu Thánh. - Thanh Như tiên tử, Quân Ninh tiên tử, huynh đệ Đoá Tư cùng muội muội Đoá Mẫu đều là người trong Man tộc, nên tập tục có khác so với Đại Chu ta cũng là điều bình thường. Mong hai vị không nên để hiểu lầm vừa rồi trong lòng, hay là hai vị về nghỉ ngơi trước đi. Dương Tử Mặc nhàn nhạt nói. Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh không nói gì thêm, vén lên rèm vải, đi ra ngoài. Nhưng lúc hai người đi ra doanh trướng, Đoá Tư liền nheo mắt lại. - Dương huynh đệ, theo ta được biết thì hình như Thiên Âm môn có một đệ tử về phe kẻ địch của Trấn Quốc Công… Chỉ sợ hai cô gái xinh đẹp của Thiên Âm môn này chắc không một lòng với Dương huynh đệ đâu. Đoá Tư lạnh lùng nói. Rắc rắc rắc rắc! Thiên Đạo Thần Hoàng giáp trên người Dương Tử Mặc nhanh chóng biến mất. Lúc này, vẻ mặt Dương Tử Mặc rất nghiêm túc. - Ngươi nói là Dương Thạc sao? Bây giờ Dương Thạc đang ở kinh thành Đại Chu. Lần này là hắn ngăn cản chúng ta, nếu không kinh thành Đại Chu đã sớm bị chúng ta công phá rồi. Dương Tử Mặc chậm rãi nói. - Hừ. Nếu hắn ngăn cản Dương huynh đệ thì chúng ta giết hắn là được. Trong mắt Đoá Tư hiện lên sát khí. - Dương Thạc có pháp khí phòng ngự toàn thân. Mà một chiếc phân thân của hắn lại có được sức phòng ngự của thần binh cấp bốn. Vậy nên, trừ phi có pháp khí tấn công thần hồn, nếu không, rất khó giết được hắn. Huống hồ, bên cạnh hắn còn có thượng cổ Thần Long. Nếu chúng ta đánh nhau thì có thể nó sẽ chó cùng giứt giậu, và có thể giết chết binh sĩ Đại Thần quân nữa. Lúc đó, binh sĩ Đại Thần quân có thể bị tàn sát hết. Dương Tử Mặc lắc đầu, nói. - Pháp khí phòng ngự toàn thân ư? - Chỉ có pháp khí tấn công thần hồn mới có thể tổn thương hắn sao? Đoá Tư khẽ nhíu mày. - Nghe nói, ở thời kỳ thượng cổ, có một pháp khí tấn công thần hồn rất mạnh mẽ. Nó là do Thú Âm Linh Đang, Thiên Âm Linh Đang và Phạm Âm Linh Đang tạo thành. Man tộc chúng ta có Thú Âm Linh Đang có thể điều khiển bầy thú. Thiên Âm Linh Đang thì ở trong tay cô gái vừa rồi. Nếu giết bọn họ thì Thiên Âm Linh Đang cũng thuộc về ta. Chỉ tiếc, Phạm Âm Linh Đang vốn là pháp khí của Kim Phật tự, nhưng nghe nói nó đã bị hỏng, không biết tung tích.