Vô Tận Thần Công
Chương 250
Nhưng hiện tại nếu đi ra, tóm lại vẫn còn có chút nguy hiểm.
- Ừ, không thì chờ thêm vài ngày nữa.
Dương Thạc suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
- Chờ ta làm quen với thực lực của mình bây giờ, khi đó đối phó với A Mục Đạt Vượng phần thắng càng lớn hơn.
Hiện tại, Dương Thạc ít nhiều cũng không để trong lòng.
Cũng may hắn vừa mới đột phá, đối với sức mạnh mới của mình cũng không tính là quen thuộc. Đợi cho quen thuộc với sức mạnh của mình, khi đánh nhau với A Mục Đạt Vượng lại càng đảm bảo hơn.
- Tiểu Địch, muội tu luyện trước nhé. Ta đi xem nhục thể của mình đã tu luyện được tới tầng nào rồi.
Dương Thạc nói xong, Cửu Dương Chân Thân vừa động, trực tiếp xông đến nhục thể của mình.
Cửu Dương Chân Thân chui vào bên trong cơ thể.
- Toàn bộ một vạn sáu ngàn âm huyệt đã được đả thông, đạt đến trình độ đỉnh phong?
Vừa mới tiến vào cơ thể, Dương Thạc lập tức phát hiện, cơ thể của mình đã được đả thông một vạn sáu ngàn ba trăm tám mươi bốn âm khiếu, trực tiếp bước vào cảnh giới Võ Sư cao giai, cách cảnh giới Võ Tôn một chút nữa thôi.
Điều này tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng là hợp tình hợp lý.
Phải biết rằng, khối cơ thể này của Dương Thạc ngâm bên trong dòng sông trong không gian Thập phương ca sa đã sáu tháng. Ba tháng trước, Dương Thạc còn chưa ngộ ra Thần Ưng quyết, khối cơ thể này đã tích tụ được một đại lượng sức mạnh, cách mức đột phá không xa. Hiện tại ước chừng ba tháng qua đi, trực tiếp đột phá cũng là chuyện nước chảy thành sông.
- Cơ thể đột phá, thực lực chỉnh thể của ta cũng coi như có sự tăng trưởng hơn nữa.
Sáu tháng trước, cơ thể của Dương Thạc tuy rằng không phải là đối thủ của A Mục Đạt Vượng, nhưng sau khi biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai, miễn cưỡng cũng có thể phản kháng vài cái, không đến mức gân cốt toàn bộ vỡ vụn.
Thực lực bây giờ của hắn đã tăng lên một bậc. A Mục Đạt Vượng muốn đánh hắn tàn phế lại càng khó khăn hơn.
Tóm lại, đây là một chuyện tốt.
Sáu tháng tăng lên một bậc, nhìn như rất nhanh.
Nhưng phải biết rằng, Dương Thạc tu luyện là "Huyền thủy ngưng thân quyết", là công pháp bí điển thần công mà Ẩn Giao Vương tu luyện.
Sáu tháng mới tăng lên cảnh giới Võ Sư đỉnh phong.
Mà trong sáu tháng qua, Tiểu Địch cũng từ Võ Sư trung giai trực tiếp thăng ba cấp, bước vào Võ Tôn sơ giai.
Có thể nói người so với người, giận điên người.
- Trước quen thuộc với sức mạnh của mình rồi nói sau.
Thở một hơi thật dài, Dương Thạc không nghĩ tới những điều này nữa. Hai mắt nhắm lại, bắt đầu kiểm tra cơ thể của mình.
- Sao, hai loại nguyên lực thần hoang đang dung hợp?
Vừa mới kiểm tra cơ thể, Dương Thạc lập tức phát hiện, nguyên lực thần hoang của Thần Ưng quyết bên trong Cửu Dương Chân Thân cùng nguyên lực thần hoang của Thần Hùng quyết đã dung hợp lẫn nhau, hình thành một nguyên lực thần hoang hoàn toàn mới. Cấp bậc của nguyên lực thần hoang này rất cao.
Nguyên lực thần hoang là một sức mạnh nguyên thủy nhất, căn nguyên nhất.
Thời kỳ thượng cổ, hồng hoang cự thú, thực lực siêu quần. Chúng nó không tu luyện khí tức của nhân loại, mà trong cơ thể của chúng tồn tại đó chính là nguyên lực thần hoang.
Dương Thiên sáng tạo ra Bát hoang quyết, chính là muốn hấp thu sức mạnh siêu phàm của cự thú hồng hoang thời thượng cổ để cho mình sử dụng.
Thần Ưng quyết cùng Thần Hùng quyết hai đại công pháp này, nguyên lực thần hoang có thể dung hợp với nhau. Dương Thiên chí ít có bốn công pháp hồng hoang thú, nên nguyên lực thần hoang của ông ta khẳng định sẽ mạnh hơn so với mình.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đối với điều này, Dương Thạc thật cũng chẳng thèm muốn.
Dù sao, Dương Thiên là Võ Thánh. Ông ta tu luyện võ đạo đã hơn năm mươi năm. Còn Dương Thạc vừa mới chính thức bước vào con đường võ đạo được hai năm. Có thể đạt tới cảnh giới hiện nay cũng đủ để kiêu ngạo rồi.
- Nguyên lực thần hoang dung hợp, thực lực của ta càng mạnh hơn. Đối mặt với A Mục Đạt Vượng phần thắng cũng sẽ lớn hơn. Đáng tiếc...Hiện tại vẫn chưa lĩnh ngộ được Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai.
Dương Thạc than nhẹ một tiếng, tiếp tục nhắm mắt kiểm tra tình huống sức mạnh của mình.
Một ngày một đêm lại trôi qua rất nhanh.
Rống, rống, rống!
Một trận gào thét của mãnh thú truyền vào lỗ tai Dương Thạc.
- Là Tiểu Hỏa và Huyết Phi, Hắc Hùng. Chúng nó đang luận bàn.
Không cần mở mắt, Dương Thạc cũng biết là mấy con mãnh thú đang bàn luận với nhau.
Rầm, rầm, rầm!
Rầm, rầm, rầm!
Nhưng, ba con mãnh thú đánh nhau, Dương Thạc dựa vào thanh âm mà cảm giác có chút khác biệt.
Khi chúng đánh nhau, toàn thân gân cốt ma sát đều phát ra tiếng sấm rền.
Hổ Báo lôi âm?
Dương Thạc lập tức nghĩ đến, ba con ác điểu mãnh thú này đều bước vào cảnh giới Võ Tôn. Khi đánh nhau, dĩ nhiên là có thể phát động Hổ Báo lôi âm.
Mặt khác, ba con ác điểu mãnh thú này mỗi lần đánh nhau đều kèm theo tiếng hô hoặc kêu to. Dương Thạc rõ ràng cảm giác được, sức mạnh khí huyết của chúng tăng lên gấp mấy lần.
- Hổ báo lôi âm...Hổ Báo lôi âm. gân cốt ma sát, phát ra lôi âm. Gầm rú kêu to đồng dạng cũng có lợi cho việc tăng cường sức mạnh. Hổ Báo lôi âm trong "Hổ báo âm", không phải chỉ tiếng gầm rú của mãnh thú sao?
Giờ phút này, Dương Thạc đột nhiên ngộ ra.
Hổ Báo lôi âm vốn chính là tiếng thú rống.
Lôi âm là đại diện cho thanh thế thiên địa.
Mà thú rống chính là sức mạnh nguyên bản phát ra. Trong thời kỳ viễn cổ, ngay cả nhân loại cũng chưa từng xuất hiện, lại càng không có bất kỳ một võ đạo pháp môn nào tu luyện. Duy chỉ có sức mạnh nguyên thủy của loài thú. Nhân loại, trên thực tế cũng chính là do loài thú tiến hóa. Chỉ đơn giản cấp bậc cao hơn mà thôi.
Hổ Báo lôi âm, thiên địa thanh thế, mãnh thú gào thét được xem như là một sức mạnh nguyên bản nhất.
- Lúc trước, phương diện tu luyện của mình chính là tìm hiểu Hổ Báo lôi âm.
- Nhưng quên mất, khi tìm hiểu Hổ Báo lôi âm, phương pháp xử lý trực tiếp nhất chính là nghe tiếng gầm rú của mãnh thú ác điểu.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm lại, lẳng lặng nghe đám thú Huyết Phi đánh nhau, phát ra từng trận gào thét.
Trong đầu của hắn dần dần ngộ ra.
Giờ phút này, Dương Thạc loáng thoáng cảm giác được mình đã mò được đến cửa của Hổ Báo lôi âm.
Năm đó, hắn đạt được bí pháp Hổ Báo lôi âm tầng thứ nhất, chẳng qua cũng chỉ là vận khí cho phép thôi. Đối với Hổ Báo lôi âm, Dương Thạc căn bản chẳng có một sự hiểu biết nào. Cho tới bây giờ, trong không gian Thập phương ca sa, Dương Thạc nhắm mắt ngồi xếp bằng, nghe tam đại mãnh thú ác điểu cảnh giới Võ Tôn gào thét kêu to mới mơ hồ hiểu được chân lý đích thật của Hổ Báo lôi âm.
Kinh sư Đại Chu.
Ngoài ba mươi dặm hướng bắc, Yến Sơn.
Một đạo thân ảnh sắc vàng hướng trung tâm Yến Sơn, như tia chớp bay qua.
Ầm ầm!
Trên người thân ảnh sắc vàng này mang theo một luồng khí thế uy áp khổng lồ, chẳng khác nào một ngọn núi lớn. Mãnh thú tầm thường bên trong Yến Sơn, khi cảm nhận cổ khí thế này đều trực tiếp nằm xuống, lạnh run. Ngay cả ý niệm chạy trốn trong đầu cũng không có.
Thậm chí, khi thân ảnh sắc vàng này đến gần vùng phụ cận Yến Sơn, những mãnh thú cảnh giới Võ Tôn cũng ngoan ngoãn phủ phục thân thể, không dám thở gấp.
Áp đảo dị thú Võ Tôn, thân ảnh sắc vàng này ít nhất phải là cảnh giới Đại tông sư. Thậm chí là cảnh giới Võ Thánh.
Rầm!
Đến vùng trung tâm Yến Sơn, thân hình sắc vàng này chợt dừng lại.
Thân ảnh sắc vàng này dùng tốc độ cao để phi hành. Khi dừng lại, không khí phát ra một tiếng như sấm rền.
Vị trí dừng lại của y chính là phía trên sơn cốc nơi chứa thi thể Huyền Ưng và Hắc Hùng thượng cổ.
Thân ảnh sắc vàng này dường như là một người mặc áo bào sắc vàng.
Tựa hồ là người.
Hình thể của y cũng giống như con người. Thân cao một thước tám. Nhưng phía sau y lại có một đôi cánh cực đại. Đôi cánh này khi triển khai thì dài hơn hai trượng, lông chim đen sắc. Bên cạnh bộ vị ẩn lộ một chút kim quang.
Ngoài ra, ngoài cơ thể giống người thì làn da lại không giống người.
Mà là giáp cứng đen sắc.
Giáp cứng đen sắc bao phủ toàn bộ thân hình của y, bao gồm đầu và mặt.
Nếu Dương Thạc ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra. Người này hoàn toàn giống như hắn sau khi biến thân Huyền Ưng tầng thứ hai. Điều khác biệt duy nhất, hai cánh của người này mang theo một chút kim quang, còn hai cánh của Dương Thạc thì hoàn toàn đen sắc.
Ngoài ra, người này còn mặc một chiếc áo cà sa.
Hiển nhiên, người có hình thù kỳ dị này chắc hẳn có quan hệ với Phật môn.
- Sao?
Người này khi bay đến trung tâm Yến Sơn, khi nhìn xuống phía dưới, lập tức cau mày.
- Không có?
Giọng nói ồm ồm phát ra từ miệng của y.
- Thời kỳ thượng cổ, tổ tiên cùng Thần Hùng đánh nhau, lưỡng bại câu thương. Thi thể rõ ràng phải ở trong này, làm sao có thể không có? Mười năm trước, khi ta đến đây, thi thể của tổ tiên và Thần Hùng vẫn còn ở đây. Chẳng lẽ là Dương Thiên đã lấy thi thể của tổ tiên và Thần Hùng đi rồi? Không có khả năng. Uy áp trên người tổ tiên rất mạnh, cho dù là Dương Thiên cũng không thể coi như không quan trọng. Dương Thiên đã sáng chế ra hai bộ pháp quyết Thần Ưng và Thần Hùng.
Trong giọng nói mang theo chút nghi hoặc.
Rống!
Trong lúc y vẫn còn đang nghi hoặc, ở dưới, tận sâu trong lòng đất, một trận mãnh thú kêu lên.
- Là Thần Long!
Người này sắc mặt hơi đổi.
- Vạn năm trước, Đạo hoàng đã đem yêu tộc Thần Long trấn áp phía dưới Yến Sơn, cùng với thi thể của tổ tiên ta và Thần Hùng. Chính vì thế mà Yến Sơn mới có được văn minh vạn năm.
- Hiện tại, đây là lúc nhân đạo văn minh hỗn loạn, xuất hiện từng lớp cường giả mới, cùng với Đạo hoàng, Nhân hoàng vạn năm trước. Thời đại này, tất nhiên sẽ có không ít cường giả được đại kỳ ngộ. Trấn quốc công Dương Thiên chính là một trong số đó. Thần Long bị trấn áp vạn năm trước cũng muốn một lần nữa xuất thế?
Hai mắt y nhìn chằm chằm vào khe sâu dưới mặt đất, ngữ khí trầm thấp, lẩm bẩm nói.
Từng trận thú rống giằng co một lát rồi yên lặng.
- Đại Bằng Kim Sí Vương của Kim Phật Tự cũng đã đến Yến Sơn…
Vào lúc này, một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên bên cạnh khe sâu.
- Sao?
Người này liền nhíu cặp chân mày, nhanh chóng hướng về chỗ thanh âm truyền lại.
Đã thấy một người mặc cẩm y, hình thể cao lớn, bề ngoài khoảng chừng bốn mươi tuổi, chắp tay sau lưng hướng về chỗ khe sâu.
Rầm!
Rầm rầm!
Mỗi một bước đi, thiên địa chung quanh đều hơi chấn động.
Bộ dạng người này nhàn nhã, không nhanh không chậm bước tới. Trên người cũng phát ra khí thế mạnh mẽ. Bên trong Yến Sơn mãnh thú dị thú vô số, y có thể nhẹ nhàng tiêu sái bước đến trung tâm Yến Sơn như vậy, hiển nhiên cũng là cường giả cảnh giới Võ Thánh.
- Dương Thiên, là ngươi?
Người mang hắc giáp đang đứng giữa không trung sắc mặt thoáng biến đổi.
Thanh âm ồm ồm kia lại từ cổ họng của y truyền ra.
Đệ nhất nhân trong giới võ đạo Đại Chu, Trấn quốc công Dương Thiên.
Người vừa mới tiến vào khe sâu, không ai khác, chính là Dương Thiên.
Còn người toàn thân phủ hắc giáp đang đứng giữa không trung chính là một trong Thập đại yêu thánh, đứng hàng thứ hai; Thánh thú của Kim Phật Tự, một nhân vật uy chấn thiên hạ hơn trăm năm trước – Đại Bằng Kim Sí Vương.
Trong Thập đại yêu thánh, ngoại trừ Nam Hải Thần Quy Vương, thì Đại Bằng Kim Sí Vương cũng đủ được xưng là đệ nhất cao thủ.
Nam Hải Thần Quy Vương cũng bởi vì sống quá lâu nên mới đứng đầu Thập đại yêu thánh. Thần Quy Vương nghe nói là vào thời thượng cổ vạn năm trước đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh. Ông ta sống dưới đáy biển Nam Hải, thường một giấc ngủ đến mấy ngàn năm, không tranh sự đời.
Đại Bằng Kim Sí Vương chỉ sợ cũng đã đến được cảnh giới Võ Thánh cao nhất.
Thậm chí đã nhanh hóa thành hình người.
Hình thái này của y chính là điển hình nửa người nửa yêu. Huyết mạch đã có một nửa muốn chuyển sang thành loài người. Cấp độ này đã gần chạm đến cánh cửa "Huyết nhục diễn hóa".
Đồng dạng là thập đại yêu thánh, đồng dạng là ác điểu yêu thánh, nhưng Lôi Điêu Vương của Thiên Âm Môn lại không bằng Đại Bằng Kim Sỉ Vương.
Về phần Ẩn Giao Vương, chẳng qua chỉ là Kim Thân hóa thân thành nhân hình mà thôi. Cơ thể của y cũng hoàn toàn là hình thú, lại càng kém hơn so với Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Dương Thiên, ngươi cũng tới?
Thanh âm ồm ồm phát ra từ trong miệng Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Hừ, Đại Bằng, ngươi là Thánh thú Kim Phật Tự nước Ni La, còn chạy đến Yến Sơn kinh sư Đại Chu. Còn ta là Trấn quốc công của Đại Chu, đệ nhất nhân võ đạo, chẳng lẽ lại không thể đến Yến Sơn sao?
Dương Thiên lạnh lùng nhìn Đại Bằng Kim Sí Vương, trong miệng hừ lạnh, chậm rãi nói.
- Dương Thiên, ngươi tới chỗ này cũng là vì Thần Long?
Đại Bằng Kim Sí Vương nhìn thoáng qua bên dưới.
- Thần Long vạn năm trước cũng được coi là tuyệt thế cường giả. Cùng Nhân hoàng, Đạo hoàng là một tầng. Đáng tiếc nó bị trấn áp vạn năm, sức mạnh tổn hao nhiều. Hiện tại cũng chỉ là Võ Thánh sơ giai.
- Dương Thiên, ngươi tới chỗ này chắc là muốn bắt Thần Long, uống lấy huyết nhục của nó, có được huyết mạch của nó, sáng tạo ra Thần Long quyết, hoàn thiện Bát Hoang quyết của ngươi, và dùng nó để tranh đoạt thiên hạ?
Đại Bằng Kim Sí Vương đem mục đích của Dương Thiên nói toẹt ra.
- Không sai!
Bị Đại Bằng Kim Sí Vương nói trắng ra mục đích của mình, nhưng sắc mặt Dương Thiên cũng không có nửa phần biến hóa.
- Đại Bằng, ngươi đến nơi này là vì Thần Long?
- Chẳng lẽ… ngươi cũng muốn cướp lấy đầu Thần Long?
Trong miệng quát khẽ, ánh mắt Dương Thiên chợt tập trung trên người Đại Bằng Kim Sí Vương đang ở trên không.
Sát ý nồng đậm lập tức bắng thẳng đến trước người Đại Bằng Kim Sí Vương.
Khí huyết nồng đậm của Dương Thiên gần như hoàn toàn cuốn lấy Đại Bằng Kim Sí Vương đang ở giữa không trung. Khí huyết bắt đầu khởi động, khí thế phát ra, thể hiện thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ năm của Dương Thiên.
- Ồ?
Dưới sự uy áp của khí thế Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương sắc mặt chợt biến đổi.
Một khí thế sắc bén cũng từ trên người y bắt đầu khởi động, chống lại khí thế uy áp của Dương Thiên.
- Dương Thiên, ngươi lĩnh ngộ được Hổ Báo lôi âm tầng thứ năm, bước vào cảnh giới Lôi Âm tầng thứ năm, nhưng chỉ dựa vào điểm này cũng chưa chắc có thể dọa được bổn tọa.
- Tuy rằng bổn tọa chỉ có thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ tư, nhưng Dương Thiên, chỉ bằng một mình ngươi cũng không làm gì được bổn tọa.
Truyện khác cùng thể loại
925 chương
11 chương
1062 chương
3 chương
1149 chương
131 chương
9 chương
729 chương