Nếu như không thực hiện được, thân là nhi tử ruột của Phổ Thiên Đại Đế khả năng lên làm hoàng đế cũng lớn hơn so với Đa Ba vương tử a! Nếu như sớm lôi kéo quan hệ cho tốt, như vậy nhất định sẽ tốt hơn nhiều so với việc hợp tác với đám người Đa Ba vương tử a! Sau khi cân nhắc lợi hại xong, hắn mới quyết định giao hảo với Nhiếp Vân. Nếu không, tất cả mọi người đều cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, đều là đối thủ của nhau thì làm sao có thể tận tâm trợ giúp Nhiếp Vân được cơ chứ? - Được rồi! Biết rõ tâm tư của đối phương ra sao, Nhiếp Vân cũng không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu đồng ý. Bất kể như thế nào, hiện tại hắn đang thế đơn lực bạc, trước tiên phải lôi kéo đối phương rồi sau này lại nói sau. Có minh hữu, lúc đối kháng với đám người Đa Ba vương tử sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Ít nhất phương diện phát ra tin tức sẽ có ưu thế nhất định. Nếu không, cho dù người khác có tới thì hắn cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Hai người lại trò chuyện một lát, sau đó Nhữ Hạ Vương tử mới đứng dậy cáo từ. Tuy rằng biết rõ khả năng đạt được Vạn Giới Vũ Y không lớn, thế nhưng hắn vẫn muốn chuẩn bị một chút cho thỏa đáng. Sauk hi Nhữ Hạ Vương tử rời đi, Nhiếp Vân cũng không có nghỉ ngơi mà là đem tất cả mọi người trong y quán triệu tập lại rồi nói mấy câu. Thời gian ba ngày nhìn như rất ngắn, thế nhưng lại là thời khắc nguy hiểm nhất. Cho nên tất cả mọi người đều phải cẩn thận một chút, nếu không, co dù có chết cũng không biết mình đã chết như thế nào. Trong lúc đang nói với mọi người thì hắn chợt nghe thấy tiếng binh khí va chạm ở bên ngoài. Ngay sau đó đã lập tức nhìn thấy Lưu Trúc mang theo vẻ mặt tức giận đi tới. - Thiếu gia, bên ngoài có một đội quan binh đến, nói có gian tế chạy đến chỗ y quán của chúng ta, muốn chúng ta phối hợp điều tra với bọn họ. - Gian tế? Phối hợp điều tra? Tốc độ của bọn hắn quả thực rất nhanh a, ngay cả cái cớ cũng đã nghĩ ra xong. Nhiếp Vân cũng không suy nghĩ gì nữa mà khẽ mỉm cười một tiếng. Hắn là hoàng tử, đám người Đa Ba vương tử không dám ngang nhiên ra tay, sợ một khi bại lộ, sẽ bị Phổ Thiên Đại Đế tức giận ra tay. Thế nhưng nếu như có một cái cớ rõ ràng thì lại không giống. Gian tế chạy đến y quán, bọn hắn có tới thẩm tra thì cũng là giải quyết việc chung. Đến lúc đó nếu như không tìm thấy, lại đẩy cho hắn tội danh câu thông với người ngoài. Khi đó đối phương có thể trực tiếp bắt lấy hắn, danh chính ngôn thuận! Chỉ cần bắt được hắn, khi đó muốn động thủ thì sẽ trở nên vô cùng đơn giản, muốn tìm lý do cũng lại càng dễ hơn! Hoàn toàn có thể nói, hắn thân là gian tế, vì đề phòng để lộ bí mật, người của đối phương rất có thể sẽ ra tay chém giết hắn. Chỉ cần sắp xếp tốt tất cả, cho dù đợi tới lúc cường giả Đại Đế trở lại thì cũng sẽ không có chút sơ hở nào! Không thể không nói, loại chiêu số này rất là âm hiểm, cũng vô cùng hữu hiệu. Hoàng quyền thống trị, thứ mà bọn họ hận nhất chính là gian tế. Có lý do quang minh chính đại như vậy, lại không tìm ra được khuyết điểm, cho dù sau này Phổ Thiên Đại Đế có tra xét ra được thì bọn hắn cũng hoàn toàn có thể trốn tránh. Nói là giải quyết việc chung, cũng không biết Nhiếp Vân là hoàng tử... - Thiếu gia, chúng ta phải làm sao bây giờ? Lưu Trúc có chút sốt ruột nhìn về phía Nhiếp Vân. Nếu như ngăn đối phương lại, không cho điều tra mà nói, như vậy là chống đối, tội danh sẽ không nhỏ. Thế nhưng nếu như không ngăn cản mà nói... Nếu như tùy ý để cho đối phương xông vào y quán, còn không biết đối phương sẽ làm gì. - Các ngươi cứ để cho bọn hắn tiến vào trong. Ta đi ra ngoài trước, nếu như có người hỏi thì trực tiếp nói ta đi tới phủ đệ của Đa Ba vương tử làm khách! Nhiếp Vân khẽ cười nhạt một tiếng. - Làm khách ở phủ đệ của Đa Ba vương tử? Đám người Lưu Trúc vốn sững sờ, sau đó lập tức hiểu ra, cả đám cười lớn. Bề ngoài Đa Ba vương tử muốn dồn hắn vào chỗ chết đi tới phủ đệ của hắn so với muốn chết cũng không có gì khác nhau. Thế nhưng trên thực tế lại không phải là như thế. Quang minh chính đại tiến vào phủ đệ của hắn làm khách, cho đối phương mười lá gan thì đối phương cũng không dám động thủ! Nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất! Hơn nữa, còn có một chỗ tốt chính là, hắn cũng đã tới phủ đệ của Đa Ba vương tử, những người này cũng không thể đi tới phủ đệ của vương tử để bắt người a? Nếu như thực sự dám bắt... Như vậy về sau cũng sẽ có quan hệ rất lớn với Đa Ba vương tử. Nếu như sau này Phổ Thiên Đại Đế truy cứu, hắn ta sẽ khó tránh khỏi trách nhiệm được. Có thể nói, một mũi tên trúng hai con nhạn. Chiêu này này không thể chê vào đâu được, vừa có thể tránh khỏi phiền phức mà còn có thể làm cho Đa Ba vương tử gieo gió gặt bão a. - Được, bây giờ chúng ta sẽ đi ra ngoài thông báo. Thiếu gia cứ yên tâm đi qua đó là được! Lưu Trúc cũng là người thông minh, hắn biết rõ việc mấu chốt nhất chính là thả ra tin tức, để cho người trong cả Vân Châu thành này biết thiếu gia đã đi tới phủ đệ của Đa Ba vương tử. Như vậy chỉ cần tin tức phát ra là sẽ tạo ra được hiệu quả mà bọn hắn muốn. - Các ngươi đi chuẩn bị đi, ta đi đây! Ngoài cửa đã có người tiến vào, Nhiếp Vân không muốn đối mặt với đối phương. Thân thể tung bay, lập tức biến mất tại chỗ, sau một khắc đã rời khỏi y quán. Đổi lại là trước kia ở trong Vân Châu thành hắn còn không dám tùy ý phi hành, làm bậy. Thế nhưng hiện tại thì khác, bằng vào thực lực giờ phút này của hắn, ngay cả Hoàng cảnh viên mãn bình thường hắn cũng còn không sợ. Nếu như thực sự muốn che dấu mà nói, trừ khi đối phương đạt tới Thâu Tiên Tá Thọ cảnh thì mới có thể phát hiện ra được. Vì vậy cho dù là cường giả giới vực nhất phẩm như Đa Ba vương tử cũng chưa hẳn đã có thể tìm được ra tung tích của hắn. Rời khỏi y quán, Nhiếp Vân dựa theo tin tức mà mình biết, một đường đi về phía trước. Không bao lâu sau đã nhìn thấy một tòa phủ đệ to lớn hiện lên ở trước mắt. Chính là phủ đệ của Đa Ba vương tử. Mặc dù người này chỉ là vương tử, thế nhưng lại có quyền lợi và địa vị cực cao, có được phủ đệ của bản thân, chuyện này cũng không có gì là kỳ quái. Phủ đệ cao lớn, trước cửa có hai con sư tử đá cực lớn, uy vũ mà khí phách. Bên cạnh hai bức tượng đá sư tử có bốn hộ vệ đứng thành hai hàng, để lộ ra vẻ uy nghiêm nồng đậm.