Vô Tận Đan Điền
Chương 3307
Nhữ Hạ Vương tử có chút bất đắc dĩ nói tiếp:
- Dường như Đa Ba vương tử đã sớm biết rõ chuyện này, cho nên mấy tháng trước đã tìm được đồ vật này.
- Cực địa hàn băng?
- Cực địa hàn băng là một loại bảo vật đặc thù, là một trong những vật phẩm luyện chế thần binh Đế cảnh, khó có thể tìm kiếm được. Ở trong cả Thần giới cũng sẽ không vượt quá nổi ba khối! Cho dù là hắn cũng phải tốn một cái giá cực lớn, cùng với vô số tâm sức mới có thể đạt được, hiện tại bảo ta đi tìm, làm sao ta có thể tìm được miếng thứ hai cơ chứ?
Nhữ Hạ Vương tử khẽ thở dài một hơi.
- Vật phẩm luyện chế thần binh Đế cảnh?
Trong lòng Nhiếp Vân khẽ rùng mình một cái.
Thần binh Đế cảnh trong cả Thần giới từ thời kỳ thượng cổ đến nay cũng không quá ba mươi kiện. Đủ để thấy được trình độ trân quý của nó. Mà thứ này lại là vật phẩm dùng để luyện chế Thần binh Đế cảnh, đủ để biết được nó thưa thớt tới mức nào.
Bảo vật như vậy, nếu như không có đại kỳ ngộ, quả thực không phải là thứ mà nghĩ là có thể đạt được.
- Chẳng lẽ trừ cực địa hàn băng ra thì không có những biện pháp khác tới gần Hỏa Long hay sao?
Nhiếp Vân lại không nhịn được mà hỏi một câu.
Thiên Địa vạn vật đều có tương sinh tương khắc, cho dù Hỏa Long này có đáng sợ tới đâu thì cũng không chỉ có cực địa hàn băng mới có thể vượt qua được a. Chẳng lẽ trừ thứ này ra không còn những biện pháp khác vượt qua hay sao?
- Có thì đúng là có... Hỏa Thần tông ở trong Cửu Châu thập địa có, tông môn của bọn hắn có huyết mạch tinh thuần nhấ. Đối với Hỏa Long có sức miễn dịch... Chỉ là cũng giống như Thôn Phệ đại đạo vậy, thuộc về truyền thừa huyết mạch Đế cấp, người bên ngoài không thể đạt được a! Lần khảo hạch này lại không cho phép người ngoài tiến vào, cho nên... Cho dù có biết rõ chuyện này cũng không có biện pháp nào khác nha.
Nhữ Hạ Vương tử lại nói một câu.
Người tham gia khảo hạch, đều là hậu nhân của Cửu đế trong Vân Châu thành, đám người bọn hắn đều có huyết mạch truyền thừa của mình. Cho dù có muốn học tập công phu của Hỏa Thần tông thì cũng không thể nào mà làm được.
- Hỏa Thần tông?
Khác với vẻ xoắn xuýt của hắn, Nhiếp Vân nghe được ba chữ Hỏa Thần tông, hai mắt không nhịn được mà lập tức sáng lên.
Người khác có được huyết mạch Đế cấp, muốn đạt được năng lực khác sẽ khó càng thêm khó... Thế nhưng hắn thì khác a!
Lực lượng của Hỏa Thần tông hắn tinh thuần vô cùng, có thể đủ để giả mạo đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông... Như vậy không phải hắn có thể tới gần Hỏa Long hay sao?
Đương nhiên, chuyện này dù là ai thì hắn cũng không thể nói ra được. Đồng thời cũng không thể để lộ ra được. Nơi này là Vân Châu thành, nếu như huyết mạch tinh thuần của Hỏa Thần tông trà trộn vào trong. Như vậy sẽ rất dễ khiến cho hai thế lực lớn mâu thuẫn, gặp chuyện không tốt còn sẽ bị bắt lại, bị coi là gian tế.
Cho nên, cho dù hắn có thể tới gần Hỏa Long thì cũng phải cẩn thận, không thể để cho người ta phát hiện ra được. Bởi vì thi đấu lần này Phổ Thiên Đại Đế sẽ tự mình tọa trấn, bị một Đại Đế chú ý... Chuyện này hắn cũng không muốn a!
- Nếu như một mình Ba Đa vương tử có thể thành công, như vậy cho dù có tham gia thì cũng không có ý nghĩa gì a! Như vậy đã có chút không công bằng… Như vậy còn tiếp tục thi thố làm gì nữa chứ?
Những suy nghĩ này lóe lên trong lòng hắn rồi lập tức biến mất, sắc mặt Nhiếp Vân lại khôi phục lại như thường, đồng thời hắn lại có chút kỳ quái hỏi một câu.
Đại Đế bố trí khảo hạch, có lẽ nên chú trọng công bằng mới đúng. Thế nhưng đã biết rõ hi vọng của Đa Ba vương tử là lớn nhất, như vậy còn kiên trì mở ra khảo hạch làm gì? Như vậy liệu có phải đã quá không công bằng rồi hay không?
- Khảo hạch không có đơn giản như vậy a, tuy rằng khả năng chiến thắng của hắn rất lớn. Thế nhưng có thể đi đến chỗ sâu ở trong địa uyên hay không cũng còn khó nói... Dù sao đến lúc đó nhất định sẽ có một hồi ác chiến xảy ra!
Nhữ Hạ Vương tử nói.
Nhiếp Vân không có trả lời hắn mà chỉ âm thầm gật đầu một cái.
Mọi người đều biết Đa Ba vương tử là người có cơ hội tới gần với Hỏa Long nhất, nhất định sẽ ngăn cản hắn ta. Chuyện này kỳ thực cũng là một loại khảo hạch.
Chỉ cần cuối cùng hắn ta còn chưa có được Hỏa Long chi tâm, tất cả mọi chuyện cũng còn chưa định được a.
- Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Ba ngày sau, bệ hạ sẽ đích thân tiếp kiến người tham gia thi đấu tranh đoạt... Chúng ta cũng nên chuẩn bị sớm một chút a. Tuy nhiên...
Nói đến đây, Nhữ Hạ Vương tử có chút lo lắng nhìn qua Nhiếp Vân:
- Trước đó khi ngươi không có ở đây, đám người Đa Ba vương tử không thể đối phó với ngươi. Thế nhưng hiện tại ngươi đã trở về. Trong ba ngày này chỉ sợ sẽ có không ít phiền toái, nếu như thật sự không được thì ngươi cứ tới phủ đệ của ta a! Như vậy chúng ta cũng có thể chiếu cố lẫn nhau!
Thân phận của Nhiếp Vân là hoàng tử chính thức. Trước đó Đa Ba vương tử, Lưu Mộc vương tử không tìm thấy hắn, cho nên chỉ có thể lo lắng suông mà thôi. Thế nhưng bây giờ nghe nói hắn đã trở lại, tất nhiên bọn họ sẽ có hành động.
Dù sao, ba ngày sau thì Phổ Thiên Đại Đế mới trở lại, một khi nhìn thấy nhi tử ruột. Ai mà biết được đối phương có thể nhận ra hay không, lại còn trực tiếp xác lập làm hoàng đế a?
Cho nên... Trog thời gian ba ngày này, tốt nhất là có thể diệt trừ hắn, lại khiến cho hắn không có cách nào gặp mặt được bệ hạ!
Chính là bởi vì biết rõ những chuyện này cho nên Nhữ Hạ Vương tử mới sốt ruột tới đây như vậy.
- Đa tạ hậu ý của vương tử, ta cũng không cần!
Ta cũng nhìn xem rốt cuộc bọn hắn sẽ có thủ đoạn gì!
Khóe miệng của Nhiếp Vân nhếch lên rồi cười nhạt một tiếng.
Tuy rằng đám người Đa Ba vương tử cường thế, thế nhưng có Nguyên Dương Đế Quân bảo hộ, chắc hẳn đám người này cũng không dám quá phận a.
Chỉ cần không quá phận quá mức, như vậy hắn cũng có thể ứng phó được với đám người này.
Vừa vặn cũng có thể thừa cơ ma luyện bản thân mình. Đồng thời cũng có thể sớm biết một chút về thủ đoạn của đối phương.
- Vậy thì ngươi phải cẩn thận!
Nhữ Hạ Vương tử lại nói thêm một câu.
Hiện tại hắn coi như đã nghĩ thông suốt. Nếu như hứa hẹn của vị hoàng tử trước mắt này vẫn có thể thực hiện được. Như vậy chỉ cần thành công thì hắn chính là hoàng đế kế nhiệm kế tiếp a!
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
56 chương
50 chương
25 chương
327 chương