Cuối năm, đại hội võ thuật, đã trở thành truyền thống không thể bỏ qua của Đồ gia. Họ Đồ, mỗi năm đều thông qua hoạt động võ hội, để tuyển chọn ta nhân tài của tất cả các chi hệ họ Đồ, cùng nhau trao đổi học hỏi khảo giao kết với nhau. Trong gia tộc, bất luận là con của vợ cả hay thứ đều được đối xử bình đẳng trên con đường võ đạo, không bao giờ có chuyện nặng bên này nhẹ bên kia, cho nên tất cả các đệ tử có thể nói là tương đối hòa hợp. Nhưng đối với chi hệ nhà Đồ Nguyên Tán lại xuất hiện vẫn đề, đó chính là thứ tôn của Đồ Nguyên Khánh bị đối xử như hạ nhân trong tám năm, mà tộc trưởng lại không hề hay biết, tiếp tục chính là con dâu chính là gian tế của địch nhân cài vào, còn có cả người con thứ Đồ Chính Lâm một người ăn chơi trác táng, bị người ta lợi dụng, chính bởi chuyện này mà có rất nhiều người dèm pha. Đồ Nguyên Tán làm tộc trưởng của họ Đồ ,đối với những chuyện này tự nhận lỗi lầm, cho nên tại đại hội võ thuật lần này, hướng tất cả các chi hệ của Đồ gia tuyên bố chi hệ của mình đã mất đi tư cách thừa kế chức vị tộc trưởng của đời sau, khiến cho toàn bộ gia tộc họ Đồ chấn động. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL Điều này có nghĩa là đời sau của Đồ Nguyên Tán chính là là Đồ Chính Minh và Đồ Thiên Nhaai đã mất đi tư cách thừa kế chức vị tộc trưởng của đời sau. Nhưng, trong dòng họ Đồ, luận về tu vi võ đạo, một hệ của Đồ Nguyên Tán thành tích văn hoa, Đồ Chính Minh hiện tại mới ba mươi tuổi nhưng đã đạt tới "Tiên thiên võ sư" đỉnh phong, thiếu chút nữa là có thể đột phá trở thành Đồ gia tông sư nhân vật đầu não. Mà ở đời thứ ba, Đồ Thiên Nhai hôm nay mới hai mươi tuổi là cấp sáu võ sư, mặc dù không thể so sánh với hai vị thiếu niên thiên tài của Giang gia, nhưng hắn vẫn có thể trở thành "Tiên thiên võ sư " không chừng có thể đột phá tông sư cảnh giới. Phải biết rằng đạt tới cấp sáu cấp bảy võ sư, chính là võ sư cao cấp, đây là giai đoạn cực kì quan trọng của một võ giả, cũng chính là khó khăn lớn nhất trên con đường võ học, rất nhiều người dừng lại rất lâu tại bình cảnh cấp sáu cấp bảy này, thậm chí có người còn dừng lại tại đây mười mấy năm. Dựa theo tầng thứ võ đạo của thế giới này, một vị cấp bảy võ sư, cùng với một vị cấp sáu võ sư chênh lệch là tương đối lớn, chỉ từ cấp bảy võ sư trở lên mới liệt vào hàng ngũ cao thủ. Đồ Thiên Nhai hiện tại hai mươi tuổi đạt tới cấp sáu võ sư, dưới tình huống bình thường tiến triển như vậy coi như là trung đẳng, còn đối với Đồ Thiên Thanh một năm trước cũng đã tiến lên cấp sáu võ sư, hiện tại vẫn dừng tại mức này, nhưng Đồ Thiên Thanh năm nay mơi mười chín tuổi, tiếm lực sau này so sánh với Đồ Thiên Nhai sẽ lớn hơn rất nhiều. Đồ gia đời thứ ba, những người đạt độ tuổi thanh niên, ngoại trừ hai người nổi bật, còn lại tất cả đều là ba bốn cấp võ sư, còn lại các thiếu niên đều bị cản trở tại bình cảnh võ sĩ cấp chín, điều này khiến cho đời thứ ba của Đồ gia dường như đang tụt dốc. Nhưng trong đám thiếu niên Đồ gia đời thứ ba, trừ Vân Thiên Hà mọc lên giống như một hiện tượng ,còn lại số thiếu niên mười bảy tuổi dừng lại tại bình cảnh võ sĩ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. ,mà đạt tới sơ cấp cảnh giới lại càng hiếm hoi. Thực trạng của Đồ gia đời thứ ba, nếu như chi hệ của Đồ Nguyên Tán buông tha tư cách kế thừa tộc trưởng, thì gánh nặng này chỉ có thể rơi vào trong tay chi hệ của Đồ Nguyên Khánh. Nhưng thực lực sau lưng của chi hệ Đồ Nguyên Khánh rất mạnh, với địa vị Trấn Bắc quân Đại nguyên soái, Trấn Bắc hầu, địa vị này cũng không kém hơn so với ngôi vị tộc trưởng bao nhiêu.Không nhưng thế con trai của Đồ Nguyên Khánh cũng có tước vị rất cao.Nhưng bởi vì điều này nên không thể nào trở về Lợi Châu tiếp nhận chức vị tộc trưởng được. Xem xét dưới mọi góc độ, trong đại gia tộc họ Đồ, nếu trừ bỏ Đồ Chính Minh trong chi trưởng ra, không còn một ai đủ tư cách đảm nhận chức vị tộc trưởng. Tại diễn võ trường, nhị đại trưởng bối của Đồ gia sau khi nghe Đồ Nguyên Tán tuyên bố quyết định của mình, mắt đối mắt, bối rồi, nhìn tới một người cùng bối phận với Đồ Chính Minh ,Thuộc chi hệ của Đồ Nguyên Đồ chính là Đồ Chính Huy (Hắc bá) tu vi võ đạo trước mắt chính là chín cấp võ sư đỉnh phong, năm nay mới ba sáu tuổi. Nhưng xét chi họ của Đồ Chính Huy đều là những người dũng võ, can đảm, nhưng lại không đạt được sự khôn khéo, tâm tư rất chân thật, nên không quá thích hợp, nếu như là thật sự thì Đồ Chính Huy cũng sẽ tìm cách thoái thác từ chối. Còn có thêm hai người khác khá nổi trội đó là Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh, nhưng hai người này công việc kinh doanh thương trường rất giỏi, nhưng tu vi võ đạo lại quá thấp, không vượt qua được điều đầu tiên trong gia quy của Đồ gia. Cho nên sau một hối bối rối đắn đo suy nghĩ ,nhị đại trưởng bối của Đồ gia vẫn phải quyết định đem trách nhiệm tộc trưởng một lần nữa đè lên vai Đồ Nguyên Tán, rối rít yêu cầu Đồ Nguyên Tán lấy đại cục làm trọng, không thể quyết định một cách nông nổi như thế, ngay cả thê tử của Đồ Chính Minh chính là gian tế vẫn được mọi người thông cảm, dù sao lần này họ Đồ tổn thương nguyên khí rất nặng nề. Trải qua lần thanh tẩy này, mọi thành viên trọng gia tộc so với quá khứ càng thêm gắn kết, dù sao lần thanh tẩy này cũng là hôi chuông cảnh báo trong tiềm thức mỗi thành viên trong gia tộc. Thế giới này coi trọng võ học, lấy thực lực cường đại của võ học làm thước đo, một vị tộc trưởng trong một thế gia võ đạo càng phải có tu vi võ đạo cao thâm. Một màn phát sinh của lão đầu Đồ Nguyên Tán trên diễn võ trường, khiến cho Vân Thiên Hà cảm thấy lão gia tử Đồ Nguyên Tán rất cao tay, rõ ràng muốn lấy lui làm tiến ,sách lược quả thật rất cao minh, mà chính hắn cũng cảm thây rằng tộc trưởng đời sau ngoại trừ Đồ Chính Minh không còn ai thích hợp hơn. Xoay đầu lại, thấy trên hàng ghế đầy tiên, Đồ Chính Minh đang ngồi thần sắc có chút hoảng hốt, mặc dù vẻ mặt rất bình tĩnh, nhưng Vân Thiên Hà vẫn có thể cảm nhận được một loại cảm giác thống khổ từ trong đôi mắt kia, bị chính thê tử của mình phản bội cùng với thân đệ đệ của mình làm nên chuyện, đây là một loại cảm giác sỉ nhục thống khổ khó mà giải thoát. Vân Thiên Hà thực lòng kính nể vị trưởng bối này, một người tấm tính thiện lượng phải chịu đựng sự đả kích lớn như vậy mà vẫn không ngã xuống, tâm trí kiên định bền bỉ. Mà lúc này phía sau lưng là Đồ Thiên Nhai thần sắc cũng không tốt lắm. đưa tay đặt lên vai Đồ Chính Minh, tựa hồ như muốn an ủi phần nào, Vân Thiên Hà nhìn thoáng qua cũng cảm nhận được trong hốc mắt của Đồ Thiên Nhị cũng vẫn còn hồng hồng, tựa hồ như thiếu nữ ngây thơ này, trải qua một màn sóng dữ cũng đã trưởng thành lên rất nhiều. Nhưng mà Vân Thiên Hà đánh giá nhiều nhất chính là người đứng trước mình, thân thủ cao ngất, cao hơn hắn nửa cái đầu, tướng mạo anh tuấn, chính là Đồ Thiên Thanh. Vị này chính là huynh trưởng cùng cha khác mẹ của hắn trong trí nhơ, chính nhờ vị huynh trưởng này cầu tình mà hắn mới có thể miễn chết, nhưng thật không may là Đồ Thiên Hà thật sự vẫn bị Đồ Chính Lâm và Nguyễn Ngọc Linh động tay chân đánh chết. Nhưng mà bằng vào ấn tượng của Vân Thiên Hà ,thì vị huynh trưởng này không phải là người lạnh nhạt, không giống như mẹ của hắn ghen tỵ cay nghiệt. Nhưng điều này chẳng qua chỉ là ấn tượng đầu tiên của Vân Thiên Hà, hôm nay chính là lần đầu tiên Vân Thiên Hà gặp Đồ Thiên Thanh, mà Đồ Thiên Thanh lúc này đường xa mệt mỏi tới tham dữ võ hội, hắn chỉ hướng Vân Thiên Hà mỉm cười gật đầu, rồi đứng trước người hắn nghiêm nghị không nói, khí độ phong phạm so với những người cùng tuổi hoàn toàn bất đồng. Vân Thiên Hà nghĩ thầm, đây chính là khí chất được trui rèn trong hoàn cảnh phức tạp ở kinh thành, và triều đình. Đồ Nguyên Tán đứng trên diễn võ trường diễn thuyết một hồi lâu, thấy mục đích đã đạt được, hướng Vân Thiên Hà và Đồ Chính Minh nhìn thoáng quá, tưu tuyên bố đại hội võ thuật chính thức bắt đầu, lúc này mới khiến cho mọi người phấn chấn. Theo như đã an bài thì lần đại hội này Đồ Chính Minh sẽ là người chủ trì, chẳng qua là Đồ Chính Minh phát sinh chuyện, nên Đồ Nguyên Tán để cho Hắc bá chủ trì. Hắc bá nét mặt nghiêm túc, đi lên trung tâm diễn võ trường, lớn tiếng nói: -"Võ hội năm nay ,vòng một điểm danh, vòng hai đấu loại, vòng ba khiêu chiến, không còn giống như quy tắc cũ vẫn tiến hành nhưng năm trước, trong tay ta đã sớm có danh sách, ta đọc tên hai người, liên lập tức tiến lên trình diện, thể hiện ta toàn bộ năng lực bản thân của các người tiến hành so sánh. Ta tuyên bố quy tắc so sánh: Đầu tiên chính là về vũ kĩ làm chuẩn giới hạn trong "Tinh ý thập cửu thức "hoặc "Bạo cương nhị thập tam thức" nếu như không phải là võ kỹ trong "Đồ thị võ kinh" thì phải nói rõ lý do. Thứ hai trong quá trình thi đấu bàn luận phải dữ chừng mực, không được gây thương tích cho đối phương, nhưng chiêu thức không thể thu phát tự nhiên, không được sử dụng một cách liều mạng.... " Kế tiếp, Hắc bá tuyên bố những thưởng phạt trong đại hội năm này. Phân thưởng năm nay là năm trăm lượng hoàng kim, một thanh "Lạc nhật cung ", một thanh "Phá thiên kiếm ", một cây "Song long côn ", một con "Bích huyết mã ", một khỏa "Tinh nguyên đan" và một lần tiến vào Tàng kinh lâu lựa chọn một quyển bí tịch cũng tầng thứ để học tập. Danh sách chỉ có năm người. Nghe được phần thưởng năm nay, mọi người đều kinh hô một tiếng, mừng rỡ không thôi. Những phần thưởng như hoàng kim, vũ khí.. không nói, nhưng cơ hội tiến vào Tàng kinh lâu lựa chọn một quyển bí tịch kia, khiến cho mọi người hưng phấn không thôi. Bởi vì hàng năm tất cả đều do các vị trưởng bối trước đó lựa chọn ra, cuối cùng mới công bố, khiến cho các đệ tử không còn sự lựa chọn nào khác. Bởi vậy nếu như làn này, có thể đạt một vị trí trong năm người, có thể tiến vào Tàng kinh lâu tìm kiếm một bí tịch phù hợp nhất cho mình, đây tuyệt đối là cơ hội ngàn năm có một. Tuyên đọc xong quy tắc tiến hành đại hội, Hắc bá vô tình hay hữu ý hướng Vân Thiên Hà nhìn thoáng qua, thấy vậy trong lòng Vân Thiên Hà không khỏi nào nao, không lẽ người đầu tiên ra sân chính là ta sao ?