Vô Địch Thiên Hạ
Chương 237 : Đệ nhất mỹ nữ đại lục phong tuyết
Một lượng lớn linh thạch nhất phẩm!
Ba người nhìn nhau.
"Môn chủ, người muốn nhiều linh thạch nhất phẩm như vậy làm gì?" Triệu Thư hỏi.
Hoàng Tiểu Long lắc đầu một cái: "Ta tự có chỗ cần dùng, các ngươi cứ để ý một chút cho ta là được."
"Dạ, môn chủ!" Ba người thấy vậy, cũng không dám hỏi nhiều.
Hoàng Tiểu Long lại hỏi ba người chuyện liên quan tới Trần Thiên Tề. Một lát sau, ba người rời khỏi tiểu viện của Hoàng Tiểu Long.
Đợi ba người kia rời đi, Hoàng Tiểu Long lập tức tiến vào đại điện nằm ở trung tâm Tu Di Thần Sơn, sau đó dùng một giọt Phật Nhũ Địa Tâm, bắt đầu tu luyện Tu Di Thần Công.
Lúc Hoàng Tiểu Long tu luyện Tu Di Thần Công, Tu La Quyết và Dịch Cân Kinh trong cơ thể tự động vận chuyển, đồng thời Song Long Hắc Lam lượn quanh đỉnh đầu Hoàng Phủ Long, phun ra nuốt vào từng cỗ phật lực, chân long khí, minh khí cửu u từ hư không hạ xuống.
Trên khí hải Hoàng Tiểu Long, ba hư ảnh pháp tướng Kim Phật, Kim Long, Ma Thần không ngừng lóe lên ánh sáng.
Một đêm trôi qua.
Hoàng Tiểu Long mở hai mắt ra, thở ra một ngụm trọc khí.
"Cứ theo đà này, thì trong vòng ba tháng, có thể đột phá cấp sáu!" Cảm ứng Đấu khí tu vi trong cơ thể tăng lên, Hoàng Tiểu Long mừng thầm.
Tiên Thiên cấp sáu!
Mà lúc này, cách thời điểm Hoàng Tiểu Long đột phá Tiên Thiên, mới chỉ ba năm.
Nếu là lúc trước, đây quả thực là chuyện Hoàng Tiểu Long không dám nghĩ tới.
Hoàng Tiểu Long đi ra khỏi Tu Di Thần Sơn, thấy Linh Lung Bảo Tháp khảm trên Tu Di Thần Sơn, thì trong lòng chợt nhớ tới một chuyện. Bây giờ hắn đã đột phá Tiên Thiên cấp năm, không biết có thể mở ra tầng thứ ba của Linh Lung Bảo Tháp hay chưa? Không biết tầng thứ ba có vật gì?
Hoàng Tiểu Long lập tức vận chuyển đấu khí, mở thử tầng thứ ba của Linh Lung Bảo Tháp.
Sau đó, trước mắt hắn lóe lên ánh sáng, đi tới một không gian khác.
Vách tường bốn phía trong không gian này đều là màu vàng, tương tự như tầng thứ nhất và tầng thứ hai, chỉ là không gian thì lớn hơn hai tầng kia không ít.
Hoàng Tiểu Long quét mắt nhìn một lượt, chỉ tháy trong không gian tầng thứ ba này, có một cái tế đài!
Một cái tế đài cực lớn!
Trên tế đài khắc vẽ vô số phù văn thượng cổ, những phù văn này hợp thành một loại pháp trận thần bí.
Mà trên mặt tế đài, có mười chín người khổng lồ ngồi xếp bằng, lóe lên tia sáng trong suốt!
Mười chín người khổng lồ, tản ra uy thế vô hình.
Ngoài trừ tế đài và mười chín người khổng lồ trên tế đài, thì không còn vật gì khác.
"Đây là khôi lỗi?" Hoàng Tiểu Long nhìn mười chín người khổng lồ trên tế đài, ngẩn người.
Hắn từng nghe Triệu Thư nói qua về khôi lỗi. Khôi lỗi là do một vài người, thông qua một vài bí pháp, dùng một vài vật chết luyện chế thành, một thứ trung thành tuyệt đối! Nhưng, khôi lỗi cũng có phân bậc cao thấp.
Một vài khôi lỗi cấp thấp không có suy nghĩ, biểu tình đờ đẫn, chỉ biết tuân theo sự khống chế của người ra lệnh. Nhưng những khôi lỗi cao cấp hơn thì lại có suy nghĩ và ý thức đơn giản, mặc dù không có trí khôn như người sống thực sự, nhưng vẫn có suy nghĩ và năng lực hành động độc lập.
Hoàng Tiểu Long phi thân chợt lóe, đi tới trên tế đài.
Nhìn ở khoảng cách gần, Hoàng Tiểu Long phát hiện, ở chỗ chân mày những khôi lỗi người khổng lồ này, có một vài phù văn nhỏ bé. Những phù văn này trông giống như một vài chữ viết thượng cổ đặc biệt.
"Không biết làm thế nào mới có thể khống chế những khôi lỗi này?" Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ, phi hành một vòng quanh tế đài. Cuối cùng, Hoàng Tiểu Long đi tới một góc bên trái tế đài.
Ở nơi đó, có một vài chữ viết thượng cổ nhỏ bé. Hoàng Tiểu Long nhướn mày nhìn những chữ viết này. Đây chắc là phương pháp khống chế những khôi lỗi này đi.
Nhưng Hoàng Tiểu Long không nhận ra phần lớn chữ trong số này.
"Xem ra là phải đi học viện Đoạn Nhận tra một chút về những chữ viết thượng cổ này rồi." Hoàng Tiểu Long tự nói.
Hắn có trực giác, những chữ viết thượng cổ này, không chỉ đơn giản là phương pháp khống chế những khôi lỗi này.
"Không biết lấy thực lực bây giờ của ta, có thể mở ra tầng thứ tư hay không." Ngay sau đó, Hoàng Tiểu Long lại nghĩ tới một chuyện, thử vận chuyển đấu khí, muốn mở ra không gian tầng thứ tư của Linh Lung Bảo Tháp, nhưng không có chút phản ứng nào. Sau khi Hoàng Tiểu Long thử đi thử lại hai ba lần, vẫn như vậy, chỉ có thể từ bỏ.
Hắn có chút bực bội, xem ra phải đột phá Tiên Thiên cấp cao hơn mới có thể mở ra tầng thứ tư của Linh Lung Bảo Tháp.
Đi ra khỏi Linh Lung Bảo Tháp, Hoàng Tiểu Long rời khỏi phủ Nam Sơn, trực tiếp đi tới học viện Đoạn Nhận.
Nhưng vừa mới tới học viện Đoạn Nhận, lại đụng phải Tạ Bồ Đề.
Tạ Bồ Đề thấy Hoàng Tiểu Long cũng có chút bất ngờ, sau đó mặt tràn đầy vui mừng, tiến lên đấm một quyền lên vai Hoàng Tiểu Long, cười ha ha nói: "Ta nói tiểu tử ngươi đó, mất tích một cái là hơn một năm, hại huynh đệ ta muốn tìm một người uống rượu cũng không có. Ngươi không biết hơn một năm qua ta chịu đựng thế nào đâu!"
Hoàng Tiểu Long cũng cười một tiếng: "Vậy bây giờ chúng ta uống thống khoái luôn?"
"Đó là đương nhiên, hôm nay ngươi chạy cũng chạy không thoát." Tạ Bồ Đề cười ha ha một tiếng.
Hai người ra khỏi học viện Đoạn Nhận, đi tới đại tửu lâu Hồi Vị.
Lúc đi qua khu Hồng Lâu, Tạ Bồ Đề cười nói: "Thế nào? Hay là sau khi hai huynh đệ ta uống rượu xong, thì qua đây một đêm?"
Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, sau đó cười khổ nói: "Thôi đi."
Tạ Bồ Đề cười nói: "Từ sau khi Diêu Phi chạy, cô nương Triệu Vô Cơ kia cũng ít xuất hiện trong học viện Đoạn Nhận. Hồng Lâu này, hiện tại đều do cô nương Thôi Lệ kia quản lý."
"Thôi Lệ." Hoàng Tiểu Long có chút ngoài ý muốn, trong đầu không khỏi hiện lên nụ cười vui vẻ của Thôi Lệ kia, lại nhớ tới hình ảnh khi Hoàng Thành chi chiến, Thôi Lệ theo sát "cám dỗ" mình.
Tính một chút, cũng hơn hai năm, hắn không thấy Thôi Lệ này rồi.
"Sao thế? Đang nhớ cô nương kia hả?" Tạ Bồ Đề nhìn vẻ mặt Hoàng Tiểu Long, cười trêu ghẹo nói.
Hoàng Tiểu Long lắc đầu, không trả lời.
Một lát sau, hai người tới đại tửu lâu Hồi Vị.
Vẫn như trước kia, hai người Hoàng Tiểu Long gọi toàn bộ rượu Hồi Vị trong ngày tới, sau đó cụng ly.
"Nghe nói, ngươi tới đế quốc Thiên Phật?" Tạ Bồ Đề hỏi.
Hoàng Tiểu Long gật đầu một cái.
Tạ Bồ Đề cười nói: "Nghe nói phật nữ Thích Tiểu Phi của đế quốc Thiên Phật chính là đệ nhất mỹ nữ của đại lục Phong Tuyết. Thế nào? Lần này ngươi đi đế quốc Thiên Phật, có thấy không?"
Thích Tiểu Phi? Đệ nhất mỹ nữ đại lục Phong Tuyết.
Hoàng Tiểu Long sửng sốt một chút, rồi lại cười khổ. Hắn phát hiện Tạ Bồ Đề này càng ngày càng giống Lục Khải ở vương quốc Lạc Thông kia, cũng không biết tên Lục Khải kia bây giờ ra sao rồi? Đã qua mấy năm, chắc là đã tiếp nhận vị trí quốc vương của vương quốc Lạc Thông rồi chứ?
Từ sau khi tới đế quốc Đoạn Nhận, Hoàng Tiểu Long chưa từng gặp lại tên kia. Nói thật, có chút nhớ hắn.
Hoàng Tiểu Long không có nhiều bằng hữu, Lục Khải tính là một, bây giờ Tạ Bồ Đề cũng tính thêm một.
"Thích Tiểu Phi kia là tiểu nữ nhi của Đại Đế đế quốc Thiên Phật - Thích Phạm Thiên." Lúc này, Tạ Bồ Đề mới nói: "Nghe tin đồn trong đại lục Phong Tuyết, sau này khi Thích Phạm Thiên rời khỏi Vũ Hồn giới đi Phật giới, Thích Tiểu Phi có lẽ sẽ là người thừa kế vị trí Đại Đế của đế quốc Thiên Phật đó."
"Hả!" Hoàng Tiểu Long có chút giật mình.
"Thôi, không nói tới Thích Tiểu Phi kia nữa." Tạ Bồ Đề cười nói: "Ngày kia là đám cưới muội muội ngươi rồi, người làm ca ca như ngươi, tính lúc nào đây? Nếu không, huynh đệ ta giới thiệu cho ngươi một người?"
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
37 chương
294 chương
18 chương
309 chương