Vô Địch Thiên Hạ
Chương 236 : Khiến trần thiên tề nghi ngờ
Uống hai ly?! Cao Dũng ngây ngốc nhìn Hoàng Tiểu Long, sau đó huyết dịch nhanh chóng lưu động toàn thân, tim nhảy lên thùng thùng.
Cái cổ cứng đờ của Cao Dũng gật một cái.
Một lát sau, Cao Dũng rời đi theo đám người Hoàng Tiểu Long. Lúc rời đi, Cao Dũng chỉ cảm thấy hai chân trôi nổi, tựa như đạp thế nào cũng không thể chạm đất.
Khi đám người Hoàng Tiểu Long đi tới phủ Nam Sơn, mấy người Hoàng Bằng, Tô Yến đã sớm đứng trước cửa phủ ngóng trông. Khi Tô Yến thấy bóng dáng Hoàng Tiểu Long xuất hiện, đôi mắt lập tức đỏ lên, vội bước lên trước, sau đó ôm lấy Hoàng Tiểu Long: "Long nhi, con rốt cuộc trở lại!"
Bị mẫu thân ôm chầm trước mặt mọi người, trong lòng Hoàng Tiểu Long có chút lúng túng. Nhưng hắn có thể cảm giác được, sự nhớ nhung và tình yêu của một mẫu thân đối với nhi tử của Tô Yến.
"Đúng vậy, mẫu thân, con đã trở lại!" Hoàng Tiểu Long nói tới đây, lòng có chút chua.
"Được rồi, được rồi, nhi tử trở lại là tốt rồi. Nhiều người nhìn như vậy, Yến nhi chúng ta vào phủ trước đã." Lúc này, Hoàng Bằng lên tiếng cười nói.
Lúc này Tô Yến mới buông ra, nàng cũng biết thân phận nhi tử giờ khác rồi, ôm như vậy quả thực không tốt lắm.
"Đại ca!" Lúc này, Hoàng Mẫn đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, mặt mũi vui vẻ cười nói.
Hoàng Tiểu Long nhìn muội muội, cười một tiếng: "Qua hai ngày nữa là ngày vui của muội, may là đại ca chạy về kịp!"
"Đại ca!" Hoàng Mẫn đỏ mắt, cũng tiến lên ôm lấy Hoàng Tiểu Long một cái, lát sau mới buông. Hoàng Tiểu Long lấy tay lau nước mắt nơi khóe mắt Hoàng Mẫn, nhìn dung nhan xinh đẹp chọc người trìu mến của muội muội, trong lòng Hoàng Tiểu Long vui vẻ yên tâm. Tiểu nha đầu năm đó rốt cuộc trưởng thành.
Hắn còn nhớ, năm đó hắn thường xuyên ở núi phía sau Hoàng gia trang tu luyện Dịch Cân Kinh, tiểu nha đầu này thường xuyên chạy tới đỉnh núi tìm hắn.
Chớp mắt một cái, mười mấy năm đã trôi qua.
Qua năm nay, tiểu nha đầu cũng đã mười chín, mà mình cũng đã hai mươi.
"Đã sắp gả làm vợ người ta rồi, còn khóc nhè. Đi thôi, chúng ta đi vào thôi." Hoàng Tiểu Long cười nói với Hoàng Mẫn.
Hoàng Mẫn gật đầu một cái, cười phá lên.
Vì thế, đám người Hoàng Tiểu Long, Hoàng Bằng, Tô Yến lần lượt kéo nhau vào phủ Nam Sơn.
Tới đại sảnh, mọi người ngồi xuống, tiếng cười nói vang lên.
Qua hai ngày nữa là đám cưới của Hoàng Mẫn, do Hoàng Tiểu Long trở về, nên toàn bộ phủ Nam Sơn tràn đầy vui vẻ.
Hoàng Tiểu Long là tâm điểm của mọi người, nếu đám cưới Hoàng Mẫn mà Hoàng Tiểu Long không chạy về kịp, thì đám cưới lần này sẽ thiếu đi rất nhiều vui vẻ và ý nghĩa.
Mấy canh giờ sau, Hoàng Tiểu Long mới rời khỏi đại sảnh, trở về viện của mình, sau đó gọi ba người Triệu Thư, Trương Phủ, Phí Hầu tới, hỏi những chuyện có liên quan tới phủ Nam Sơn này trong hơn một năm qua.
Hoàng Tiểu Long rời khỏi đế quốc Đoạn Nhận, đi đế quốc Thiên Phật, vào Phật quật, tìm được Tu Di Thần Sơn, lại chạy trở về đế quốc Đoạn Nhận, trước trước sau sau đã qua hơn một năm.
Ba người Triệu Thư, Trương Phủ, Phí Hầu bẩm báo từng chuyện xảy ra ở nơi này trong hơn một năm qua cho Hoàng Tiểu Long.
Theo bẩm báo của ba người, thương hội Cửu Đỉnh đã thành công lập ra ở đế quốc Đoạn Nhận, hơn nữa cũng mở không ít phân hội ở các chủ thành trong đế quốc. Bởi vì có Đại Đế Đoạn Nhận ủng hộ, cho nên thương hội Cửu Đỉnh ở đế quốc Đoạn Nhận phát triển cực tốt. Trải qua hơn một năm phát triển này, thương hội Cửu Đỉnh đã hoàn toàn cắm rễ ở đế quốc Đoạn Nhận, doanh thu mỗi ngày ba bốn trăm ngàn kim tệ.
Dựa theo sự phát triển của thương hội Cửu Đỉnh, tin chắc hai ba chục năm sau sẽ trở thành một trong bốn đại thương hội của đế quốc Đoạn Nhận.
"Thần điện và Diêu Phi có động tĩnh gì không?" Hoàng Tiểu Long hỏi.
Triệu Thư lắc đầu nói: "Từ khi Diêu Phi đánh một trận ở học viện Đoạn Nhận kia, rồi được Thần điện cứu đi, thì vẫn chưa từng xuất hiện lại. Thần điện cũng không có động tĩnh gì."
Hoàng Tiểu Long gật đầu: "Mấy ngày nay, phải tăng cường lực lượng bảo vệ."
"Môn chủ, ý người là Thần điện và Diêu Phi sẽ nhân dịp đám cưới của tiểu thư Hoàng Mẫn, tới quấy rối?" Trương Phủ nói.
"Không phải không có khả năng, cứ cẩn thận chút vẫn hơn." Hoàng Tiểu Long nói.
Tổng bộ Diêu gia - Diêu phủ bị mình diệt sạch, Diêu Phi và lão tổ Diêu gia chạy trốn giống như chó nhà có tang, đương nhiên không thể bỏ qua cho hắn, sớm muộn gì cũng sẽ trở lại.
Hoàng Tiểu Long có dự cảm, đám cưới của muội muội Hoàng Mẫn, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra,
"Môn chủ, thuộc hạ còn chuyện muốn bẩm báo." Lúc này, Triệu Thư đột nhiên lên tiếng.
"À, nói đi." Hoàng Tiểu Long nói.
"Sau khi chúng ta rời khỏi tổng bộ Tu La Môn, Trần Thiên Tề - tổng vực chủ có lẽ đã phát hiện ra chuyện gì. Hiện tại hắn đã phái người tới đại lục Phong Tuyết rồi." Triệu Thư có chút chần chờ, bẩm báo.
Hoàng Tiểu Long quay qua nhìn, ánh mắt sáng lên.
Trần Thiên Tề rốt cuộc đã phát hiện ra sự tồn tại của mình rồi sao?!
Nhưng hai người Triệu Thư và Trương Phủ rời khỏi tổng bộ lâu như vậy, khiến cho Trần Thiên Tề nghi ngờ cũng rất bình thường.
Nếu bây giờ, Trần Thiên Tề đã phái người tới đại lục Phong Tuyết, vậy thì chắc không lâu nữa, Trần Thiên Tề cũng sẽ đích thân tới.
Nhưng Hoàng Tiểu Long cũng biết, ngày này sớm muộn cũng đến.
Ngày mà Hoàng Tiểu Long và Trần Thiên Tề đụng nhau, có lẽ chính là lúc hai người tranh đoạt chức môn chủ Tu La Môn.
"Môn chủ Tu La Môn!" Tu La giới trong tay Hoàng Tiểu Long lóe lên ánh sáng.
Hoàng Tiểu Long muốn đối kháng Thần điện, chỉ dựa vào mình rất khó. Cho nên, Hoàng Tiểu Long muốn tranh đoạt vị trí môn chủ Tu La Môn trước, nắm Tu La Môn trong tay, sẽ thống trị cả triệu đệ tử Tu La Môn.
"Thật ra thì môn chủ không cần lo lắng, môn chủ có được Tu La giới, là người thừa kế mà lão môn chủ chỉ định. Đến lúc đó, cho dù Trần Thiên Tề tổng vực chủ biết rõ thân phận của người, cũng không dám đối diện trực tiếp với môn chủ đâu!" Trương Phủ nói.
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Mặc dù là vậy, nhưng hắn muốn thống trị Tu La Môn, phải hàng phục Trần Thiên Tề!
"Môn chủ, lần này người đi đế quốc Thiên Phật, vào Phật quật sao?" Triệu Thư nhìn Hoàng Tiểu Long một cái, cẩn thận hỏi.
Hai người Trương Phủ, Phí Hầu cũng nhìn về phía Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long thấy vẻ mặt ba người, biết bọn họ nghĩ gì, nên nhoẻn miệng cười: "Không sai, Tu Di Thần Sơn, đã bị ta thu phục!"
Chuyện này cũng không có gì phải giấu, sau này ba người sớm muộn gì cũng biết.
Ba người sững sờ một lúc, sau đó đồng loạt quỳ xuống, mặt đầy vẻ kích động, hô to không ngừng: "Môn chủ vô địch thiên hạ!"
"Môn chủ vô địch thiên hạ!"
Tu Di Thần Sơn!
Đệ nhất trong Bảng Dị Bảo, không ngờ lại thật sự bị môn chủ bọn họ thu phục!
Đó là Tu Di Thần Sơn đấy, có sức mạnh không thể ngờ tới nhất trong thiên địa, mấy chục ngàn năm qua có vô số truyền thuyết.
Nghĩ tới đây, ba người đều vô cùng kích động.
Hai người Triệu Thư và Trương Phù vốn còn không có lòng tin tuyệt đối với việc Hoàng Tiểu Long tranh đoạt chức môn chủ cùng Trần Thiên Tề, nhưng bây giờ, đã hoàn toàn tin tưởng. Ngay cả dị bảo như Tu Di Thần Sơn mà cũng có thể thuc phục được, thì còn chuyện gì mà Hoàng Tiểu Long không làm được?!
"Các ngươi đứng lên hết đi." Hoàng Tiểu Long nhìn ba người quỳ trên đất, lên tiếng.
Ba người cung kính "Dạ" một tiếng, rồi mới đứng lên.
"Các ngươi giúp ta để ý linh thạch nhất phẩm một chút. Ta muốn thu mua một lượng lớn linh thạch nhất phẩm." Hoàng Phủ Long ra lệnh.
Một lượng lớn? Ba người ngẩn ra.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
37 chương
294 chương
18 chương
309 chương