Khi ánh mặt trời chiếu vào trong nhà, Tần Lạc mở mắt nhìn Thẩm Thu Linh nằm ở bên cạnh , không khỏi thở dài, rời giường, rửa mặt, ra cửa. Đối với chuyện xảy ra tối hôm qua hắn không muốn nhiều lời.
Nghe cửa bị đóng phịch một tiếng , Thẩm Thu Linh lúc này mới mở mắt , thật ra thì cô cũng không có ngủ, cô vẫn luôn lo lắng, lo lắng phản ứng của Tần Lạc sau khi rời giường , trong đầu nghĩ tới đủ loại tình huống , nhưng lại không nghĩ tới sẽ là bình tĩnh như vậy , bình tĩnh để cho cô không biết làm sao.
Tần Lạc ra cửa, theo thói quen đi tới quán cà phê đối diện tòa nhà Tiêu thị , gọi một ly cà phê, lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi Hạ Toa xuất hiện .Mặc dù mỗi lần thấy cô và Tiêu Thần thân mật ở chung một chỗ, tim của hắn cũng mơ hồ đau đớn. Mặc dù như thế, chỉ cần có thể xa xa thấy cô , đối với hắn như vậy mà nói ngày mới hoàn chỉnh.
"Tần Lạc, sáng sớm anh tới đây uống cà phê à? ." Vừa mới đi vào quán cà phê, Tuyết Thiếu liền nhìn đến Tần Lạc đang ngồi ở bên cửa sổ một mình uống cà phê , không khỏi đi lên trước chào hỏi, hiện tại hắn cùng Tần Di đã tái hôn, Tần Lạc cũng coi là anh họ của hắn rồi.
"Làm sao cậu lại ở đây , gần đây được chứ?" Thấy Tuyết Thiếu sáng sớm xuất hiện tại quán cà phê, Tần Lạc có chút ngoài ý muốn, để cái chén trong tay xuống hỏi thăm.
"Chủ quán cà phê này muốn đi nước ngoài, để em xem một chút, thích hợp thì em lấy lại ." Tuyết Thiếu gọi phục vụ cho mình một ly cà phê, nhàn nhạt nói qua.
"Quán cà phê này phong cảnh thật ra thì cũng không tệ lắm , lấy lại cũng sẽ không lỗ vốn." Tần Lạc nhìn một chút quang cảnh trong quán sâu kín nói qua.
"Nếu không anh cũng góp một phần như thế nào?" Nhìn Tần Lạc đang nhìn cửa tòa nhà Tiêu Thị , Tuyết Thiếu thử dò xét tính hỏi thăm, thật ra thì chính hắn đối với quán cà phên này cũng không nhiều lắm cảm giác, nhưng là Tần Di nói chỗ này đối diện với công ty của Hạ Toa , về sau tụ tập cũng dễ dàng, huống chi Linh Lan hiện tại mang thai, cũng không thích hợp đi quán bar, thủ trưởng ra lệnh một tiếng, hắn làm sao dám không nghe lệnh đây?
"Tôi không thích làm ăn chung với lại quán cà phê này cũng không có mấy tiền đi, đến lúc đó cậu cho tôi cái thẻ miễn phí là tốt rồi." Tần Lạc nhìn Tuyết Thiếu cười nhạt. Hắn không muốn bởi vì mình và Tuyết Thiếu chung mua quán cà phê này mà khiến Hạ Toa cảm thấy không thoải mái vì bị giám thị
.
"Được, nói thế nào anh cũng là anh họ của em không phải sao? Anh và Thẩm Thu Linh gần đây như thế nào?" Tuyết Thiếu sảng lãng cười cười, đổi đề tài, nhàn nhạt hỏi thăm.
"Tôi và cô ấy còn có thể như thế nào đây? Chỉ là bây giờ tính khí cô ấy thay đổi không ít, như vậy đối với tôi mà nói đã đủ rồi, chuyện của công ty cũng dần dần trở lại quỹ đạo vốn có , như vậy là đủ rồi." Chuyện cho tới bây giờ hắn hạnh phúc hay không hạnh phúc đã chẳng phải quan trọng, chỉ cần công ty có thể trở về quỹ đạo, Thẩm Thu Linh không gây gổ với hắn , vậy hắn liền cám ơn trời đất.
"Ai, em coi như may mắn hơn anh một chút, yêu đúng Tần Di , hơn nữa còn là lúc mà nhà họ Tần đang ở thời kì huy hoàng , bằng không em cũng sẽ khổ ." Nhớ tới tình cảm của những người trong giới bọn họ, cảm xúc của Tuyết Thiếu cũng có chút xuống thấp, thật ra thì hắn thật rất hâm mộ dì của hắn , còn có Nhậm Kiến , giữa hai người kém nhiều như vậy, thế nhưng vẫn đi cùng với nhau, hơn nữa sống rất hạnh phúc, nhưng là có bao nhiêu người có thể kiên quyết như Nhậm Kiến đây? Lại có bao nhiêu người có thể không câu nệ như dì của hắn đây ?
Nghe Tuyết Thiếu nói, Tần Lạc không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, chờ đợi bóng dáng quen thuộc kia xuất hiện trong tầm mắt của hắn , hắn mỗi ngày tới quán cà phê này mục đích cũng chỉ là vì mấy phút như vậy mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
416 chương
66 chương
6 chương
10 chương
79 chương