Khi Tiêu Thần và Hạ Toa trở lại thành phố S , hôn lễ của Tần Lạc và Thẩm Thu Linh đã qua ba ngày, mặc dù báo chí tập san vẫn còn viết một chút về hôn lễ nhưng là Tiêu Thần và Hạ Toa rất có ăn ý nhìn cũng không nhìn một chút. "Thời gian qua thật vui vẻ, mười ngày thế mà đã hết rồi." Vừa mở cửa, Hạ Toa liền đá tung giầy trên chân , trực tiếp nhào tới trên ghế sa lon nằm xuống. "Mệt không, tắm một cái rồi nghỉ ngơi đi." Tiêu Thần đem hành lý để vào một bên, cầm một đôi dép để vào trước mặt Hạ Toa . "Đi không nổi nữa, anh tắm trước đi." Hạ Toa ngay cả mí mắt cũng không nâng lên , hướng về phía Tiêu Thần lẩm bẩm. Nhìn bộ dạng lười biếng của Hạ Toa , Tiêu Thần không nhịn được lắc đầu một cái, hôm nay lúc đi ra vốn là có xe đưa, nhưng chưa đi được nửa đường thì xe hỏng , hai người đi bộ hơn một giờ mới tới thị trấn , lại trằn trọc mấy giờ mới đến sân bay . Vốn là buổi chiều sẽ bay sau lại chuyển thành buổi tối. Khi Tiêu Thần tắm xong đi ra, lại phát hiện Hạ Toa đã nằm trên ghế sa lon ngủ thiếp đi, cũng không nhẫn tâm đánh thức cô, trực tiếp bế cô lên trên lầu . Lần này sau khi thấy ba mẹ của Hạ Toa thì tim của hắn cũng liền định xuống, chỉ cần Hạ Toa đồng ý, hắn lúc nào cũng có thể cùng cô kết hôn. Tiêu Thần đem Hạ Toa nhẹ nhàng thả vào trên giường, vừa định đi, lại bị Hạ Toa vô ý thức lôi kéo, cũng nằm xuống ở trên giường. "Ngủ, ngủ." Ngủ mơ hồ Hạ Toa lầm bầm lầu bầu . "Ngủ." Nhìn Hạ Toa ôm chính mình thật chặt , Tiêu Thần cười nhạt, ôm cô trong ngực Thẩm Thu Linh nằm ở trên giường, nhìn Tần Lạc ngồi ở bên giường, nhìn đồng hồ, muốn mở miệng gọi hắn, suy nghĩ một chút vẫn là nhịn được, ba ngày qua , theo lý thuyết đây là thời điểm ngọt ngào nhất, nhưng Tần Lạc cũng là không hề đụng tới cô. "Em ngủ đi, anh còn có chuyện, anh đi phòng làm việc ." Tần Lạc xoay người, nhìn khuôn mặt đầy mong đợi của Thẩm Thu Linh , Tần Lạc dập tắt điếu thuốc trong tay , nhàn nhạt nói qua. Gần đây quan hệ của hắn và Thẩm Thu Linh tốt không ít, nhưng hắn thật sự còn chưa có biện pháp thuyết phục mình và cô ở chung một chỗ, cũng không phải nói hắn trung trinh cỡ nào đối với Hạ Toa chỉ là hắn không có biện pháp vượt qua chính cửa ải này trong lòng mình , hắn cần một chút thời gian. "Anh uống nước rồi hãy đi." Thẩm Thu Linh xuống giường đi tới , bưng lên một ly nước đưa tới, tâm tình có chút thấp thỏm. "Đi ngủ sớm một chút đi." Tần Lạc nhận lấy cái ly uống vài ngụm, để vào một bên trên bàn, hướng Thẩm Thu Linh gật đầu một cái. Nhìn Tần Lạc hướng cửa đi tới, Thẩm Thu Linh đuổi theo, từ phía sau ôm lấy hắn, thật ra thì cô cũng không muốn làm như vậy, nhưng Tần Lạc vẫn không chịu muốn cô, cô cũng chỉ có thể làm ra chuyện như vậy, mới vừa rồi ly nước kia cô đã sớm thả thuốc trợ tình. Dược hiệu rất nhanh liền phát huy tác dụng, hơi thở của Tần Lạc thay đổi , trong mắt tràn đầy dục vọng , đối với mấy chiêu trêu đùa của Thẩm Thu Linh có chút không thỏa mãn , trực tiếp đem Thẩm Thu Linh ôm đến trên giường, thô lỗ xé toang áo ngủ tơ tằm trên người cô , cả người đè lên. Thẩm Thu Linh nhắm hai mắt lại, im lặng thừa nhận tất cả, cô chờ đợi ngày này đã lâu rồi, coi như Tần Lạc có thế nào thô bạo cô đều không thể nào đẩy hắn ra . "Thật xin lỗi, Tần Lạc, em chỉ có thể dùng biện pháp này để cho anh muốn em ." Nhìn Tần Lạc đã ngủ thật say , Thẩm Thu Linh giật giật thân thể có chút mệt mỏi , nhỏ giọng nói qua. "Hạ Toa, Hạ Toa, đừng bỏ anh ." Tần Lạc lật người, kéo lại tay Thẩm Thu Linh , lẩm bẩm. Nhìn Tần Lạc nắm chặt tay của cô, trong miệng lại gọi tên người phụ nữ khác , trong lòng Thẩm Thu Linh ê ẩm, nhưng mà lần đầu tiên cô sẽ không đi tìm Hạ Toa phiền phức, cô sẽ dùng hành động của mình từ từ cảm động Tần Lạc. Dù sao cô bây giờ đã là vợ của hắn .