Thẩm Thu Linh mở cửa, thấy Tần Lạc đang ngồi ở trên ghế sa lon ăn mì ăn liền, xem ti vi. Chỉ vì một câu nói liền ném cô ở trong khách sạn, tình nguyện mình về nhà ăn mỳ ăn liền.
"Tần Lạc, anh đây là ý gì?" Thẩm Thu Linh đi tới trước mặt Tần Lạc , tức giận chất vấn.
" Cô tránh ra , tôi đang xem tin tức." Tần Lạc cũng không ngẩng đầu, nhìn cũng chưa từng nhìn cô một lần, nhàn nhạt nói qua.
" Anh nói rõ cho em, tại sao anh lại đối xử với em như vậy." Thấy Tần Lạc không để ý tới mình , Thẩm Thu Linh đi tới trước tivi, trực tiếp tắt .
Thấy Thẩm Thu Linh tắt ti vi, Tần Lạc cũng không nhiều lời, cầm lên hộp mỳ mới vừa ăn xong đi vào phòng bếp ném nó vào trong thùng rác.
"Tại sao anh lại đối xử với em như vậy, em có gì không tốt?" Thấy Tần Lạc đi vào phòng bếp, Thẩm Thu Linh đi theo, ngăn ở cửa tiếp tục truy vấn . Cô không hiểu mình rốt cuộc điểm nào kém Hạ Toa, tại sao Tần Lạc ngay cả liếc mắt cũng không nhìn cô một cái, mấy năm trước chẳng phải vẫn còn tốt đẹp sao.
"Anh nói đi , tại sao anh không thể đối xử với em giống như trước đây ?" Nhớ tới trước kia, lại nhìn hiện tại, Thẩm Thu Linh không nhịn được rơi lệ, cô thật không nghĩ ra, một chút cũng không rõ .
"Trước kia cô là như vậy sao? Trước kia cô hiền thục, dịu dàng, hiện tại thế nào? Như người điên, tôi không biết tại sao sau khi anh trai tôi chết cô lại đồng ý gả cho tôi, tôi có gì tốt mà cô nhất định phải gả cho tôi , tôi có nói là tôi thích cô sao? Tô nói là tôi yêu cô sao? Tôi cũng chỉ coi cô như em gái tôi mà thôi." Nhìn Thẩm Thu Linh nhỏ giọng khóc nức nở , Tần Lạc đẩy ra cô, đi tới bên sofa ngồi xuống, lạnh lùng chất vấn.
"Tình cảm là có thể từ từ bồi dưỡng, chúng ta bây giờ đã đính hôn rồi, đừng…lạnh nhạt như vậy với em, được không ?" Thấy Tần Lạc có vẻ tức giận, Thẩm Thu Linh đi lên trước , quỳ gối trước mặt Tần Lạc , ngẩng đầu nhìn hắn, cầu khẩn năn nỉ .
"Tôi cần một chút thời gian, tôi cũng hi vọng cô đừng nhằm vào Hạ Toa nữa, chuyện giữa tôi và cô không có liên quan tới cô ấy ." Thấy Thẩm Thu Linh quỳ gối trước mặt mình, Tần Lạc có chút mềm lòng, coi như hắn không thích cô, nhưng cô cũng nói không sai, tối thiểu ở trong mắt người ngoài bọn họ đã là vợ chồng sắp cưới , ngoài mặt ân ái vẫn còn cần , hơn nữa Tần gia gần đây tình huống cũng không được khá lắm, quả thật rất cần Trầm gia giúp một tay.
"Vâng, em hiểu rồi, em sẽ khống chế tính tình của mình ." Thấy Tần Lạc thái độ không có cứng rắn như mới vừa rồi , Thẩm Thu Linh cũng thở dài một hơi, đứng lên ở bên cạnh Tần Lạc ngồi xuống.
"Còn chưa có ăn cơm đi, trong ngăn kéo nhỏ dưới bàn trà có quyển sổ gi số điện thoại của tiệm đồ ăn nhanh đó, em gọi chút gì ăn đi , anh đi tắm." Tần Lạc liếc mắt nhìn Thẩm Thu Linh thở dài, chỉ chỉ ngăn kéo dưới bàn trà nói.
" Vâng ." Thẩm Thu Linh liếc mắt nhìn Tần Lạc, gật đầu một cái, khéo léo đáp lời, thật vất vả mới hòa hoãn cô cũng không muốn gây sự nữa.
Đưa mắt nhìn Tần Lạc rời đi, Thẩm Thu Linh mở ra ngăn kéo, lấy ra quyển sổ nhỏ , mở ra vừa nhìn, thật vất vả mới kiềm chế được lửa giận bây giờ lại bùng lên tới, ngay trang đầu tiên của cuốn sổ hắn lại dán tấm ảnh chụp chung với Hạ Toa , phía sau mỗi một trang ghi địa chỉ đều có ký hiệu, vẽ hình vuông chính là Hạ Toa thích ăn, vẽ vòng tròn chính là Tần Lạc thích ăn. Cuối cùng còn làm một bảng danh sách những món mà Hạ Toa thích .
Nhìn quyển sổ này , Thẩm Thu Linh thật hận muốn đem nó xé nát bấy, nhưng nghĩ lại, mình mới vừa làm lành với Tần Lạc , nếu là tùy tiện đem quyển sổ này xé, nhất định sẽ làm cho mối quan hệ với Tần Lạc càng thêm kém. Thẩm Thu Linh lạnh lùng cười một tiếng, nghĩ đến La Hải em họ của mình , trong đầu nổi lên một kế hoạch.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
31 chương
39 chương
44 chương
27 chương
108 chương
138 chương