Võ Đạo Đan Tôn
Chương 779
. (2)
Một khi Lâm Tiêu trở thành Vương giả Sinh Tử cảnh sẽ là trợ giúp lớn cho Quận Hiên Dật. Trừ phi lần thứ hai xảy ra vụ yêu thú bạo loạn như ngày hủy diệt, hay yêu thú vương giai khống chế siêu thú triều, còn lại thú triều cỡ lớn do yêu thú cửu giai bình thường dẫn dắt sẽ không mang đến tổn thất gì cho Quận Hiên Dật.
- Khụ khụ.
Bốn nam nhân, còn là cường giả Quy Nguyên cảnh nhìn chằm chằm khiến Lâm Tiêu không chịu nổi.
Mừng rỡ qua đi, Đông Phương Hiên Viên sắc mặt âm trầm nói:
- Lâm Tiêu, không ngờ Tứ hoàng tử tham gia vào chuyện này. Sau đại tái Phong Vân bảng khá nhiều người muốn đối phó ngươi, ta hy vọng sau khi về Quận Hiên Dật ngươi hãy bế quan ngay. Trước khi chưa đủ thực lực tuyệt đối đừng đi đâu.
Biểu tình Đông Phương Hiên Viên nghiêm túc nói:
- Trong Quận thành Hiên Dật chúng ta có thể bảo vệ ngươi, nhưng ra khỏi Quận thành Hiên Dật thì khó nói. Ít nhất đám Tương Thiên Thần sẽ không bỏ qua.
Lâm Tiêu gật đầu, hắn vốn định quay về sẽ bế quan, dốc sức trùng kích Quy Nguyên cảnh. Khi nào đột phá Quy Nguyên cảnh thì khả năng tự bảo vệ mình của Lâm Tiêu sẽ tăng về chất.
Đông Phương Nguyệt Linh bất bình nói:
- Phụ vương, bên Tứ hoàng tử cứ cho qua vậy sao?
- Thế ngươi muốn sao?
Đông Phương Hiên Viên sắc mặt khó xem nói:
- Tuy Minh Thanh là hộ pháp bên cạnh Tứ hoàng tử nhưng không chứng minh được là Tứ hoàng tử sai khiến Minh Thanh. Bách Lý Huyền chỉ cần chết cũng không thừa nhận là được. Ngươi nghĩ Bách Lý Tỉ bệ hạ sẽ vì Lâm Tiêu mà trừng phạt thiên tài đỉnh cao nhất trong tộc của mình sao?
Đông Phương Hiên Viên thở dài nói:
- Tất cả dựa vào thực lực nói chuyện. Nếu Lâm Tiêu là Vương giả Sinh Tử cảnh, có kéo đến đế đô làm lớn chuyện, Bách Lý Tỉ bệ hạ sẽ phải thận trọng giải quyết. Bây giờ ngươi tuy là thiên tài nhưng chỉ vẻn vẹn là thiên tài. Giữa thiên tài và cường giả cách biệt lạch trời lớn.
Đông Phương Hiên Viên nhìn Lâm Tiêu, ánh mắt nghiêm túc, trầm trọng.
Đông Phương Hiên Viên chậm rãi nói:
- Lâm Tiêu, Tứ hoàng tử đã xuống tay với ngươi thì thôi ta nói thật cho ngươi biết một chuyện. Ngày xưa đại ca của ngươi chết rất có thể liên quan đến Tứ hoàng tử.
Đông Phương Hiên Viên kể lại chuyện giữa Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền, Lâm Hiên, Đông Phương Nguyệt Linh ra. Đông Phương Hiên Viên cũng nói trước giải thi đấu Phong Vân bảng, Tứ hoàng tử xúi bọn họ bỏ Lâm Tiêu.
Sau khi biết thiên phú của Lâm Tiêu, Quận vương Đông Phương Hiên Viên quyết định bảo vệ hắn để gắn kết hắn và ích lợi Quận Hiên Dật lại với nhau. Dù sao Vương giả Sinh Tử cảnh tương lai quá quan trọng với Quận Hiên Dật. Sau khi biết thiên phú của Lâm Tiêu, Đông Phương Hiên Viên hiểu đây là cơ hội duy nhất, cơ hội cho Quận Hiên Dật bọn họ.
Đám người Bạch Hồng Phi áy náy nói:
- Nếu không phải ngày xưa chúng ta không kiên trì thì đại ca Lâm Hiên của ngươi đã không chết.
Nhóm Lý Dật Phong vẻ mặt rung động:
- Trước kia còn xảy ra chuyện như vậy?
Lâm Tiêu nói:
- Quận vương Hiên Dật, các vị, thật ra ta đã biết chuyện này, không phải lỗi của các người.
Đông Phương Hiên Viên sửng sốt, lắc đầu nói:
- Ngươi nghĩ được như vậy thì tốt rồi. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ phái ngươi đón phụ mẫu, muội muội của ngươi đến Quận Hiên Dật ngay, Thành Tân Vệ dù sao không an toàn.
Lâm Tiêu gật đầu.
Nếu Lâm Hiên đã chết, nói Lâm Tiêu không hận thì không thể nào. Nhưng Lâm Tiêu mới biết đại ca còn sống, Quận vương Đông Phương Hiên Viên lại có thái độ như vậy, Lâm Tiêu không trách móc gì nữa.
Huống chi đám người Quận vương Đông Phương Hiên Viên không biết ngày xưa đại ca Lâm Hiên chết do Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền thông qua La Sơn tông ra lệnh cho Hắc Long trại chấp hành.
Bên kia, đám người Lý Dật Phong biểu tình kỳ dị. Bọn họ nghe ân oán giữa đại ca Lâm Hiên và Tứ hoàng tử, lại liên tưởng nam nhân mặt nạ quỷ. Bọn họ thông minh trí tuệ nghĩ ngay đến vài khả năng, nhưng Lâm Tiêu, Đông Phương Nguyệt Linh không nói thì bọn họ sẽ không nêu ý kiến lung tung.
Thời gian trôi qua, Cụ Phong Ưng bay trong tầng mây dày đặc đã quay về Quận Hiên Dật.
Một canh giờ sau, trong sơn cốc cách đó mấy ngàn dặm, bốn bóng người toát ra khí thế khủng bố đáp xuống.
Một nam nhân trung niên vạm vỡ sắc mặt âm trầm nói:
- Chết tiệt, Bạch Hồng Phi đúng là thằng điên, liều mạng bị thương nặng đánh với chúng ta, đúng là không muốn sống nữa rồi.
Bà lão áo đỏ nhìn Cân Thường trị thương, lạnh lùng nói:
- Cân Thường bị thương quá nặng, đứt một tay, trong vòng hai, ba năm khó thể phục hồi.
Tương Thiên Thần cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng nói:
- Cân Thường bị thương là đáng giá, chứng minh Lâm Tiêu có địa vị cao cỡ nào trong lòng bọn họ. Tiếc rằng thiên tài đó đã chết, Lâm Tiêu chết thì tương lai của Quận Hiên Dật bị bóp nát. Đông Phương Hiên Viên lấy gì tranh với chúng ta?
Trong đầu Tương Thiên Thần tưởng tượng cảnh đám người Đông Phương Hiên Viên chạy về thấy xác nhóm Lâm Tiêu nằm la liệt, gã nhếch môi cười hưng phấn.
Cân Thường nhắm mắt trị thương đột nhiên mở mắt ra, phun ra một hơi thở lẫn mùi máu, đôi mắt điên cuồng:
- Hiện tại xem ra lúc ở Thiên Mộng bí cảnh Kim Minh rất có thể bị tiểu tử Lâm Tiêu giết. Hừ, ta sớm gai mắt hắn lâu rồi, không ngờ lần này bị Lâm Tiêu cướp mất đệ nhất Phong Vân bảng. May mắn cuối cùng Lâm Tiêu chết, chết rất hay, ta bị thương cũng không đáng gì. Một cánh tay đổi đệ nhất thiên tài đế quốc, rất đáng giá, Ha ha ha!
Bốn người Quận Võ Uy cười phá lên.
- Ha ha ha!
Tương Thiên Thần lạnh lùng nói:
- Được rồi, Cân Thường mau trị thương đi, chờ nhóm Hắc Tuyên đến chúng ta rời đi ngay, đỡ khỏi gặp phải Đông Phương Hiên Viên thấy xác đám Lâm Tiêu thì nổi điên vòng về.
Đám người yên lặng chờ đợi.
Chờ nửa canh giờ, Tương Thiên Thần nhíu mày nói:
- Hai tên Hắc Tuyên, Ba La làm cái khỉ gì mà lâu vậy chưa về?
Tương Thiên Thần mới nói xong vụt ngẩng đầu:
- A? Đến rồi.
Một bóng ngươi từ chân trời phía xa bay đến, là nam nhân trung niên truy sát Lâm Tiêu. Nam nhân trung niên uể oải, vết máu loang lổ, cực kỳ chật vật đáp xuống sơn cốc.
Hắc Tuyên đáp xuống, Tương Thiên Thần cau mày nạt:
- Hắc Tuyên, ngươi bị gì vậy? Sao về trễ thế? Ba La biến đi đâu rồi? Đám người Lâm Tiêu đã bị giết hết chưa?
Tương Thiên Thần phớt lờ vết thương trên người nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên phun ra một ngụm máu tươi, biểu tình kinh hoàng run giọng nói:
- Quận vương đại nhân, chúng ta thất bại, Ba La đã chết.
Tương Thiên Thần biến sắc mặt nói:
- Cái gì?
Khí thế đáng sợ bộc phát từ người Tương Thiên Thần, gã trừng mắt túm cổ Hắc Tuyên.
Tương Thiên Thần quát to:
- Nói! Có chuyện gì? Ngươi là võ giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ, sao có thể thất bại được?
- Quận vương đại nhân, chuyện là vầy . . .
Hắc Tuyên kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Nghe Hắc Tuyên nói xong Tương Thiên Thần biến sắc mặt:
- Cái gì? Minh Thanh theo bên Tứ hoàng tử cũng tham gia hành động truy sát Lâm Tiêu, cuối cùng bị một nam nhân mặt nạ quỷ bí ẩn đánh bại? Lâm Tiêu với cảnh giới Nửa Bước Quy Nguyên giết Ba La, ngay cả Minh Thanh cũng bị hắn đánh chết?
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương