Sao băng lửa tạm dừng, một chưởng ấn đen xẹt qua hư không, lật tay lại hút sao băng lửa vào trong. Là Đoạn Thiên Cừu của Quận Võ Uy. Sao băng lửa to cỡ đầu người rung bần bật trong tay Đoạn Thiên Cừu, định lao ra khỏi bàn tay gã khống chế nhưng vô ích. Ba giây sau sao băng lửa biến thành bí tịch đỏ rực xuất hiện trong tay Đoạn Thiên Cừu. Tim Tuyệt Vô Danh như ngừng đập, cứng người khựng lại. Trong đám người chỉ có một mình Tuyệt Vô Danh học thương pháp, bởi vậy gã rất mong chờ có được bí tịch thương pháp này, ai ngờ cuối cùng bị Đoạn Thiên Cừu giành lấy. Đoạn Thiên Cừu nhìn mấy chữ to nổi trên bí tịch: - Là bí tịch thương pháp thiên cấp đê giai , xem hơi thở thì uy lực không yếu, tiếc rằng không phải đao pháp. Đoạn Thiên Cừu đã giành được bí tịch nhưng gã lắc đầu. Tuyệt Vô Danh nổi lên hy vọng: - Đoạn Thiên Cừu, bí tịch thương pháp thích hợp với ta, nếu ngươi cho ta thì Tuyệt Vô Danh ta vô cùng cảm kích. Đoạn Thiên Cừu nhếch mép, thả bí tịch ném ra ngoài, cười khẩy nói: - Giao cho ngươi? Dựa vào cái gì? Đoạn Thiên Cừu ta cần ngươi cảm kích sao? Nực cười. Bí tịch bay ra lại hóa thành sao băng lửa vọt ra xa. Tuyệt Vô Danh sắc mặt khó xem nói: - Ngươi . . .! Tuyệt Vô Danh lao nhanh tới, gương mặt vặn vẹo điên cuồng đuổi theo sao băng lửa nhưng vô ích. Tuyệt Vô Danh trơ mắt nhìn sao băng to lớn bay đi xa. Tuyệt Vô Danh sốt ruột nói: - La Thiên Đô, giúp với! Hiện giờ trong đám người chỉ có La Thiên Đô cách sao băng lửa gần nhất, gã đứng ngay đường bay của sao băng lửa. La Thiên Đô biểu tình lạnh lùng, làm mơ trước lời cầu xin của Tuyệt Vô Danh. La Thiên Đô vỗ một chưởng vào sao băng lửa bay tới trước mặt mình, sao băng lửa bị vỗ văng sang một bên. Lòng Tuyệt Vô Danh chìm hẳn xuống. Nếu không vì bí tịch thương pháp thì Tuyệt Vô Danh là đứng đầu thế hệ trẻ đã chẳng van xin người khác, nhưng hành động của Đoạn Thiên Cừu, La Thiên Đô làm gã vô cùng tức giận lại không dám oán trách. Tuyệt Vô Danh ghi hận trong lòng, sắc mặt âm trầm. Không ngờ sao băng lửa nhiều lần trắc trở cuối cùng bay hướng Lâm Tiêu. Hơi thở sao băng lửa bạo động đánh thức Lâm Tiêu mải lo cảm giác lực lượng bí ẩn kia. Lâm Tiêu vươn tay ra, không chút suy nghĩ chộp lấy sao băng lửa. Lâm Tiêu biến sắc mặt nói: - Bí tịch thương pháp? Lâm Tiêu dở khóc dở cười, vừa rồi hắn không có ý nghĩ tranh giành bí tịch thương pháp nhưng ai ngờ cuối cùng nó rơi vào tay hắn. Nếu là lúc trước có lẽ Lâm Tiêu muốn chiếm mấy bí tịch thiên giai, nhưng trước đó hắn cảm nhận hơi thở bí ẩn từ sâu trong ngân hà hấp dẫn hắn, mất hứng thú với các bí tịch khác. Lâm Tiêu định thả tay ra thì thấy đôi mắt khao khát của Tuyệt Vô Danh. Trái tim Tuyệt Vô Danh đập mạnh: - Lâm Tiêu! Nhưng nghĩ đến biểu hiện trước đó của Đoạn Thiên Cừu, La Thiên Đô, ngọn lửa hy vọng dập tắt trong lòng Tuyệt Vô Danh. Người ta không quen chẳng thân với Tuyệt Vô Danh, sao có thể đưa bí tịch thương pháp thiên giai cho gã? Nhưng hành động của Lâm Tiêu làm Tuyệt Vô Danh ngây người. Lâm Tiêu thản nhiên nói: - Bí tịch thương pháp này chắc ngươi thích hợp nhất? Lâm Tiêu vung tay phải ném bí tịch thương pháp đi, hướng bay tới chỗ Tuyệt Vô Danh. Tuyệt Vô Danh mừng như điên, không có thời gian nói nhảm nhiều, gã vội chộp lấy bí tịch thương pháp lại biến thành sao băng lửa, dùng hết sức trấn áp nó. Ba giây sau sao băng lửa lại biến về bí tịch nằm trong tay Tuyệt Vô Danh. Biểu tình của Tuyệt Vô Danh có mừng rỡ, giật mình, khó tin. Tuyệt Vô Danh nhìn bí tịch thương pháp mất đi rồi lại quay về tay gã, không dám tin Lâm Tiêu đơn giản cho mình bí tịch. Hành động đó đối lập hẳn với biểu hiện của La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu, khiến Tuyệt Vô Danh tràn ngập cảm kích Lâm Tiêu. Tuyệt Vô Danh chắp tay hướng Lâm Tiêu, biểu tình nghiêm túc nói: - Ân đức lớn lao này không có lời nào tả được, sau này nếu ngươi có chuyện cần Tuyệt Vô Danh thì cứ mở miệng, tại hạ tuyệt không chối từ! Thân hình Tuyệt Vô Danh mơ hồ, biến mất trong hư không này. Đám người Mặc Thanh Hiên, Trương Thuần Hi ngạc nhiên nhìn Lâm Tiêu, lòng máy động. La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu liếc Lâm Tiêu, cười nhạt: - Hừ! Ầm ầm ầm! Tiếp tục giành bí tịch, cuộc chiến càng dữ dội hơn. Lâm Tiêu không xen vào, hắn tập trung chú ý vào ngôi sao sâu trong ngân hà không ngừng triệu hoán. Ngôi sao này nằm ở tận cùng ngân hà, muốn đến gần nó phải vượt qua dải sáng tràn ngập lực lượng bài xích. Lâm Tiêu nhíu mày đăm chiêu: - Làm sao đây? Lực lượng bài xích của dải sáng này cực mạnh, thực lực Lâm Tiêu bây giờ không vào được. Chẳng lẽ hắn chỉ có thể trơ mắt đứng ngoài dải sáng, chấp nhận lấy công pháp thiên giai khác? Tuy những công pháp thiên giai có uy lực không yếu, mang ra ngoài đủ gây sóng gió nhưng Lâm Tiêu không cam lòng chút nào. Lâm Tiêu có cảm giác hắn mà vào ngân hà, đến trước ngôi sao bí ẩn triệu hoán mình sẽ có thu hoạch kinh người. Mọi người trân trân nhìn Lâm Tiêu phớt lờ ánh sao bay ra từ ngân hà, hắn đụng mạnh vào dải sáng trước mắt, muốn đi vào ngân hà. Nhưng lực lượng bài xích quá mạnh, như ngọn núi cao mặc cho Lâm Tiêu công kích cỡ nào cũng sẽ bị bắn ra, không thể đi tới một li. Lực lượng mạnh đến mức đừng nói võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong như Lâm Tiêu, dù là cường giả Quy Nguyên cảnh cũng không thể đi vào. Đoạn Thiên Cừu cười khẩy nói: - Lâm Tiêu bị điên rồi, nghĩ rằng được đệ nhất Phong Vân bảng thì trở thành không gì không làm được sao? Muốn xông qua dải sáng vào ngân hà? Đúng là nằm mơ giữa bàn ngày. La Thiên Đô lạnh lùng cười: - Dải sáng này chắc là phòng tuyến của ngân hà, bảo vệ tất cả bí tịch trong đó, uy lực mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng. Đừng nói Lâm Tiêu, dù là cường giả Quy Nguyên cảnh cũng không vào được, chắc chắn hắn sẽ tay trắng trở về. Đoạn Thiên Cừu, La Thiên Đô nói mát, trào phúng mỉa mai. Lâm Tiêu dừng bước: - A? Vậy sao? Lâm Tiêu phát hiện dựa vào sức mạnh không thể vượt qua dải sáng, hắn nghe Đoạn Thiên Cừu, La Thiên Đô châm chọc mình thì nổi giận. - Các ngươi nghĩ có thể lấy được bí tịch tại đây thì cũng là mơ mộng viễn vông! Vừa vặn có một đám sao băng bay qua, Lâm Tiêu lắc người chặn lại trước mặt La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu, che chắn mọi ánh sao bay hướng hai người. Đoạn Thiên Cừu tức giận quát: - Lâm Tiêu, ngươi làm vậy là sao? Lâm Tiêu cười khẩy nói: - Không có gì, nhưng ta ở đây thì hai ngươi đừng hòng kiếm được một quyển bí tịch nào. Nếu không tin thì các ngươi thử xem. Đoạn Thiên Cừu biến sắc mặt nói: - Ngươi . . .! Bàn về thực lực thì Đoạn Thiên Cừu thua xa Lâm Tiêu, nếu hắn cố ý làm vậy, gã không có cơ hội kiếm được bí tịch gì. - Hừ! Bằng vào ngươi? La Thiên Đô lạnh lùng cười: - Ta công nhận ngươi mạnh hơn ta một bậc, nhưng muốn che hết sao băng trước mặt La Thiên Đô ta thì thật nực cười. La Thiên Đô nhảy vọt lên, thân hình uy mãnh bá đạo, lao ra khỏi vị trí Lâm Tiêu ngăn cản, chộp vào ngôi sao rực rỡ chói lọi trước mặt.