Võ Đạo Đan Tôn
Chương 74
Chương 74: Thiên tài.
- Vâng!
Dưới ánh mắt khẩn trương, kích động của vài tên giáo quan, Lâm Tiêu chậm rãi đi tới trước máy khảo nghiệm tốc độ. Giờ phút này Khương Hồng tổng giáo đã sớm giúp hắn mở máy khảo nghiệm tốc độ ra. Một đạo màn sáng màu trắng hiện ra ở trước mặt hắn, Lâm Tiêu hít sâu một hơi, con mắt nhìn chằm chằm vào màn sáng cách 20m phía trước, đột nhiên hai chân đạp mạnh phát lực một lần.
Vèo!
Hai chân Lâm Tiêu đạp bước rất nhanh, sinh ra lực đạo bứt tốc mạnh mẽ, cơ hồ trong nhày mắt, đem tốc độ gia tốc đến cực hạn, Lâm Tiêu đã xông qua cái màn sáng màu trắng kia.
Bá!
Lâm Tiêu xông qua màn sáng, thân hình còn chưa chờ giảm tốc độ dừng lại, cũng đã nghe được thanh âm hít vào khí lạnh của mấy vị giáo quan cùng Khương Hồng ở phía sau lưng.
Lâm Tiêu vội vàng quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy trên màn hình máy khảo nghiệm tốc độ xuất hiện một dòng chữ như vậy...28,3m/s.
Tiêu chuẩn khảo hạch của một Chuẩn Võ giả bình thường là 25m/s, tốc độ cùng lực lượng bất đồng. Đệ tử Luyện Tủy đỉnh phong vào thời điểm tiếp thụ Chuẩn Võ giả khảo hạch. Chỉ cần khí lực đạt tới khoảng 1000kg, cho dù thông qua khảo hạch, điểm nhiều điểm ít khảo hạch quan cũng sẽ không kiểm soát, nhưng ở trên phương diện tốc độ lại không giống, phải đạt tới 25m/s mới xem như vượt qua được khảo hạch Chuẩn Võ giả. Tuyệt đại đa số đệ tử Luyện tủy đỉnh phong đều bị mắc kẹt tại cửa ải tốc độ này. Coi như là một ít đệ tử thực lực cường hãn, thiên phú cao, có thể đạt tới 26m/s cũng đã xem như là cực kỳ hiếm có rồi. Hơn nữa một người bình thường chỉ có chờ mở nguyên trì, thành công tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, sau đó tốc độ này mới có thể tăng lên lần nữa.
Nhưng giống như Lâm Tiêu còn chưa mở ích nguyên trì đã đạt đến được tốc độ 28m/s vậy, trong hơn một ngàn Chuẩn võ giả cũng chưa hẳn đã tìm được một.
- Lâm Tiêu, vừa rồi ta nghe đám người Vương Kiện giảng thuật, ngươi tựa hồ còn tu luyện Cực Đạo Uy Thiên Quyền gì đó, lúc này mới đả bại được Lưu Lỵ. Ngươi bây giờ dùng loại Cực Đạo Uy Thiên Quyền xuất thủ đối với ta.
Khương Hồng thần sắc bình tĩnh lên tiếng, nhưng là đôi mắt kích động, cùng với tiếng nói thoáng có chút run rẩy, lại khó có thể che dấu được sự kích động trong lòng của hắn.
- Vâng, Tổng giáo quan!
Lâm Tiêu cũng không nói nhảm, trực tiếp thi triển một chiêu oai phong lẫm liệt, hướng về phía Khương Hồng hung hăng chém ra.
Ầm!
Thân thể Lâm Tiêu nhảy lên, giống như một lão ưng bình thường cao cao tại thương, một cổ uy nghiêm bá đạo khó tả từ trên người hắn tán phát ra. Hai tay của hắn vũ động, trong không trung từng đạo khí lưu cường đại ngưng tụ, không khí bạo nổ, uy mãnh vô địch, quyền phong hình một cổ khí toàn đáng sợ trực tiếp đánh về phía mặt của Khương Hồng.
Khương Hồng bất động như núi, thân hình cao ngất như tùng, thẳng đến quyền phong cuồng bạo kia sắp đánh trúng, hắn lúc này mới lập tức mạnh mẽ bổ ra một chưởng vào trên luồng khí xoáy.
Bành!
Quyền khí bạo nổ phát ra tiếng vang cực lớn, thân hình Khương Hồng bất động, mong muốn từ trong ánh mắt của Lâm Tiêu tránh thoát khỏi hào quang hừng hực.
- Khó trách ngươi có thể đánh chết được Lưu Lỵ.
Khương Hồng nhịn không được trong lúc quyền chưởng giao kích, thần sắc vẫn là lộ ra vô cùng kích động:
- Quyền lực đạt tới 1093kg, tốc độ càng là đạt tới 28m/s, số liệu như vậy so ra đều phải vượt qua một Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả vừa mới mở ra ích nguyên trì. Ở trên lực lượng cùng tốc độ, ngươi so với Lưu Lỵ không thua kém nhiều. Bất quá nàng đã mở ra Ích nguyên trì, nhưng Cực Đạo Uy Thiên Quyền này của ngươi cũng là đối với lực lượng của ngươi có tác động. Tổng thể mà nói, Lưu Lỵ tuy rằng vẫn là so với ngươi mạnh mẽ hơn, nhưng mạnh mẽ có hạn, nếu là quá mức chủ quan, không đủ cẩn thận, hoặc là kinh nghiệm chưa đủ, thua ở dưới tay ngươi tuy rằng nằm ngoài dự liệu, thực chất vẫn hợp tình hợp lý.
Khương Hồng hít sâu một hơi tựa hồ đang cố bình phục tâm tình của bản thân.
Tên Lâm Tiêu này trước đó lần thứ nhất gặp hắn, mới chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong, không nghĩ tới ba tháng ngắn ngủi qua đi, lại phát triển đến bực tình trạng này. Thời gian ba tháng từ Luyện Cốt đỉnh phong nhất cử đạt tới thực lực Chuẩn Võ giả, thiên tài bực này ở trong huấn luyện quán của ta mấy năm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Khương Hồng đến từ võ điện một trong mấy đại thế lực võ giả của Thương Khung đại lục, từ sau khi hắn trở thành quán chủ huấn luyện quán. Điểm cống hiến của Khương Hồng tại võ điện gia tăng cực kỳ chậm chạp.
Vô luận là thế lực nào tại Thương Khung đại lục đều có hệ thống điểm cống hiến, điểm cống hiến càng cao, địa vị cùng với đãi ngộ được hưởng thụ tại tất cả thế lực cũng sẽ càng tốt hơn. Biện pháp gia tăng điểm cống hiến nhanh nhất chính là săn giết yêu thú. Bất quá Khương Hồng từ khi trở thành quán chủ của huấn luyện quán, bình thường sẽ không có bao nhiêu thời gian có thể đi ra ngoài săn giết yêu thú.
Thân là quán chủ huấn luyện quán, nhiệm vụ khẩn yếu nhất của Khương Hồng chính là bồi dưỡng và tìm kiếm nhân tài cho võ điện.
Huấn luyện quán là con đường tuyệt đại bộ phận võ giả thời niên thiếu phải đi qua. Đồng dạng cũng là chỗ mấu chốt mà tất cả thế lực lớn của đại lực tranh đoạt. Mục đích chính là vì có thể nhanh chóng phát hiện nhân tài, vơ vét nhân tài. Vào thời điểm thiên tài còn ở trong giai đoạn sơ sinh, liền đem hắn kéo vào tổ chức của mình.
Từ lúc thú triều vừa mới mới bộc phát sau một ngàn năm, võ điện, thánh địa, tứ đại đế quốc cùng tất cả các loại thế lực lớn vì cướp đoạt nhân tài, thậm chi không tiếc xuất thủ đánh lộn, thẳng đến ngàn năm trước ở bên trong một tòa thành trì tại cảnh nội Thần Võ đế quốc, cao thủ trú đóng của Nguyên Vũ Thánh Địa cùng Thiên Trì Cung vì tranh đoạt một thiên tài mà huyết chiến một ngày một đem, hai đại cao thủ Quy Nguyên cảnh cuối cùng dầu hết đèn tắt, vậy mà đồng quy vô tận. Chuyện này ở trên Thương Khung đại lục đã dẫn phát chấn động cực lớn.
Võ giả vậy mà không phải vì đánh giết yêu thú mà chết, ngược lại bị chết ở trong tay người của mình, dẫn phát dân chúng bất mãn thật lớn. Đến tận lúc này về sau, Liên Minh Võ Giả liền quy định huấn luyện quán của mỗi một tòa thành trì đều do người của tất cả thế lực lớn phái người đảm nhiệm, tuyển chọn nhân tài, bầu không khí tranh đoạt nhân tài lúc này mới dần dần trở lại bình thường.
Nhìn qua Lâm Tiêu, tổng giáo quan Khương Hồng hít sâu một hơi, trong nội tâm vô cùng kích động:
- Càng hiếm có chính là môn Cực Đạo Uy Thiên Quyền này, chiêu thức tuy rằng không tính quá mức huyền diệu, nhưng trong lúc đưa tay thi triển đã có một cổ khí phách không hiểu, hiển nhiên cấp bậc công pháp này không thấp. Lâm Tiêu còn chưa tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển đã có thể nắm giữ một bộ phận áo nghĩa của quyền pháp này. Nếu như không có đoán sai mà nói, tên Lâm Tiêu này tại phương diện tu luyện vũ kỹ, thiên phú nhất định cũng thật tốt!
Giờ khắc này, Khương Hồng giáo quan nhớ tới Lâm Hiên ca ca của Lâm Tiêu.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương