Võ Đạo Đan Tôn
Chương 737
Uất Trì Quật rống to:
- Ta không tin! Dù lực lượng của ngươi mạnh đến mấy cũng không hơn ta được bao nhiêu!
Uất Trì Quật thi triển Huyền Phương Bất Diệt Thể đến tột đỉnh, đánh xáp lá cà với Lâm Tiêu.
Bùm bùm bùm!
Thanh âm như đấm vào bao cát, Lâm Tiêu và Uất Trì Quật đánh tới đánh lui trên lôi đài, toàn đấm vào thịt. Khán giả nhìn sôi trào máu nóng hừng hực.
Khiến mọi người bất ngờ là Uất Trì Quật rơi vào thế yếu. Mỗi khi nắm đấm hai người va chạm với nhau, Lâm Tiêu thì lù lù bất động. Còn Uất Trì Quật thì liên tục thụt lùi, xông lên, lại lùi, lại lên. Uất Trì Quật khó đứng vững trước cú đấm của Lâm Tiêu.
- Chẳng lẽ chúng ta đều sai rồi, Lâm Tiêu không phải đao khách mà là võ giả luyện thể?
Đám người trên khán đài nuốt nước miếng, xoe tròn mắt, hoàn toàn bất ngờ trước kết quả này.
Bọn họ không biết rằng Long Tượng luyện thể của Lâm Tiêu đến đệ ngũ trọng đỉnh phong, tuy không đáng sợ bằng Huyền Phương Bất Diệt Thể thiên giai của Uất Trì Quật nhưng quyền pháp bình thường khó phá được phòng ngự được nó.
Về sức mạnh thì Lâm Tiêu chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trên lôi đài, Uất Trì Quật càng đánh càng ngạc nhiên. Uất Trì Quật là cường giả luyện thể nhưng về mặt sức mạnh hoàn toàn bị Lâm Tiêu áp chế, không có một chút đường chống cự. Rõ ràng quyền pháp của Uất Trì Quật có uy lực siêu đáng sợ, một quyền đánh bại cường giả cùng đẳng cấp, nhưng trước sức mạnh kinh khủng của Lâm Tiêu thì mất hết hiệu quả.
- Lực lượng của tiểu tử này quá khủng bố, ít nhất trên hai mươi lăm cân, không, nên là ba mươi ngàn cân. A, cú đấm này thật khủng bố, hình như không chỉ . . .
Đánh mấy chục chiêu, Uất Trì Quật càng đấu càng hoảng. Dù khi đối diện với Mặc Thanh Hiên thì Uất Trì Quật chưa từng có cảm giác này. Tuy nhiên va chạm bằng nắm đấm với Lâm Tiêu làm Uất Trì Quật rất thích thú, sảng khoái vô cùng.
Nam nhân nếu chiến đấu thì đánh bằng quyền pháp mới sướng.
Uất Trì Quật đột nhiên hét to:
- Tiểu tử, cẩn thận, hãy đỡ chiêu này của ta!
- Man Long Thăng Thiên!
Uất Trì Quật thi triển thức mười ba đáng sợ nhất của Man Long Thăng Thiên Quyền, Man Long Thăng Thiên. Thoáng chốc một con man long ảo khổng lồ phóng lên cao, uy chấn vô địch, gầm rống lao xuống Lâm Tiêu. Kình khí mãnh liệt làm Lâm Tiêu nổi lên cảnh giác nguy hiểm.
- Được, một quyền phân thắng bại!
- Man Vương Bá Quyền, Thiên Băng Địa Liệt!
Lâm Tiêu cũng tung ra một quyền, lực lượng năm mươi ngàn cân phát huy đến cực hạn xen lẫn đao ý vô tận ngũ phẩm. Quyền đánh ra, trời sụp đất nứt. Hư không trước mặt Lâm Tiêu tầng tầng nổ lan rộng ra ngoài, nứt rạn như bề mặt pha lê.
Ầm ầm ầm!
Hai thiết quyền va chạm trong không trung, từ giữa bộc phát xung lực mạnh mẽ không gì sánh bằng. Ánh mắt Uất Trì Quật trầm trọng, hư ảnh man long nổ tung. Lực lượng khó thể tưởng tượng tuôn ra từ quyền kình của Lâm Tiêu.
Uất Trì Quật hét to một tiếng:
- Quyền pháp hay, nhưng không dễ đánh vỡ Huyền Phương Bất Diệt Thể của ta.
Tất cả tinh khí thần ngưng tụ cùng một chỗ, Huyền Phương Bất Diệt Thể đệ nhất trọng kim cương chi thể thi triển đến cực độ, dốc sức ngăn cản Lâm Tiêu tấn công.
Giọng Lâm Tiêu ồm ồm vang lên:
- Vậy sao? Tinh Nguyên Hóa Khí, phá!
Tinh thần lực ngũ phẩm đại thành gia cố vào cú đấm phải. Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công vận chuyển tới cực độ, kết hợp ý cảnh đao ý vô tận. Từng đợt nguyên lực đáng sợ xoay tít mãi không dừng lại tựa nước lũ vỡ đê nhập vào người Uất Trì Quật, giải phóng hoàn toàn sức mạnh năm mươi ngàn cân của Lâm Tiêu.
Uất Trì Quật không chịu đựng nổi sức mạnh kinh khủng này, gã trợn tròn mắt kinh hoàng, cánh tay nổ đì đùng vang lên tiếng xương gãy, miệng hộc máu bay ngược ra ngoài.
Ầm!
Uất Trì Quật đụng vào màn sáng màu lam, lại hộc máu.
- Hay, hay, ta thua, vui, rất vui! Chờ ta đột phá Quy Nguyên cảnh thì hai ta lại đánh với nhau, khi đó ta sẽ cho ngươi biết sự đáng sợ thật sự của Huyền Phương Bất Diệt Thể!
Mặc dù thua trận nhưng vẻ mặt Uất Trì Quật không chán nản chút nào, chỉ có vô cùng vui sướng. Tinh thần Uất Trì Quật cực kỳ phấn khởi, ngẫm lại trận chiến lúc nãy rất sảng khoái, kinh tâm động phách. Cuối cùng Lâm Tiêu dùng thực lực mạnh nhất đánh bại Uất Trì Quật, gã tâm phục khẩu phục thua dưới quyền pháp của hắn.
Ong ong ong!
Khí vận vô hình giáng xuống, tinh thần khí vận của Lâm Tiêu lại tăng vọt, đậm đặc gần như thực chất.
Mọi người nhìn Lâm Tiêu, không biết nên nói cái gì.
- Vậy là thắng?
Dưới lôi đài, lần đầu tiên La Thiên Đô ngước lên nhìn kỹ Lâm Tiêu rồi chậm rãi cúi đầu.
Hành động đó hấp dẫn các khán giả trên đài bàn tán, suy đoán.
Lần đầu tiên mọi người có cái nhìn mới về quyền pháp của Lâm Tiêu, hiện tại ở trong lòng bọn họ hắn là toàn tài không gì không làm được.
Đứng đầu thế hệ trẻ thực lực đến trình độ như Lâm Tiêu có thể nổi trội về mặt nào đó, mấy mục khác cũng không yếu, võ giả bình thường không thể sánh bằng. Lâm Tiêu thì mặt nào cũng rất nổi bật nên làm mọi người rung động, ta thán.
Trong khi mọi người bàn tán, trận tiếp theo La Thiên Đô đấu với Trương Thuần Hi.
Nghiền áp tuyệt đối. Trước thực lực khủng bố của La Thiên Đô, tuy Trương Thuần Hi có thể nhìn thấu đường công kích nhưng gã không ngăn cản nổi. Thấy rõ đối phương tung cú đấm nhưng đành bất lực.
Chỉ hai cú đấm, Trương Thuần Hi bị La Thiên Đô đánh hộc máu, thua trận.
Trận thứ ba mươi, Uất Trì Quật đấu với Đông Phương Nguyệt Mính.
Giống với trận trước, đòn công kích của Đông Phương Nguyệt Mính quái dị, mơ hồ khó thể nắm bắt. Nhưng Uất Trì Quật có lực phòng ngự siêu khủng không cần tìm bắt Đông Phương Nguyệt Mính làm gì, gã cứ đứng yên không nhúc nhích. Mặc cho Đông Phương Nguyệt Mính tấn công cỡ nào cũng không thể công kích Huyền Phương Bất Diệt Thể phòng ngự, cuối cùng gã đánh ra mấy quyền lung tung đánh bại nàng, không tốn chút sức.
Hai trận so đấu qua đi, trận đấu thứ ba mươi mốt lại đến lượt Lâm Tiêu. Đối thủ của Lâm Tiêu là Mặc Thanh Hiên của phái Thông Thiên kiếm.
Ồn ào!
Toàn trường lần thứ hai vang lên tiếng hò hét hưng phấn.
So tài Phong Vân bảng đến hiện tại chỉ có ba tuyển thủ giữ toàn thắng, đó là La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên, Lâm Tiêu. Trong lòng mọi người bầu La Thiên Đô đứng nhất khỏi bàn cãi, Lâm Tiêu và Mặc Thanh Hiên so đấu sẽ là trận đánh kinh thế xem ai giành hạng hai trong đại tái Phong Vân bảng lần này. Ai thắng thì là người đứng thứ hai trong đại tái Phong Vân bảng. Kẻ thua xếp hạng ba đại tái Phong Vân bảng, không có chung hạng hai.
Cuộc chiến này đương nhiên hấp dẫn vô số cặp mắt quan sát, ai nấy hừng hực hào hứng.
Trên lôi đài, Lâm Tiêu và Mặc Thanh Hiên đứng đối diện nhau. Mặc Thanh Hiên thì kiếm ý ngút trời, gã như thanh bảo kiếm rút khỏi vỏ tỏa ra kiếm quang đâm thẳng lên mây, trường bào bay bay như kiếm tiên sắp cưỡi gió đi.
Lâm Tiêu thì vẻ mặt bình thản ung dung, từng bước một đi lên giữa lôi đài. Lâm Tiêu đứng yên tại chỗ, nhìn bình thường nhưng Mặc Thanh Hiên không dám khinh thường hắn. Bản năng võ giả cho Mặc Thanh Hiên biết thiếu niên hết sức bình thường trước mắt thật ra trong cơ thể chứa lực lượng siêu khủng, đáng sợ đến nỗi chỉ đứng đối diện đã làm tim gã gióng chuông cảnh báo.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương