Võ Đạo Đan Tôn
Chương 708
Tổ năm, đối thủ của Lý Dật Phong là một gã võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành, chỉ là thực lực so với Lý Dật Phong lại kém không ít, chỉ sau hơn mười chiêu đã bại trận, khiến cho Lý Dật Phong tiếp tục bảo trì bước chân thắng lợi.
Tổ 6, Đoạn Hồng gặp phải Lôi Kinh Vân cũng là một đời trẻ tuổi.
Lôi Kinh Vân có một đầu tóc dài màu tím, toàn thân khí phách lộ ra ngoài, dáng người khôi ngô, tu luyện công pháp lôi hệ nào đó, kết hợp với quyền pháp đáng sợ thực lực cũng rất kinh người.
- Kinh Vân Vô Cực.
Đối mặt Đoạn Hồng, Lôi Kinh Vân mặt không biểu tình, mạnh mẽ đánh ra một quyền, chỉ một thoáng điện mang lóng lánh, đạo đạo điện xà màu bạc chạy khắp hư không, lập tức oanh phá nguyên lực hộ tráo trước ngực Đoạn Hồng, trùng trùng điệp điệp đánh hắn bay ra ngoài, chật vật thua trận.
Vòng này, đối thủ của Lâm Tiêu là một gã võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành, không làm ra chống cự vô vị, đối phương trực tiếp lựa chọn nhận thua.
Tuyển thủ gặp phải Hoàng Phủ Chân cũng trực tiếp lựa chọn nhận thua, thảm trạng của gã tuyển thủ đấu với Hoàng Phủ Chân lúc trước hiển kia đã mang đến cho tuyển thủ còn lại của tổ 9 rung động và áp lực cực lớn.
Trận đấu tiếp tục, thời gian trong nháy mắt, mười một vòng đấu đã qua đi.
Tổ 4, Cổ Thần chống lại Mặc Thanh Hiên.
Không nhận thua, đều là kiếm khách, đối với Cổ Thần mà nói có thể giao thủ với kiếm khách đỉnh tiểm như Mặc Thanh Hiên là một cơ hội cực kỳ khó được, kinh nghiệm hắn có thể đạt được thậm chí còn hơn nhiều so với hắn chém giết nhiều tràng với tuyển thủ ngang cấp.
- Để ta mở mạng kiến thức một chút, đệ nhất kiếm khách Phong Vân Bảng đại tái lần này đến tột cùng mạnh bao nhiêu.
Gầm lên giận dữ, Cổ Thần thả người nhảy lên, kiếm ý tiểu thành bộc phát cực hạn, trong Thần Hi ý cảnh, Thần Hi kiếm pháp lăng lệ ác liệt như ánh sáng mặt trời mới lên, thi triển ra một kích đáng sợ nhất của mình tới Mặc Thanh Hiên.
Đối diện, trường kiếm Mặc Thanh Hiên vẻn vẹn rút ra một xích, kiếm khí tiết ra ngoài đã triệt để nát bấy đợt tiến công của Cổ Thần, lập tức đánh bay hắn ra ngoài.
- Kiếm thế thật đáng sợ, đây mới thực sự là kiếm khách.
Bò dậy khỏi lôi đài, Cổ Thần sắc mặt tái nhợt, thần sắc rung động, hắn có thể cảm nhận được trong tiến công lúc trước Mặc Thanh Hiên thậm chí còn không phóng xuất ra kiếm ý, chỉ lợi dụng kiếm thế cường đại và kiếm áp đã có thể triệt để đánh bại kiếm ý tiểu thành của hắn.
- Thì ra kiếm thế còn có thể thi triển như vậy, vận dụng xảo diệu, chưa hẳn không thể bộc phát ra uy lực đáng sợ .
Vừa chắp tay, Cổ Thần ở trong rung động đi xuống lôi đài, chiến đấu lúc trước với Mặc Thanh Hiên cho hắn dẫn dắt cực lớn, khiến hắn bị xúc động.
Tổ 7, Cố Thanh Sơn gặp Úy Trì Quật.
Cố Thanh Sơn người cũng như tên, cả người phảng phất như một tòa núi cao sừng sững, thân mặc một thân võ bào màu xanh, trên mặt góc cạnh rõ ràng, hình thể khổng lồ, lưng hùm vai gấu.
Quyền pháp của hắn cực kỳ đáng sợ, trong trận đấu trước kia Cố Thanh Sơn còn không gặp phải cường giả cấp bậc cự đầu trẻ tuổi, liền chiến thắng liên tiếp, bất luận võ giả nào cũng không địch lại ba chiêu trên tay hắn, kể cả võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành cũng giống như thế, bởi vậy đã sớm được người xem liệt vào hàng ngũ cường giả tuyệt đối yên ổn nhập Top 20 lần này rồi.
Úy Trì Quật lại càng không cần phải nói, thân như thiết tháp, toàn thân ngăm đen, trên cơ bắp lộ ra vậy mà tản ra sáng bóng như kim loại, phảng phất như huyền thiết vậy, khiến lòng người kinh hãi.
Hai người tương đối mà đứng trên lôi đài, chưa ra tay, thân hình cao tới ngoài tám thước mang đến cho người một loại cảm giác nguy nga đứng vững, phảng phất như hai tôn Cự Linh Thần, khí phách tiết lộ.
- Ha ha, cuối cùng cũng có một người miễn cưỡng xem được, vừa vặn để cho ta tập thể dục một chút, cũng đừng khiến ta thất vọng đấy.
Úy Trì Quật nhếch miệng cười cười, trên mặt ngăm đen lại mang theo hàm răng tuyết trắng, có chút cảm giác ngu ngơ .
Cố Thanh Sơn mặt sắc mặt ngưng trọng, không dám có chút khinh thị, ngay khi trận đấu bắt đầu thân hình liền xông mạnh về trước, nhắm ngay chỗ Úy Trì Quật ầm ầm đánh ra một quyền.
- Thạch Phá Thiên Kinh.
Ầm ầm
Như sơn thạch phá khai, thiên băng địa liệt, trong tiếng nổ vang kịch liệt toàn bộ lôi đài đều bị một cổ quyền khí cực lớn bao phủ, trong nguyên lực hư ảnh mờ ảo, một ngọn núi nguy nga đứng vững, trên ngọn núi quái thạch lởm chởm, vách đá dốc đứng, có chứa khí tức trầm trọng, thâm trầm, hung hăng đâm về phía trước.
- Tới tốt lắm.
Úy Trì Quật khóe miệng cong lên, lộ ra hàm răng trắng như sứ, đối mặt công kích của Cố Thanh Sơn vậy mà không tránh không né, sừng sững như bàn thạch.
Oanh một tiếng, hư ảnh ngọn núi nguy nga hùng hậu hung hăng va chạm xuống, dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, thiết quyền của Cố Thanh Sơn phảng phất đánh lên một tòa tường thành sắt thép, trước thiết quyền, hư ảnh ngọn núi nguy nga ầm ầm bạo toái, kình khí đáng sợ lại khiến Cố Thanh Sơn đạp đạp đạp lui lại mấy bước, trái lại thân hình Úy Trì Quật đứng vững như núi, đứng ở nơi đó dưới chân như mọc rể, không chút sứt mẻ.
BA~ BA~
Vỗ vỗ tro bụi trên ngực, Úy Trì Quật đạm mạc cười cười:
- Nắm đấm uy lực không tệ, bất quá lực lượng kém một chút, chẳng lẽ ngươi trước trận đấu còn chưa ăn cơm sao?
- Trời ạ, Úy Trì Quật này cũng quá biến thái đi, lực phòng ngự sao lại khủng bố tới mức này?
- Thật sự là quá khủng bố đi chứ, Cố Thanh Sơn là tuyển thủ một đời trẻ tuổi tuyệt đối có tư cách tiến vào Top 20, thực lực mạnh mẽ đủ để một quyền đánh tan một tòa núi cao, nhưng thậm chí ngay cả phòng ngự của Úy Trì Quật cũng không phá được.
- Biến thái, thật sự là biến thái, Úy Trì Quật này tu luyện đến tột cùng là công pháp gì.
Tất cả người xem đều trợn tròn mắt, ngay cả Cố Thanh Sơn cũng ngây dại, sắc mặt của hắn khó coi, hiển nhiên cũng khó có thể tiếp nhận kết quả vừa rồi.
- Lại đến, Thông Thiên Triệt Địa.
Ầm ầm
Một cổ ý cảnh đáng sợ từ trong cơ thể Cố Thanh Sơn tán dật ra, trong lúc nhất thời, cả người Cố Thanh Sơn trở nên vô cùng cao lớn, phảng phất một cự thần thông thiên, nguyên lực trên nắm đấm bạo cuốn, hóa thành một cổ phong bạo quang trụ màu xanh lại lần nữa hung hăng quét qua ngực Úy Trì Quật.
Phịch một tiếng, thanh sắc quang trụ bạo tán khắp trời, thân hình Úy Trì Quật vẫn lù lù bất động như trước, bất động như núi, vị trí dưới chân không hề nhúc nhích chút nào.
- Một kích này có chút ý tứ rồi, bất quá còn kém không ít, còn chiêu thức nào mạnh hơn nữa không?
Úy Trì Quật nhếch miệng cười nói.
Nguyên một đám người xem ở đây trợn mắt há hốc mồm, Úy Trì Quật này thật là quá hào hứng rồi.
Thái độ như thế, khiến nội tâm Cố Thanh Sơn bị kích thích thật sâu, hắn vốn trầm ổn như núi sắc mặt cũng đỏ lên, ánh mắt như núi lửa phun trào, bộc phát ra hào quang vô cùng đáng sợ.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương