Võ Đạo Đan Tôn
Chương 692
- Bát Hoang Lục Hợp Quyền chính là quyền pháp Địa cấp cao giai, một quyền này là quyền phong của Bát Hoang Lục Hợp, căn bản khó có thể ngăn cản, chỉ có thể ngạnh kháng, mà một khi không thể ngăn cản được sẽ lộ ra sơ hở, kế tiếp sẽ phải đối mặt với công kích điên cuồng của đối thủ.
- Lý Thừa Phong đã làm Hoàng Phủ Chân tức giận thật sự, muốn dùng một quyền đánh bay hắn ra ngoài.
- Người trẻ tuổi, vẫn quá kiêu ngạo a.
Nghe được chung quanh không ngừng nghị luận, Lâm Tiêu cẩn thận quan sát quyền pháp của Hoàng Phủ Chân, quả nhiên có khí chất đại khai đại hợp, bao phủ bốn phương tám hướng, bao dung thiên địa, hủy diệt tất cả, so sánh với Man Vương Phách Quyền mà nói, Bát Hoang Lục Hợp Quyền có phạm vi phá hoại nhỏ, nhưng phạm vi công kích và năng lực hạn chế đối thủ lại tăng lên, cả hai trọng điểm khác nhau, nhưng mà tổng thể mà nói Bát Hoang Lục Hợp Quyền có lẽ sàn sàn với Thiên Vương Độc Tôn Quyền, so với Man Vương Phách Quyền thì yếu hơn một ít.
Dù sao Man Vương Phách Quyền hạn chế quá mức cường đại, thức thứ nhất cần lực lượng mười vạn cân, thức thứ hai cần hai mươi vạn cân, thức thứ ba cần năm mười vạn cân, mỗi một thức tăng lên rất biến thái, uy lực của mỗi thức lại khác nhau một trời một vực, cũng không phải những quyền pháp bình thuờng có thể so sánh được.
Trong giây lát, công kích Hoàng Phủ Chân đã tới trước mặt Lý Thừa Phong.
- Xem ngươi ngăn cản thế nào.
Hoàng Phủ Chân tin tưởng mười phần, thần sắc bá đạo, Bát Hoang Lục Hợp Quyền phối hợp với công pháp đặc biệt của hắn, uy lực cực mạnh, tuyệt đối không phải bất cứ tuyển thủ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành nào có thể ngăn cản, chỉ loại ý cảnh bao dung tất cả của Bát Hoang Lục Hợp đã đủ làm tâm lý nhiều tuyển thủ sụp đổ.
Trước mắt bao người, Lý Thừa Phong không có đi ngăn cản, hắn ngược lại nhảy ra phía sau, thân thể của hắn phiêu dật trong gió, đồng thời trong quá trình lui ra phía sau lại tung ra vô số cước ảnh.
Ầm ầm!
Từng bóng cước ảnh bao phủ hư không, giống như sóng biển xô bờ đánh thẳng vào quyền phong của Bát Hoang Lục Hợp Quyền, giảm đi một tầng uy lực của quyền phong, giống như nước chảy đá mòn, Lý Thừa Phong trong quá trình lui ra phía sau đã làm giảm uy lực của Bát Hoang Lục Hợp Quyền, trong nháy mắt quyền phong vốn cuồng bạo đã chỉ còn ba thành uy lực của lúc trước, lúc này Lý Thừa Phong mới ngăn cản.
- Cái gì? Lại bị hắn phá vỡ?
Hoàng Phủ Chân không thể tin được, quyền phong mà hắn đánh ra mặc dù chỉ là chiêu thứ nhất của Bát Hoang Lục Hợp Quyền, nhưng mà uy lực không thể khinh thường, đừng nói võ giả thấp hơn hắn một giai, cho dù là tuyển thủ cùng giai cũng khó ngăn cản, vừa rồi Lý Thừa Phong bay ngược tránh né, đồng thời còn dùng cước pháp giảm uy lực của quyền phong, bởi vì Bát Hoang Lục Hợp Quyền cũng không phải quyền phong bình thuờng, càng có một loại áp bách ý cảnh đặc bịêt, kết hợp cùng một chỗ sẽ tạo thành uy lực mạnh tới mức tận cùng, nhưng Lý Thừa Phong biểu hiện đã tát vào mặt của hắn.
- Hảo tiểu tử, một chiêu này thật đặc sắc.
Duới lôi đài, Lâm Tiêu đã nhìn ra hư thật.
- Dùng tốc độ kinh nguời, cộng thêm hắn nhìn thấu quỹ tích vận hành nguyên lực trong quyền phong, lợi dụng đặc điểm phong chi ý cảnh vô khổng bất nhập đánh vào giao điểm vận chuyển nguyên lực của quyền phong, từng chút giảm đi uy lực của quyền phong, làm được điểm này phải có nhãn lực kinh người và năng lực khống chế nguyên lực cực mạnh, hơn nữa tốc độ phải nhanh như thiểm điện, võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành có thể làm được điểm này, cả đế quốc Vũ Linh quả thực chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Lâm Tiêu nhãn lực mạnh cỡ nào, trong nháy mắt đã nhìn ra ảo diệu khi Lý Thừa Phong phá hư Bát Hoang Lục Hợp Quyền của Hoàng Phủ Chân.
- Đáng tiếc, chỉ sợ đây cũng là một trong những nhược điểm a, nếu như Man Vương Phách Quyền của ta, Lý Thừa Phong nhãn lực mạnh hơn nữa, trước mặt thực lực tuyệt đối cũng thúc thủ vô sách.
Lâm Tiêu lắc đầu, hơi than thở nhẹ, nhưng mà hắn cũng không nghĩ tới, tu luyện Man Vương Phách Quyền có độ khó đáng sợ cỡ nào, cho dù là võ giả Quy Nguyên Cảnh muốn thực hành thức thứ tư còn khó hơn lên trời, hắn là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành đã có thể tu luyện thân thể tới mức năm mươi vạn cân, tu luyện tới tam thức đã không thể dùng biến thái, yêu nghiệt để hình dung, quả thực chính là dị loại.
- Lợi hại, quyền thứ nhất của Hoàng Phủ Chân đã bị phá rồi.
- Ngoài ý định, ta lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng cách này bài trừ Bát Hoang Lục Hợp Quyền, Lý Thừa Phong này không nổi danh, nhưng hắn thật sự biến thái a, trước đó chỉ che dấu thực lực, chỉ bằng chiêu vừa rồi đã đủ giúp hắn tiến vào trứơc hai mươi Phong Vân bảng.
Trong các võ giả nơi đây, 99% mọi người không nhìn ra ảo diệu trong đó, nhưng không ảnh hưởng tới chuyện bọn họ biết Lý Thừa Phong đáng sợ, chỉ bằng chiêu vừa rồi, thực lực của Lý Thừa Phong còn đáng sợ hơn những gì hắn biểu hiện lúc truớc, vốn cho rằng đâu chỉ là trận đấu không có gì đáng xem, không nghĩ tới kết quả ngoài ý định, lập tức làm võ giả chung quanh hưng phấn, kích động không thôi, đồng thời cũng quan sát trận đấu.
- Ngươi không phải nói một chiêu đánh bại ta sao? Cự đầu tuổi trẻ không có gì hơn thế này.
Lý Thừa Phong nhìn Hoàng Phủ Chân lạnh lùng nói ra, ánh mắt bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta cảm thấy rét run.
- Ngươi. . . Muốn chết!
Lý Thừa Phong nói lời này làm Hoàng Phủ Chân nổi giận, quả thực là đổ thêm dầu vào lửa, tức giận ngập trời bao phủ nội tâm Hoàng Phủ Chân, hắn thật sự muốn giết nguời.
- Đây là đang cố ý chọc giận Hoàng Phủ Chân ah, tuy công kích kế tiếp của Hoàng Phủ Chân chắc chắn mạnh hơn không ít, nhưng chỉ có như thế mới làm mất tiết tấu của Hoàng Phủ Chân, tìm kiếm thêm nhiều sơ hở.
Lâm Tiêu đã nghĩ ra chuyện này.
Đối với đa số võ giả đỉnh cấp mà nói, một chiêu này thật sự không dùng được, võ giả đỉnh cấp chắc chắn không bị câu nói như thế chọc giận, nhưng mà trong thi đấu Phong Vân bảng thì khác, thân là cự đầu tuổi trẻ, trong nội tâm mang theo không ít cao ngạo, cảm giác mình là độc nhất vô nhị, nếu như đối thủ cũng là cự đầu tuổi trẻ còn khá tốt, hết lần này tới lần khác Lý Thừa Phong chỉ là tuyển thủ không danh không tiếng, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người xem, dưới tình huống như thế, Hoàng Phủ Chân là thiên tài cao ngạo làm sao chịu nổi, tuyệt đối nổi giận là chắc chắn.
- Xú tiểu tử, cút xuống cho ta.
Quả nhiên, sau khi nổi giận Hoàng Phủ Chân không dừng lại chút nào, nhanh chóng lao tới tấn công.
- Bát Hoang Lục Hợp quyền -- Phách Đạo Tứ Phuơng!
Ầm ầm
Hai đầu quyền va chạm vào nhau, kình phong bắn ra bốn phía, giống như hình thành một đạo cầu vồng đáng sợ, quyền phong bao phủ tất cả, ngăn cản bất cứ ai tới gần, ý cảnh bá đạo hung tàn, uy lực so với chiêu đầu tiên còn mạnh hơn gấphai, quyền kình va chạm vào màn sáng màu xanh da trời bao phủ lôi đài, hào quang bao phủ lôi đài nhộn nhạo kịch liệt.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương