Võ Đạo Đan Tôn
Chương 652
Huyết Thứu quay đầu lại, ánh mắt dữ tợn nhìn chằm chằm trung niên nhân, tản mát ra sát khí làm người sợ hãi:
- Hỏa Linh thư sinh, ta xem ngươi nhàm chán tìm việc, chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi quản, nhiều lời vô nghĩa.
- Ngươi…
Hỏa Linh thư sinh biến sắc, giận tím mặt, chân nguyên thiêu đốt đỏ rực như lửa, tản mát ra sát khí làm người sợ hãi.
- Sao vậy, còn muốn động thủ với ta hả?
Huyết Thứu híp mắt, huyết sắc chân khí tràn ngập, tà khí dày đặc, liếm liếm môi âm lãnh nói:
- Muốn động thủ, ta không để ý giết cả ngươi!
Sắc mặt biến ảo, Hỏa Linh thư sinh thu liễm chân khí, hừ lạnh nói:
- Hừ, ta chỉ có lòng tốt nhắc nhở ngươi mà thôi, ngươi muốn tìm chết ta không xen vào.
Dứt lời hắn bay lên không, nháy mắt biến mất.
- Hắc hắc hắc…
Đưa tay nhấc lên thân thể đầy máu tươi của Lý Dật Phong, khuôn mặt Huyết Thứu đạo nhân vô cùng dữ tợn, âm hiểm nói:
- Ngươi yên tâm, hiện tại ta sẽ không giết chết ngươi, ta muốn chờ Lâm Tiêu đi ra, đem hai ngươi đánh gục trong này, cho các ngươi nếm thử mùi vị sống không bằng chết, khặc khặc khặc…
Thanh âm dữ tợn quanh quẩn, làm sắc mặt mọi người đại biến, một ít võ giả hóa phàm hoảng sợ thối lui, không muốn lưu lại lâu hơn.
Bên trong cung điện thần bí Cổ địa Thái Thần.
Lâm Tiêu đã đi tới gần hai trăm trượng, mà Kim Thương Tình vẫn ở vị trí hai trăm năm mươi trượng, tận lực đi tới.
Lực lượng nặng như ngọn núi cao đặt lên trên người của hắn, đi tới nơi này Lâm Tiêu cảm giác thân thể của mình đã đạt tới cực hạn, khung xương kêu vang răng rắc, cho dù là thân thể đạt tới cự lực gần năm mươi vạn cân cũng không chịu được cỗ uy áp khủng bố như sóng thần kia, toàn thân ướt đẫm mồ hôi đã sắp hỏng mất.
- Chẳng lẽ ta thật sự vô duyên cùng trái tim yêu vương sao?
Lâm Tiêu không cam lòng, đã đi tới nơi này, chỉ còn thêm trăm trượng nữa hắn có thể lấy được bảo vật, giúp đỡ thực lực Toản Địa Giáp tăng vọt lên, nhưng kết quả vô cùng bất đắc dĩ, cho dù hắn mạnh thế nào cũng chỉ là võ giả hóa phàm hậu kỳ đại thành, dưới uy áp của trái tim yêu vương có thể kiên trì tới nơi này đã là cực hạn, hoàn toàn nhờ vào lực phòng ngự siêu cường của thân thể cùng tinh thần lực tứ phẩm, hơn nữa còn có ý chí siêu phàm chống đỡ.
Nếu còn tiếp tục như vậy, thân thể hắn sẽ bị nổ tung, càng đáng sợ hơn chính là một khi ý chí bị trùng kích, thậm chí sẽ biến thành một kẻ ngu ngốc.
- Không được, ta nhất định phải kiên trì tới cùng!
Trong lòng gầm lên giận dữ, Lâm Tiêu cắn răng cất bước, bởi vì dùng sức quá mạnh mà miệng rỉ máu.
Đúng lúc này từ trong cơ thể Lâm Tiêu chảy xuôi ra một cỗ dòng nước ấm thần bí, dòng nước ấm này chính là cỗ lực lượng xâm nhập vào thân thể hắn lúc dùng bản đồ cổ địa mở ra thạch thất, nháy mắt chảy khắp toàn thân Lâm Tiêu.
Phốc xuy…
Giống như mở ra gông xiềng, tinh thần lực vốn kiệt lực tới mức tận cùng phút chốc tăng vọt, nhanh chóng khuếch tán, nguyên bản tinh thần lực chỉ phóng thích được trăm trượng lúc này đạt tới ba trăm trượng, vô cùng cường đại hùng hậu.
Trong thời khắc mấu chốt, tinh thần lực tứ phẩm đỉnh phong lại đạt tới ngũ phẩm đại thành, trong nháy mắt tăng lên thật lớn, đồng thời cỗ khí lưu cũng giúp hắn giảm bớt áp bách, giống như đã được thừa nhận.
Khoảng cách ba trăm trượng đủ làm cho tinh thần lực của Lâm Tiêu bao phủ lên trái tim yêu vương trên dàn tế cổ xưa.
Tinh thần lực cường đại phủ xuống, bao trùm trái tim yêu vương, trong cảm giác của hắn trái tim như một vầng mặt trời chói chang nóng rực, uy áp càng thêm đáng sợ, phạm vi ba trượng có thể đạt tới cực hạn, một khi tiến vào phạm vi tinh thần lực ngũ phẩm sẽ bị thiêu thành hư vô, căn bản không thể ngưng tụ.
- Thu!
Lâm Tiêu ngẩn ra, tình huống không thể dùng tinh thần lực bao vây là lần đầu tiên hắn gặp được, hắn khai thông Thương Long Tí trên tay phải, tinh thần lực vừa động muốn đem trái tim yêu vương thu vào bên trong.
Ý niệm vừa động, trái tim yêu vương nháy mắt biến mất, ngay sau đó uy áp kinh người trong đại điện cũng tan biến hoàn toàn, giờ phút này trái tim đã xuất hiện bên trong Thương Long Tí, đã thu được vào bên trong.
Trong lòng Lâm Tiêu vui sướng, hắn không ngờ sự tình thuận lợi như thế.
- Ân? Trái tim yêu vương sao lại biến mất? Có phải bị ngươi lấy đi hay không? Chết cho ta!
Sắc mặt Kim Thương Tình đại biến, đôi mắt dữ tợn lập tức dừng trên người Lâm Tiêu, thân thể bay vút tới.
Chỉ nháy mắt hắn đã lướt qua khoảng cách ngàn thước, kim phiến cắt ra đạo ti tuyến sắc bén, vọt thẳng tới cổ Lâm Tiêu.
Thái Huyền đao ra khỏi vỏ, ngăn trở một kích của Kim Thương Tình, trong mắt Lâm Tiêu bắn ra sát khí làm người sợ hãi, điên cuồng chém ra một đao.
- Hoang Thú Vô Cương!
- Ngao…
Chiến đao chém xuống, một đầu hư ảnh hoang thú khổng lồ xuất hiện, gầm lên giận dữ, kình phong thổi quét cắn xé về hướng Kim Thương Tình.
- Kim Quang Hộ Thuẫn!
Rống to một tiếng, trên thân Kim Thương Tình nháy mắt xuất hiện một tầng hộ thuẫn, đem hắn bảo hộ bên trong, ngay sau đó hư ảnh hoang thú đã hung hăng cắn lên người hắn.
Ầm vang một tiếng, hộ thuẫn trên người Kim Thương Tình vặn vẹo biến dạng kịch liệt, tùy thời đều có thể phá nát.
- Kim Ti Triền Nhiễu!
Sắc mặt Kim Thương Tình đại biến, vô số ti tuyến từ trong thân thể hắn nổ bắn ra, điên cuồng công kích lên hư ảnh hoang thú khổng lồ, phanh một tiếng, hộ thuẫn ầm ầm phá nát, cùng lúc đó hư ảnh hoang thú bạo tán, hóa thành nguyên lực hỗn loạn thổi quét khắp bốn phía.
- Lên cho ta!
Nhìn thấy mình sắp rơi xuống hồ nước, khuôn mặt Kim Thương Tình dữ tợn liên tục ra tay, kim quang bắn xuống bên dưới, nương cỗ xung lượng thân hình hắn lại bay lên vài trăm thước rơi xuống bệ đá trong đại điện.
- Xú tiểu tử, không nghĩ tới thực lực của ngươi tăng lên nhiều như vậy, hôm nay ta không giết ngươi, thề không làm người!
Kim Thương Tình cắn răng, thần sắc kinh sợ, trước đó thực lực của hắn còn có thể áp chế Lâm Tiêu, vốn tưởng rằng vượt qua cực hạn hóa phàm cảnh, đã có thể dễ dàng đánh chết tiểu tử kia, nhưng không nghĩ tới thực lực của tiểu tử này tăng trưởng còn đáng sợ hơn hắn, làm hắn vô cùng khiếp hãi.
Oanh long…
Song phương triển khai chiến đấu kinh thiên động địa, kim sắc quang thúc cùng đao khí va chạm lẫn nhau, ầm ầm nổ tung không dứt, nơi nơi đều là nguyên lực phong bạo tán loạn thổi quét, phảng phất như nhân gian tận thế.
Ca sát…
Kim phiến va chạm cùng chiến đao, sóng xung kích nổ tung, đem hư không khuấy động kinh người.
- Tinh Thần Nguyên Toa!
Lâm Tiêu rốt cục thi triển chiêu thức đã lâu chưa dùng, đồng thời đánh ra một chưởng.
- Thông Thiên Đại Thủ Ấn!
Tinh thần lực vô hình hóa thành chiếc thoi xoay tròn bén nhọn xuyên vào trong đầu Kim Thương Tình, khiến cho hắn choáng váng, mặc dù chỉ một thoáng mê muội nhưng cũng làm hắn kinh hãi, vừa phục hồi tinh thần liền chứng kiến một thủ chưởng đỏ như máu cuồn cuộn ập tới, uy mãnh kinh người, chỉ nháy mắt đã đi tới trước mặt của hắn.
- Kim Quang Giảo Sát thuật!
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương