Võ Đạo Đan Tôn
Chương 620
Đưa mắt nhìn lại, trên mảnh đất trống hiện tại đã tụ tập thật nhiều cao thủ, đông đúc rậm rạp, trên người tản ra chân khí khủng bố, đặc biệt võ giả đứng gần khe nứt khí tức sâu thẳm, hiển nhiên đều là cao thủ vô địch Hóa phàm hậu kỳ.
- Thật nhiều hóa phàm hậu kỳ.
Dừng trên đất trống, Lâm Tiêu đưa mắt nhìn lại, đám đông phía trước đã bắt đầu khởi động, nguyên lực hội tụ thành một mảnh sông dài, mỗi người đều là hóa phàm hậu kỳ, mà hóa phàm trung kỳ rất ít, thậm chí không có một hóa phàm sơ kỳ.
- Không phải nói Cổ địa Thái Thần chỉ có hóa phàm võ giả đi vào sao? Vì sao hóa phàm sơ kỳ cùng trung kỳ lại ít như vậy?
Lâm Tiêu nghi hoặc hỏi.
Lý Dật Phong giải thích:
- Đích thật là chỉ có hóa phàm võ giả đi vào, đã có người từng thống kê qua, võ giả hóa phàm sơ kỳ đi vào tỉ lệ tử vong là trăm phần trăm, liên tục mấy kỳ đều không ai còn sống đi ra, hóa phàm trung kỳ tỉ lệ tử vong là chín mươi phần trăm, trong mười người chỉ một người sống, mà hậu kỳ tỉ lệ tử vong là năm mươi phần trăm, trong hai có một còn sống đi ra.
- Cho nên từ đó về sau rất ít có sơ kỳ cùng trung kỳ đi vào, dù sao không ai muốn đem tính mạng của mình ra đùa giỡn, chờ tu luyện thêm vài năm đạt tới hậu kỳ đi vào cũng tốt hơn.
- Trên thực tế tiến vào cổ địa nhiều nhất vẫn là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, bởi vì thực lực càng mạnh cơ hội sống sót càng lớn.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã tiến tới trong phạm vi trăm thước phía trước.
Hai người đi vào lập tức hấp dẫn nhiều võ giả chú ý.
Đây là một giới hạn vô hình, có thể tiến vào nơi đây là vô địch Hóa phàm hậu kỳ hoặc là thực lực tương đương, người yếu không thể đi vào trong đó.
- Hai người này là ai? Lại đi vào trong vòng trăm thước, nhớ kỹ hình dạng bọn hắn, sau khi vào trong nếu gặp được phải cẩn thận.
- Là Quận Hiên Dật Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong.
- Cái gì, là hai người họ? Ta nghe nói trên người Lý Dật Phong có bản đồ Cổ địa Thái Thần, là thật hay giả vậy?
- Bản đồ Cổ địa Thái Thần? Thật sự có thứ này? Nếu để huynh đệ chúng ta gặp phải bọn hắn bên trong thì tốt rồi, hắc hắc.
- Hừ, chỉ bằng mấy người các ngươi? Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong đã đánh chết ba huynh đệ Quỷ Sơn, Tông Thứu, Âm Hư công tử, Nhạc tiên sinh, mấy người các ngươi đi lên chỉ sợ chết như thế nào cũng không biết.
Toàn trường truyền ra tiếng nghị luận nho nhỏ.
Lúc trước khi truyền ra trên người Lý Dật Phong có bản đồ Cổ địa Thái Thần, khiến cho các võ giả hóa phàm toàn thành đều chấn động, nhưng nửa tháng trước khi Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong liên thủ đánh chết ba người Âm Hư công tử truyền ra, lập tức rót chậu nước lạnh lên đại bộ phận võ giả hóa phàm, mặc kệ bản đồ là thật hay giả, chuyện này không quan hệ tới bọn họ, bọn họ không khả năng nhúng nhàm bảo vật kia.
- Hai người họ cuối cùng xuất hiện, ta còn tưởng rằng họ không dám tới đâu.
Kim Thương Tình khẽ cười, ánh mắt lạnh lùng.
Chẳng những là hắn, Thạch Giác cùng Cừu Vô Tình đều nhìn lại, kể cả những võ giả hóa phàm hậu kỳ khác.
Dù mọi người đều có tâm tư khác nhau, nhưng không ai hành động, nói thế nào Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong đều là đệ tử trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật, chưa ai dám xuống tay với hai người công khai.
Oanh long…
Trong khi chờ đợi, trong dãy núi lại truyền tới tiếng nổ vang, mặt đất chấn động, vô số ánh sáng bắn ra, nguyên bản quang màng ngăn trước khe nứt đột nhiên xuất hiện lỗ thủng thật lớn, lỗ thủng xoay tròn như đạo lốc xoáy, đi thông vào tận sâu trong dãy núi bên trong.
- Cổ địa Thái Thần mở ra rồi.
- Mau xông lên!
Đám người xôn xao, thanh âm kêu to ầm ĩ không dứt, vô số võ giả không tự chủ được bắt đầu xông tới.
- Chúng ta đi.
- Ha ha, lão phu đi trước một bước.
- Cổ địa Thái Thần, ta tới!
Thật nhiều cao thủ nhảy vào bên trong lốc xoáy, nháy mắt đã không thấy thân ảnh.
- Chúng ta cũng đi vào.
Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong đều bay vào trong lốc xoáy, đột nhiên bên cạnh truyền ra cỗ lực lượng đáng sợ, có người thừa cơ hội đi vào đồng thời hướng hai người hạ thủ.
- Cút về đi!
Không chút do dự, Lâm Tiêu chém ngược một đao, Lý Dật Phong cũng vung kiếm đâm ra, oanh một tiếng, cỗ cự lực đáng sợ trùng kích khiến song phương đều rơi vào trong lốc xoáy, cảm giác hoàn toàn bị che chắn, trước mắt chỉ còn một mảnh trắng xóa, cảm giác mê muội truyền tới nên cũng không kịp nhìn ra là ai âm thầm động thủ.
Ngay lúc vô địch Hóa phàm hậu kỳ tiến vào, võ giả sau lưng cũng chen chúc tới, trong hỗn loạn không ngừng có người giao thủ, thậm chí có người còn chưa kịp nhảy vào lốc xoáy đã chết dọc đường, thi thể vẫn bị cuốn đi vào.
Chưa đầy một khắc thời gian, số người trên đất trống đã giảm bớt hơn phân nửa, một đám người không ngừng nhảy đi tới sau đó hoàn toàn biến mất.
Đúng lúc này, đột nhiên…
- Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong, hai tên tiểu tử thúi kia ở đâu?
Một đạo lực lượng kinh thiên ầm ầm nổ vang phía chân trời, ngay sau đó một đạo lưu quang xuất hiện, mang theo tiếng gió rít kịch liệt, nháy mắt thu liễm dừng trên đất trống.
Đó là một lão giả khô gầy mặc huyết sắc trường bào, da thịt khô quắt, đôi mắt trũng sâu, mái tóc dài bụi nâu rối bời, nhưng khí huyết vô cùng kinh người, đôi mắt âm lãnh gắt gao đánh giá những võ giả còn chưa kịp nhảy vào trong lốc xoáy.
- Là Huyết Thứu đạo nhân, thái thượng trưởng lão Hắc Hỏa môn, cao thủ Quy nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong.
- Là tìm Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong, Tông Thứu là trưởng lão Hắc Hỏa môn, nghe nói là thân truyền đệ tử của Huyết Thứu đạo nhân, hắn không có con nên đối đãi Tông Thứu như con mình.
- Đừng chọc giận lão quái vật này, Huyết Thứu đạo nhân vui giận bất thường, giết người như ngóe, chúng ta nên nhanh chóng đi vào cổ địa tốt hơn.
Có võ giả chấn động nghe bằng hữu cảnh cáo, đồng thời thả người nhảy vào trong lốc xoáy.
- Ngươi nói cái gì?
Nhưng người kia còn chưa kịp vào trong, Huyết Thứu đạo nhân nháy mắt đã đi tới trước mặt hắn, tay chưởng khô gầy chộp vào đầu hắn, tốc độ cực nhanh không kịp bắt giữ.
- Huyết Thứu đạo nhân tha mạng!
Người kia hoảng sợ hét lớn.
- Nói, Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong có tới không?
Ánh mắt Huyết Thứu đạo nhân dữ tợn.
- Đã tới, đã tới, nhưng bọn hắn đã đi vào trước tiên, Huyết Thứu đạo nhân tha mạng, tiểu nhân vô ý mạo phạm.
Võ giả vẻ mặt sợ hãi kêu to.
- Xem ra là ta đã tới chậm.
Huyết Thứu đạo nhân liếm liếm môi, ánh mắt dữ tợn mà âm lãnh:
- Không tới kịp, giết ngươi khai vị.
Phốc xuy…
Tay phải Huyết Thứu đạo nhân chộp xuống, trực tiếp đem đầu võ giả kia xé mở, nửa thân thể bị hắn một cước đá tới, hóa thành huyết vụ.
Những võ giả còn lại như bị sét đánh, diễn cảm kinh hãi, như phát điên nhảy vào trong lốc xoáy.
- Hắc hắc, ta thích vẻ mặt sợ hãi của người khác, nhìn xem ai vận khí tốt bị ta lựa chọn.
Huyết Thứu nổi lên hứng trí, đột nhiên cười lạnh, tay phải vung lên, hơn mười đạo huyết quang nổ bắn ra, rơi vào trong nhóm võ giả cuối cùng tiến vào lốc xoáy.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương