Võ Đạo Đan Tôn
Chương 367
Chương 367: Lâm Tiêu khảo thí.
Căn cứ miêu tả thí luyện thất khảo hạch là dựa vào ý niệm chi thạch sinh ra tinh thần thể thực lực giống với bản thân, nhưng Lâm Tiêu hắn là Luyện Dược Sư, lại biết khống chế Tinh Thần Nguyên Toa, nếu như tinh thần thể kia phục chế được thân phận Luyện Dược Sư của Lâm Tiêu, cũng có thể thi triển Tinh Thần Nguyên Toa, vậy còn đánh thế nào nữa?
Đệ nhất quan đối mặt một địch nhân còn may, đệ nhị quan phải đối mặt hai tinh thần thể, đệ tam quan phải đối mặt bốn cái, đợi đến đệ nhị đệ tam quan, đối phương căn bản không cần ra tay, chỉ cần không ngừng thi triển Tinh Thần Nguyên Toa, mình coi như thế nào cũng khó mà thắng được.
- Chắc có lẽ không xuất hiện tình huống như vậy a? Dù sao trong huấn luyện doanh này cũng có không ít Luyện Dược Sư mà.
Trong nội tâm Lâm Tiêu không dám khẳng định lắm:
- Được rồi, hiện giờ dù lo lắng thế nào cũng vô dụng, đến lúc đó sẽ biết.
Trong khi Lâm Tiêu suy nghĩ, Lưu Vân đi ra khỏi thí luyện thất, lập tức bị ánh mắt mọi người ở đây nhìn chằm chằm vào, hắn thần sắc ngại ngùng lập tức lại càng hoảng sợ, vội vã trở lại trong đám người.
Kế tiếp khảo hạch chính là đệ tử xếp hạng đệ nhất trong 50 tên đệ tử tân tấn, ước chừng một phút đồng hồ sau học viên kia mới chấm dứt khảo hạch, cuối cùng thí luyện thất bài danh một 109, tổng bài danh trên bài danh ngọc bích là 117.
Bài danh này đã coi như không tệ rồi, xếp thứ hai trong đệ tử tân tấn, nhưng vì biểu hiện kinh người của Lưu Vân lúc trước nên ngược lại khiến người không chú mục lắm.
- Kế tiếp tiến hành khảo hạch là 30 đệ tử thiên tài xuất sắc trong thiên tài đệ tử đại bỉ của lục đại vệ thành, hiện giờ trước tiên mời đệ từ Hắc Thổ Thành tiến lên tiến hành khảo hạch.
Trong tiếng nghị luận và ánh mắt của mọi người, năm tên đệ tử Hắc Thổ Thành đi ra phía trước, bắt đầu khảo hạch.
Năm tên đệ tử Hắc Thổ Thành thực lực đều không được tốt lắm, năm người chỉ mất nửa canh giờ đã khảo hạch xong, bài danh thí luyện thất ngoại trừ quán quân Trương Dục xếp hạng 180 ra, mấy người khác đều xếp ở kế cuối trong số những đệ tử đã khảo hạch.
Sau Hắc Thổ Thành là Mộ Thạch Thành, bài danh tuy rằng cao hơn Hắc Thổ Thành, nhưng cũng không bao nhiêu, cơ hồ cũng là tồn tại kế cuối.
- Đệ tử lục đại vệ thành, ta thấy không được rồi.
- Nếu như không phải muốn xem thử thiên tài của Thanh Nham Thành và Nguyệt Linh Thành, còn có Lâm Tiêu Tân Vệ Thành gần đây huyên náo xôn xao kia, ta đã sớm rời đi rồi.
- Lại nhìn một hồi đi, dù sao bọn hắn rất nhanh có thể chấm dứt khảo hạch rồi.
- Cũng đúng, bất quá hôm nay thật sự là chuyến đi này không tệ, trong hàng đệ tử tân tấn thậm chí còn người lần đầu đã xâm nhập đệ tứ quan, thật là khiến ta mở rộng tầm mắt.
- Lưu Vân kia hiện giờ mặc dù mới là Chân Võ giả tam chuyển đỉnh phong, bất quá ta dám cam đoan, ba, bốn năm sau, dùng thiên phú của hắn tuyệt đối là tồn tại có thể trùng kích Top 10.
- Chuyện đó còn phải nói.
Trong tiếng nghị luận nhao nhao của mọi người, mười tên đệ tử Hưng Nguyên Thành và Nguyệt Linh Thành đã tiến hành xong khảo hạch.
Hoa Phượng Tú là người tiến hành khảo hạch thời gian dài nhất trong đám đệ tử lục đại vệ thành trước mắt, cuối cùng lúc đi ra, bài danh thí luyện thất là 131, tổng bài danh 135.
Đây là đệ tử bài danh cao nhất trong số những đệ tử đã khảo hạch, vượt qua bộ phận học viên cũ đã học tập một năm tại huấn luyện doanh.
Tiến hành khảo hạch kế tiếp chính là Thanh Nham Thành.
Tổng thể thực lực của Thanh Nham Thành còn trên cả Nguyệt Linh Thành, bài danh của các đệ tử đều không thấp, mà Cổ Luân càng vượt ngoài ý định, thời gian khảo hạch vượt qua một phút đồng hồ.
Cuối cùng thí luyện thất bài danh 103, bài danh tổng hợp trên bài danh ngọc bích là 115.
- Cái gì? Thí luyện thất bài danh 103, thiếu chút nữa đã tiến vào Top 100.
- Tổng hợp bài danh thứ 115, cũng có hi vọng nhảy vào Top 100.
- Cổ Luân đến từ Thanh Nham Thành quả nhiên thiên phú không giống bình thường, chỉ tiếc thực lực của hắn vẫn hơi yếu một chút, hơn nữa là lần đầu tiên tiến hành thí luyện thất khảo hạch, tin tưởng ba tháng sau, Cổ Luân này tuyệt đối có khả năng tiến vào bài danh Top 100.
Đám người nghị luận nhao nhao, thiên phú của Cổ Luân trong tất cả đệ tử chỉ xếp dưới mỗi Lưu Vân thôi.
Thanh Nham Thành qua đi, chính là tới Tân Vệ Thành của bọn Lâm Tiêu rồi.
- Ta đi vào trước.
Dương Tuấn ha ha cười cười, tiêu sái đi vào thí luyện thất.
- Hảo hảo khảo thí.
Kỷ Hồng trầm giọng nói.
- Biết rõ, Dương Tuấn ta ngay cả thú triều cũng giết không chết, ta lại không đấu lại mấy tinh thần thể thực lực ngang mình sao?
Trong mắt Dương Tuấn chiến ý dạt dào.
Cái gì là tư chất? Tư chất chính là kinh nghiệm chiến đấu, ý chí võ đạo, thực lực phát huy ra lúc đối mặt cường địch và bản năng chiến đấu, thiên phú Dương Tuấn tuy rằng trong số thiên tài của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh chỉ có thể coi như bình thường, thậm chí hơi kém, nhưng bọn hắn trải qua thú triều ở tinh thần và ý chí lại không phải những thiên tài ru rú ở nhà kia có thể sánh được.
Một chung trà sau, danh tự Dương Tuấn xuất hiện trên thí luyện thất bài danh, 133, tổng hợp bài danh 154.
Dương Tuấn thực lực tam chuyển trung kỳ vẫn hơi yếu một chút, Hoa Phượng Tú cũng bài danh 131 thí luyện thất, cả hai không kém nhiều, nhưng bài danh tổng hợp của nàng lại cao tới 135.
Tư chất không kém nhiều, nhưng một người tam chuyển trung kỳ, một người tam chuyển đỉnh phong, chênh lệch không thể nói là không lớn.
Kế tiếp Cận Trí Hải, Bạch Mông cũng hoàn thành khảo thí, chỉ chệch lệch một chút với Dương Tuấn.
- Đến phiên ta đến sao.
Kỷ Hồng ngay sau đó đi vào thí luyện thất.
Nửa khắc đồng hồ sau, tên của hắn xuất hiện ở trên thí luyện thất bài danh, 126, tổng hợp bài danh 139.
- Mấy tên đệ tử Tân Vệ Thành này sao đều khoa trương như vậy?
- Thí luyện thất bài danh mỗi người đều trước 140, cái này cũng quá dọa người đi nha?
- Còn có Lâm Tiêu cuối cùng, không biết thứ hạng của hắn là bao nhiêu?
Trong đám người nghị luận nhao nhao, không ít học viên cũ sau khi thấy bài danh của đám Kỷ Hồng đều hơi giật mình, bài danh của đám Dương Tuấn tuy rằng không đến mức khiến người rung động, nhưng cũng nằm trong Top 10 trong số đệ từ mới lần này, mà Kỷ Hồng đã vượt qua Hạ Nhất Minh, vượt qua một bộ phận học viên cũ huấn luyện một năm, khiến người không khỏi giật mình.
Nơi hoang vắng như lục đại vệ thành, xuất hiện một hai thiên tài rất bình thường, Thanh Nham Thành còn có Cổ Luân, Nguyệt Linh Thành còn có Hoa Phượng Tú đấy thôi, nhưng mỗi người đều không kém như Tân Vệ Thành thì lại rất ít xuất hiện.
Bọn hắn cũng không biết, trước khi Lâm Tiêu bọn hắn đến Hiên Dật Quận Thành vừa mới trải qua một hồi thú triều đáng sợ, bọn hắn trải qua tẩy lễ thảm thiết trong thú triều, tư chất vượt qua đệ tử vệ thành khác cũng là chuyện rất bình thường.
- Không thể không nói, ta đối với bài danh của Lâm Tiêu có chút mong đợi đấy.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương