Chương 139: Danh chấn Võ điện. (1) Mắt thấy chính mình không cách nào ngăn cản, liền muốn bại lui, khẩu quyết thức thứ hai Phong Ảnh Vô Tung của Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết đột nhiên lướt qua trong đầu Lâm Tiêu, quyền phong kình bạo quất vào mặt, tâm thần Lâm Tiêu bỗng nhiên lâm vào một mảnh không linh, trong đầu giống như là có một đạo ánh sáng hiện lên, thật giống như đạo ánh sáng đầu tiên trước khi bình minh tiến lên thay thế hắc ám. - Ta hiểu được rồi, nguyên lai đây chính là ý cảnh của Phong Ảnh Vô Tung. Cả người Lâm Tiêu giống như là lấy được tinh túy, ở dưới áp lực thật lớn của Phí Thần Trữ rốt cuộc chiếm được đột phá. - Hô! Sau một khắc, Lâm Tiêu ở dưới quyền phong oanh kích của Phí Thần Trữ mắt thấy không còn chỗ né tránh, liền muốn bại vong, trong lúc bất chợt thật giống như hóa thành một cỗ thanh phong, vô tung vô tích, từ trong quyền phong của Phí Thần Trữ lặng lẽ bay ra, dễ dàng liền tránh qua, tránh né công kích của Phí Thần Trữ. - Cái gì? Lâm Tiêu này cũng quá biến thái, thân pháp như thế nào lại tăng lên nhiều như vậy? Phí Thần Trữ thất kinh, tròng mắt cũng trợn tròn xoe. - Hô! Thân thể của Lâm Tiêu phiêu nhiên như hồng ảnh, như thanh phong thổi qua lặng lẽ bên người Phí Thần Trữ, đột nhiên một chưởng ấn vào lồng ngực của hắn. - Phanh! Phí Thần Trữ trơ mắt nhìn Lâm Tiêu xuất thủ, cũng là không thể tránh khỏi, trực tiếp bị một chưởng của Lâm Tiêu đánh bay, rồi sau đó nặng nề rơi trên mặt đất, nguyên lực trong cơ thể sôi trào, tâm huyết cuồn cuộn, thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu, hồi lâu mới hết sức chế trụ được nguyên lực sôi trào, để cho kinh mạch trong cơ thể khôi phục bình tĩnh. Một tia máu tươi từ khóe miệng của Phí Thần Trữ lặng lẽ tràn ra. - Lợi hại, lợi hại! Phí Thần Trữ đứng lên, trong con mắt nhìn Lâm Tiêu kích động vô cùng, ở chỗ sâu con mắt lại càng có một tia hoảng sợ lướt qua, ở trước lúc khiêu chiến hắn như thế nào cũng không ngờ tới, thiên tài đệ tử sắp lên nhị chuyển như hắn thế nhưng sẽ thua ở trên tay một người vừa mới là đệ tử của Võ điện ba thắng. Nhưng hết lần này tới lần khác trải qua một trận đánh vừa rồi, trong lòng Phí Thần Trữ lại là thua tâm phục khẩu phục. Hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi với Lâm Tiêu, trong lòng của Phí Thần Trữ khó có thể nén xuống, trong lúc bất chơt nguyên lực trong cơ thể hắn cuồn cuộn một trận, trong đầu thật giống như lĩnh ngộ được cái gì, rồi lại nhất thời khó có thể bắt lấy. - Lâm Tiêu, không nghĩ tới thực lực của ngươi mạnh như vậy, trận chiến này ta thua khâm phục khẩu phục, chỗ này là ta đưa cho ngươi 50 điểm cống hiến vì thua trận, sau này chúng ta còn gặp lại. Phí Thần Trữ vội vàng đem điểm cống hiến trong lệnh bài đệ tử của chính mình chuyển cho Lâm Tiêu, rồi sau đó nhảy xuống, rời đi quảng trường, hướng nơi xa nhanh chóng rời đi. Hắn sỡ dĩ đi vội vàng như thế cũng không phải là cảm thấy thua bởi Lâm Tiêu thì hắn không còn mặt mũi nào, mà là ở trong chiến đấu trước đó hắn cũng nhận được cảm ngộ, khẩn cấp muốn trở về bế quan tu luyện. - Lâm Tiêu này thật là biến thái a, thậm chí ngay cả Phí Thần Trữ cũng không phải đối thủ của hắn. - Quai quai, Võ điện chúng ta từ lúc nào xuất ra một cao thủ như vậy? Rất nhiều đệ tử nghị luận rối rít, trong thần sắc tràn đầy khó có thể tin cùng hâm mộ. Phải biết rằng Lâm Tiêu mới vừa gia nhập Võ điện ba tháng a, mà Phí Thần Trữ lại sớm đã trở thành đệ tử thiên tài của Võ điện hơn một năm, sắp đột phá nhị chuyển, cuối cùng vẫn là thua ở dưới tay Lâm Tiêu, chuyện như vậy ở trong giao lưu tái của vũ điện trước kia còn hoàn toàn chưa xuất hiện qua. - Mẹ nó, Lâm Tiêu này không khỏi cũng quá hèn hạ, rõ ràng thực lực đáng sợ như vậy, lúc trước còn làm bộ chật vật không chịu nổi, hiển nhiên là cố ý muốn kiếm điểm cống hiến của chúng ta. - Đúng vậy a, nhiều người chúng ta chiến đấu với hắn như vậy, mỗi một lần hắn đều là cố ý nương tay, cho chúng ta cảm thấy có hi vọng, quả thực là quá giảo hoạt rồi. - Đúng vậy, nếu như lúc bắt đầu hắn liền thi triển ra thực lực đánh abij Phí Thần Trữ, chúng ta còn có ai sẽ đi khiêu chiến hắn. - Ghê tởm, quá ghê tởm, 50 điểm cống hiến cũng cần nửa tháng khổ cực của ta mới có thể kiếm được, đây không phải là lừa gạt điểm cống hiến thì còn là cái gì. Ở trong đám người phía dưới, mấy người đệ tử lúc trước bị Lâm Tiêu lấy được điểm cống hiến căm giận không chịu nổi, không nhịn được mà rống giận. - Lâm Tiêu, thực lực của ngươi chúng ta bội phục, bất quá dựa vào loại thủ đoạn hèn hạ này để kiếm điểm cống hiến cũng không khỏi quá bỉ ổi rồi. Mấy người đệ tử kia lại càng phi thân nhảy đến trước mặt Lâm Tiêu, lớn lối hét lên. Thật sự là 50 điểm cống hiến quá khiến cho bọn họ đau lòng, thân là đệ tử bình thương,f bọn họ bình thường cần phải làm bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể kiếm được một ít điểm cống hiến, hôm nay Lâm Tiêu hơn một canh giờ nhẹ nhàng như vậy liền kiếm được 50 điểm cống hiến của 26 tên đệ tử bình thường, đổi thành đan dược, đây chính là 26 viên nhất phẩm Nguyên Khí đan, đây khiến cho trong lòng mọi người nhất thời đều khó có thể thăng băng, ghen tỵ vô cùng. Mấy người này ỷ vào Lâm Tiêu mới vừa trải qua chiến đấu kịch liệt như thế, hơn nữa đại chiến với Phí Thần Trữ, coi như là thực lực có mạnh hơn nữa, hiện tại cũng là mười không còn một nửa, hơn nữa bọn họ đồng loạt ra tay, từ trong tay Lâm Tiêu đoạt lại 50 điểm cống hiến lúc trước lại quá dễ dàng rồi. Trong lúc nhất thời mấy tên đệ tử bình thường trước đó đã thua bởi Lâm Tiêu ánh mắt trao đổi với nhau một chút, rồi sau đó hùng hổ đánh về phía Lâm Tiêu. - Đám người kia không khỏi cũng quá vô sỉ đi! Lữ Tuyết ở dưới tràng giận đến thiếu chút nữa trên đầu bốc khói, trực tiếp xông về phía trước, mà Vương Vũ ở một bên lại là yên lặng không nói, ngược lại ở trước khi Lữ Tuyết đi ra liền đã lao ra. Đệ tử còn lại dưới tràng cũng là ánh mắt khinh thường nhìn về phía mấy người xông về phía Lâm Tiêu giữa quảng trường, nguyện đánh cuộc chịu thua, đám người kia tỷ thí thua còn muốn lấy điểm cống hiến về, nhân phẩm cũng thật xấu xa rồi. mà những đệ tử bình thường còn lại trước đó bị Lâm Tiêu đoạt đi điểm cống hiến nhưng không có lá gan tiến lên, cước bộ cũng là không tự chủ mà nhích về phía trước, ánh mắt lóe lên, trong lòng đều có tâm tư. Mặc dù bọn họ không vô lại giống như những người đó, nhưng nếu như mấy người kia ở trên tràng thật có thể lấy được điểm cống hiến từ trong tay Lâm Tiêu, vì 50 điểm cống hiến này thì bọn họ cũng bất chấp thể diện, đến lúc đó cùng nhau xông ra. Về phần những đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển kia, dù sao nơi này không có chuyện của bọn họ, mỗi người đều là ung dung ôm hai tay, khóe miệng cười cười, ôm trong lòng tâm trạng xem cuộc vui ở giữa quảng trường. - Hừ! Đối mặt với mấy tên đệ tử bình thường tàn bạo xông về phía mình, trong con ngươi của Lâm Tiêu không nhịn được hiện lên một tia lãnh lệ: - Đám giá hỏa này, nếu như cho mình thật sự dễ khi dễ, đó thật đúng là mắt bị mù.