Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1240
Lâm Tiêu rõ ràng cảm nhận được bổn nguyên Linh Dương Long Cương Hỏa trong đầu mình ước chừng đã tăng lên gấp đôi, từ trạng thái mỏng manh đã có thể so sánh được với cường độ bổn nguyên thiên hỏa bình thường.
Sau một loạt tiến công điên cuồng, Linh Dương Long Cương Hỏa chợt ngừng lại.
- Sao lại ngừng? Đây là năng lực của ngươi sao, quá yếu đi!
Lâm Tiêu lau máu tươi trên môi, thân thể chậm rãi nổi lên trên mặt đất, nếu đổi lại công kích thuộc tính khác, có lẽ hắn cũng không dám trực tiếp nghênh đón như thế, nhưng công kích của thiên hỏa đối với hắn mà nói thì khác hẳn, trừ phi lực lượng thiên hỏa của đối phương hoàn toàn bao trùm hắn, nếu không bản thân hắn có năm loại thiên hỏa cùng Phần Viêm quyết, căn bản không cần e ngại lực lượng của bất kỳ ngọn lửa nào.
- Đáng giận, nhân loại hèn mọn, làm sao có thể mạnh như vậy?
Linh Dương Long Cương Hỏa chấn kinh, nó tung hoành hoang dã viễn cổ vô số năm tháng, tự nhiên biết được dù là vương giả tam trọng cũng không chịu được công kích của mình, nhưng tiểu tử trước mặt lại không chút tổn thương, làm cho nó không thể tin, lực lượng hỏa hệ của mình đủ tiêu diệt được hết thảy nhưng lại không tạo thành chút thương tổn với tiểu tử kia.
- Nhân loại này thật là quỷ dị, chờ ta khôi phục lực lượng mới tới cắn nuốt hắn!
Biết mình không làm gì được đối phương, Linh Dương Long Cương Hỏa gầm nhẹ một tiếng, xoay người muốn đi.
- Còn muốn chạy, không dễ dàng như vậy đâu, vừa rồi là ngươi tấn công, hiện tại tới lượt ta!
Lâm Tiêu cười lạnh một tiếng, Cửu Tinh Ngạo Thế quyết vận chuyển, một chiêu Băng Chi Toàn Vũ bay ra ngoài.
Oanh!
Đao mang sắc bén ầm ầm áp lên người Linh Dương Long Cương Hỏa, chém vỡ nửa người của nó, trừ khử hỏa lực trên thân nó, băng áo nghĩa sáu thành có lẽ không ảnh hưởng gì với cấp bậc thiên hỏa như nó, nhưng thuộc tính tương khắc vẫn làm nó thống khổ.
- Đáng giận, nhân loại hèn mọn, chết đi cho ta!
- Long Viêm Cuồng Quyển!
Linh Dương Long Cương Hỏa tức giận, gầm lên một tiếng, thân thể vặn vẹo hóa thành một mảnh gió lốc không ngừng thổi quét về hướng Lâm Tiêu.
Trong gió lốc, một cỗ khí tức hồng hoang bá đạo thổi quét ập tới, một chiêu vừa xuất ra, uy lực Linh Dương Long Cương Hỏa phút chốc gia tăng lên mấy lần, một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt dâng lên trong đầu Lâm Tiêu.
- Không ngờ là võ học, võ học này thật đáng sợ, không phải vũ kỹ bình thường.
Lâm Tiêu chấn kinh, Linh Dương Long Cương Hỏa là thiên hỏa, thiên địa dựng dục, tuy rằng có ý thức nhưng chỉ là thiên hỏa nên không biết sáng tạo vũ kỹ, nhưng bây giờ thiên hỏa này chẳng những có được linh hồn, còn thi triển vũ kỹ, làm cho Lâm Tiêu phi thường chấn động.
- Tứ muội chân hỏa, bạo!
Tuy trong lòng khiếp sợ, nhưng Lâm Tiêu không chút hoảng hốt, thời khắc mấu chốt vận chuyển bổn nguyên thiên hỏa trong đầu, thi triển tứ muội chân hỏa.
Trải qua thời gian điều dưỡng, bốn thiên hỏa trong người hắn đã tăng lên, uy lực càng lớn, chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn, một cỗ lực lượng đáng sợ thổi quét khắp cả thiên địa.
Bị lực trùng kích đánh tới, cả người Lâm Tiêu nện vào lòng đất, trong miệng phun ngụm máu tươi, mà gió lốc hỏa diễm cũng bạo tán, hóa thành từng đoàn lửa sau đó ngưng kết lại lần nữa, biến thành thân thể Linh Dương Long Cương Hỏa.
- Đã tới lúc rồi!
Trải qua giao chiến, cường độ Linh Dương Long Cương Hỏa đã cực kỳ mỏng manh, Lâm Tiêu nắm lấy thời cơ lập tức thả ra Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.
Hắc hỏa nhìn như quỷ mị, nhanh chóng dung hòa cùng Linh Dương Long Cương Hỏa, thuộc tính phệ hồn lập tức phóng thích, bắt đầu cắn nuốt linh hồn Linh Dương Long Cương Hỏa, chỉ cần linh hồn nó biến mất Lâm Tiêu có thể dùng Phần Viêm quyết đem đối phương hoàn toàn luyện hóa.
Ngao hống…
Lực cắn nuốt cường đại của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm lan tràn, từ trong thân thể Linh Dương Long Cương Hỏa lập tức truyền ra một cỗ lực lượng hồng hoang, một đầu linh hồn cự long như tới từ viễn cổ hồng hoang hiện lên, không ngừng giãy dụa.
- Đây là…Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, đáng chết, tiểu tử, dừng tay!
Linh Dương Long Cương Hỏa kinh sợ, trên khuôn mặt hiện ra vẻ khủng hoảng, nếu hắn ở trong trạng thái toàn thịnh Thiên Ma Phệ Hồn Diễm căn bản không thể cắn nuốt linh hồn của hắn, nhưng trước đó hắn đã đối chiến cùng hỏa long, bản thân trọng thương, lại đối chiến cùng Lâm Tiêu lâu như vậy, năng lực càng suy yếu, lập tức bị Thiên Ma Phệ Hồn Diễm thừa dịp này xông vào.
- Đáng giận!
Linh Dương Long Cương Hỏa không ngừng giãy dụa, lực lượng cường đại cố gắng thoát khỏi sự khống chế của Lâm Tiêu.
- Hừ!
Lâm Tiêu cười lạnh một tiếng, bốn thiên hỏa còn lại lưu chuyển, Cửu U Huyền Tâm Diễm, Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, Ảnh Mị Hải Tâm Viêm cùng Linh Dương Long Cương Hỏa nhanh chóng bắn ra, chiếm cứ bốn phương tám hướng, hình thành áp chế tuyệt đối.
- Cái gì? Bốn đại thiên hỏa, còn có một bộ phận lực lượng của ta!
Nhìn thấy nhiều thiên hỏa như vậy, Linh Dương Long Cương Hỏa chấn kinh, tuy nó cảm nhận được trong thân thể Lâm Tiêu có được lực lượng thiên hỏa, nhưng thật không ngờ lại là bốn đại thiên hỏa.
- Muốn luyện hóa ta, nằm mơ!
Biết mình rơi vào nguy hiểm, Linh Dương Long Cương Hỏa đột nhiên phẫn nộ gầm thét, một đạo khí tức cổ xưa từ trong linh hồn nó phóng thích đi ra.
- Long Hồn Tà Chú!
Ông!
Trong linh hồn của nó đột nhiên bắn ra một đạo linh hồn hồng lưu khủng bố, trong phút chốc hung hăng đập lên thần hồn Lâm Tiêu.
Oanh long!
Trong tinh thần hải của Lâm Tiêu lập tức phập phồng nhộn nhạo, như mặt biển gặp phải mưa rền gió dữ, dị thường mạo hiểm.
- Linh hồn trùng kích thật khủng khiếp, sao nó có thể làm được?
Lâm Tiêu hoảng sợ trừng lớn hai mắt, thiên hỏa vốn là thiên địa dựng dục, tuy có được linh hồn nhưng thập phần mỏng manh, cụ thể mà nói chỉ là ý thức, bởi vậy khi luyện hóa thiên hỏa dùng Phần Viêm quyết là dễ dàng thực hiện, nhưng Linh Dương Long Cương Hỏa lại chân chính sinh ra linh hồn, cho nên mới khó thể luyện hóa, tương đương trở thành sinh mạng chân chính.
Theo Lâm Tiêu xem ra, sở dĩ Linh Dương Long Cương Hỏa có thể cô đọng ra linh hồn chân chính, rất có thể là tàn hồn bên trong Chiến trường Cổ Tộc, hoặc là chiếm được vài kỳ ngộ mới như thế, linh hồn cũng sẽ không quá mạnh mẽ, nhưng bây giờ linh hồn trùng kích vượt xa tưởng tượng của Lâm Tiêu, uy lực mạnh chưa từng có, chẳng những mạnh hơn Cổ Luân Vương và hồn niệm phân thân Toản Địa Giáp vương giả tam trọng, thậm chí còn vượt xa bản thân hắn, tuyệt đối đã lướt qua phạm trù vương giả sinh tử cảnh.
Một đạo thiên hỏa làm sao có linh hồn lực đáng sợ như thế?
Oanh long!
Trong kinh hãi, linh hồn khủng bố trùng kích không ngừng lay động thần hồn Lâm Tiêu, khiến hắn cả kinh, tinh thần hải gió giục mây vần, dị thường mạo hiểm.
Cửu Ngự Phân Thần thuật!
Hồn quyết!
Lâm Tiêu vận chuyển bí kỹ toàn lực phòng ngự.
Hống hống…
Linh hồn của đối phương trùng kích, xuất hiện một đầu cự long khủng bố tà ác, điên cuồng rít gào, không ngừng lay động tinh thần hải của Lâm Tiêu, linh hồn cường đại bậc này khiến hiệu quả Thiên Ma Phệ Hồn Diễm cũng không thể phát huy, tinh thần hải của Lâm Tiêu tựa hồ tùy thời sẽ vỡ rụng.
Thời khắc mấu chốt Bát Quái Lô chợt chấn động.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương