Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1220
Bọn họ đã nhanh, Lâm Tiêu còn nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt mà tốc độ tăng vọt đến mức tận cùng. Hai đại Kính Tượng Phân Thân đã lao ra từ trong cơ thể Lâm Tiêu, chia nhau công kích về hướng Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương.
- Muốn chết .
Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương tức giận lên tiếng, rồi đánh ra một chưởng của mình. Lực lượng của kiếm quang màu vàng và Hàn Băng Trảo quét bay tất cả, trong khoảnh khắc đã nện cho hai đại Kính Tượng Phân Thân của Lâm Tiêu bị nát bấy.
Nhưng mà chỉ cần một chút dừng lại như vậy, ánh đao chợt lóe, Lâm Tiêu là người thứ nhất đã đi tới trước Dung Hỏa Thần Quả .
- Tiểu tử, dừng tay.
- Dám đụng vào Dung Hỏa Thần Quả một cái, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn.
Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương vốn đều là đề phòng nhất đối phương, không nghĩ tới chỉ một sơ suất như vậy , lại bị Lâm Tiêu chiếm tiên cơ. Lúc này cả hai tức giận vô cùng, điên cuồng công kích về hướng Lâm Tiêu. Ai nấy đều nghiến răng nghiến lợi, không lưu tay chút nào.
- Để lại Dung Hỏa Thần Quả.
Cả hai đồng thời công kích, hơn nữa vẫn còn sáu bảy vị vương giả cường đại nữa lao về hướng Dung Hỏa Thần Quả.
- Muốn ta bỏ lại Dung Hỏa Thần Quả, nằm mơ đi.
Ánh mắt lạnh lùng, Lâm Tiêu dứt khoát bắt lấy Dung Hỏa Thần Quả giữa không trung, trong nháy mắt ném vào trong Thương Long Tí. Đồng thời hắn thúc dục mãnh liệt Nhị Tinh Man Vương SáoTrang trong cơ thể .
- Ầm ầm ầm!
Chân nguyên vô biên vô tận như nước lũ quét đến, nuốt chửng Lâm Tiêu vào trong, cả người bao phủ ở trong luồng kình khí khủng bố .
- Hắn đã chết .
- Dung Hỏa Thần Quả ở nơi nào?
Một đám người điên cuồng hô to, Linh Hồn Chi Lực quét ngang, tìm tòi Dung Hỏa Thần Quả khắp nơi.
Giữa không trung, khi kình khí tiêu tan, một bóng người bay vọt ra từ trong vụ nổ mạnh, trên người của hắn lóe ra ánh sáng lóng lánh, dẫu bị nhiều cường giả công kích tới mà vẫn không bị tổn thương đến một cọng lông tóc.
- Cái gì, hắn lại cũng không hề bị một chút thương tổn nào.
- Đó là Nhị Tinh Man Vương Sáo Trang.
- Mẹ nó chứ, tiểu tử này có phần cũng quá biến thái .
Một đám người trợn mắt há hốc mồm, cả người Lâm Tiêu được áo giáp cực kì mạnh mẽ bao trùm kín mít. Ngoại trừ bộ mặt ra, cơ hồ không có để lộ ra một bộ phận nào. Khí tức trên người so với lúc trước khi bị công kích cũng không hề yếu đi tẹo nào .
- Man Vương Sáo Trang, quả nhiên cường đại.
Lâm Tiêu âm thầm kinh ngạc, lực lượng sinh mệnh vận chuyển trong cơ thể, làm cho sắc mặt vốn hơi có vẻ tái nhợt nhanh chóng khôi phục sự hồng hào.
- Lúc trước tổng cộng có chín đạo công kích, hai đạo mạnh nhất trong đó là của Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương, bẩy đạo còn lại cũng đều là cấp bậc hai mươi chín đạo không gian Đạo Văn, thực lực mỗi người đều không cao hơn Không Linh Vương và Băng Đao Vương. Nếu chỉ một mình một đạo, căn bản không thể gây thương tổn được ta, thế nhưng nhiều đạo công kích như vậy cùng nhau ập đến, nếu như không có Man Vương Sáo Trang ta tuyệt đối phải bị thương nặng. Tuy nhiên nhờ có Man Vương Sáo Trang phòng hộ, ngay cả tạo cho ta một vết thương nhẹ cũng không có.
Vừa rồi sau khi công kích vượt qua sự bảo vệ của Man Vương Sáo Trang, vẻn vẹn là khiến cho Lâm Tiêu thân thể chấn động một phen. Đương nhiên, đó cũng là có liên quan đến sự phòng ngự cường đại của bản thân Lâm Tiêu .
Nếu đổi làm một Nhị Trọng vương giả bình thường khác mà phải hứng chịu nhiều cường giả như vậy liên thủ công kích, cho dù có Man Vương Sáo Trang, chỉ sợ cũng bị thương nặng.
- Đáng ghét, không ngờ là Man Vương Sáo Trang.
- Đây chính là một viên Dung Hỏa Thần Quả a.
Những kẻ không cam lòng nhất chính là Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương. Vốn hai người bọn họ là có hi vọng nhất đoạt được Dung Hỏa Thần Quả, không nghĩ tới cuối cùng lại bị Lâm Tiêu đoạt trước, thiếu chút nữa buồn bực đến phun ra một ngụm huyết.
- Tiểu tử, giao ra Dung Hỏa Thần Quả, thì tha cho ngươi khỏi chết, bằng không, Kim Kiếm Vương ta phải giết ngươi.
- Đúng, Dung Hỏa Thần Quả không phải tiểu tử nhà ngươi này có thể lấy được. Mau giao ra đây, bằng không hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi.
Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương đồng thời phẫn nộ quát, đôi mắt lộ ánh hung ác.
Nhị Tinh Man Vương Sáo Trang dù mạnh mẽ, nhưng cũng không phải vô địch. Lúc trước tung ra một kích, vẻn vẹn là hai người bọn họ công kích trong khi vội vàng. Nếu như thi triển ra tuyệt chiêu tất sát, chưa chắc không thể phá vỡ được phòng ngự của Man Vương Sáo Trang, đoạt lại Dung Hỏa Thần Quả. Chỉ là khi đó cần phải hao phí lượng lớn thời gian, tinh lực và chân nguyên của bọn họ.
Mà hiện tại, không cho phép bọn họ do dự.
- Xin lỗi, cái gì vào đến trong tay của ta, cũng đừng có ai nghĩ đến việc ta bỏ ra. Nếu muốn đoạt lại Dung Hỏa Thần Quả từ trong tay của ta thì chờ kiếp sau đi, thứ lỗi cho không tiếp nhận hảo ý.
Trên mặt hiện ra một tia cười lạnh, Lâm Tiêu lao nhanh như tia chớp về hướng hòn đảo nhỏ ở trung tâm hồ nham thạch nóng chảy.
Dung Hỏa Thần Quả đối với hắn có tác dụng rất lớn. Hiện tại hắn một mực bị kẹt tại Nhất Trọng đỉnh phong, hoàn toàn bởi vì là tích lũy không đủ. Mà báu vật giống như Dung Hỏa Thần Quả, rất có khả năng có thể làm cho hắn đột phá gông xiềng, bước vào cảnh giới cao hơn, thực lực đột nhiên tăng mạnh.
- Tên này lại không trốn, còn muốn đoạt Dung Hỏa Thần Quả khác.
- Hắn đi đến đảo nhỏ giữa hồ, nơi đó còn có hai quả Dung Hỏa Thần Quả nữa. Chờ trước cướp được rồi sẽ tìm hắn tính sổ.
Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương lạnh lùng quát một tiếng, đồng thời đuổi theo.
Vèo vèo vèo.
Vài tên cường giả còn lại vốn đang lao về hướng Dung Hỏa Thần Quả giữa không trung cũng là thay đổi mục tiêu, lao về hướng đảo nhỏ giữa hồ. Bọn họ không có sự tự tin giống như Kim Kiếm Vương và Băng Giao Vương vậy, muốn đoạt lại Dung Hỏa Thần Quả từ trong tay Lâm Tiêu đang mặc Man Vương Sáo Trang, đối với bọn họ mà nói không nghi ngờ là người si nằm mơ.
Đảo nhỏ giữa hồ, nhóm lớn vương giả và quái vật Dong Viêm chém giết thành một đám, tạm thời còn không có người nào thu được bất cứ một quả nào trong hai quả Dung Hỏa Thần Quả .
- Nhanh như vậy đã phân ra thắng bại ?
Có vương giả liếc nhìn đến cuộc giao chiến giữa không trung, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc.
Đúng lúc này, Hỏa Phượng Vương của Yêu Tộc trong số tứ đại vương giả đỉnh phong chịu ảnh hưởng nhỏ nhất của quái vật Dong Viêm. Chỉ thấy ánh lửa màu đỏ chợt lóe, Hỏa Phượng Vương tránh thoát công kích của vài con quái vật Dong Viêm , đi tới gần hai quả Dung Hỏa Thần Quả rồi đưa tay đi hút Dung Hỏa Thần Quả.
- Thiên Điệp Chưởng. (Điệp này là chồng chất, trùng điệp chứ ko phải con bướm)
Vô Song Vương đánh ra một chưởng, chưởng ấn ù ù gạt ra một đạo sóng khí, chặn lại tại phía trước Hỏa Phượng Vương, chặt đứt lực hút. Còn thân hình bản thân hắn liên tục lắc người, cũng đã đến gần Dung Hỏa Thần Quả .
- Hỏa Phượng Cao Tường. (Cao tường: bay lượn, liệng)
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương