Lúc trước sở dĩ bay lâu như vậy, Lâm Tiêu chính là muốn tìm một một chỗ yên tĩnh, để đám Văn Dược Vương trong thời gian ngắn không cách nào tìm được, để tiện giao thủ với đối phương. Trên thực tế, dùng thực lực của Lâm Tiêu hiện giờ, ngoại trừ Vương giả Sinh Tử tam trọng, dưới tam trọng, ai cũng không có tư cách khiến hắn trốn chạy cả. - Tiểu tử cuồng vọng, xem ra ngươi còn không biết tình huống của mình hiện giờ, cũng đúng, Cổ Luân Vương ta rất ít đi lại trên đại lục, người biết rõ ta không nhiều lắm, chậc chậc, nhất trọng đỉnh phong đã có thực lực bực này, tiểu tử, thiên phú của ngươi thật khiến Cổ Luân Vương ta chờ mong ah. Cổ Luân Vương duỗi ra đầu lưỡi tanh hồng liếm môi, hai mắt tà dị không ngừng dò xét Lâm Tiêu, ánh mắt kia, phảng phất như đang đánh giá một kiện hàng hóa vậy. Lâm Tiêu cau mày, bộ dạng của đối phương khiến hắn cảm nhận được một tia quỷ dị, nhưng rốt cuộc là quỷ dị ở đâu thì Lâm Tiêu lại nói không nên lời. - Nhìn ngươi, ta đã muốn rồi, Huyền Phù Chưởng. Trên người đột nhiên dâng lên Chân Nguyên màu đen, Cổ Luân Vương toàn thân cao thấp bỗng nhiên xuất hiện từng đạo phù văn màu đen quỷ dị, những phù văn này nhanh chóng ngưng tụ đến tay phải hắn, theo hắn đánh ra một chưởng, phù văn rậm rạp chằng chịt hóa thành một đạo sông dài màu đen mênh mông đánh tới Lâm Tiêu. - Lực lượng phù văn. Lâm Tiêu hơi kinh ngạc, phù văn cũng giống như trận vân, thường thường được dùng để khắc lên một ít bảo vật, một khi bị thúc dục, có thể biểu hiện thuộc tính tiến công hoặc là phòng ngự, như Man Vương Sáo Trang, Long Văn Đao trên người mình cũng ẩn chứa không ít lực lượng phù văn, là thứ không thể thiếu trong Vương giả chi binh, hôm nay trong chưởng lực của Cổ Luân Vương lại ẩn chứa lực lượng phù văn nào đó, cổ lực lượng này đủ để thúc dục chưởng lực của hắn đến một tình trạng cực kỳ khủng bố. BOANG... Long Văn Đao chặt nghiêng mà ra, như cũ là Huyền Long Vô Hối, Lâm Tiêu chuẩn bị thăm dò thăm dò đối phương lực phá hoại. Phốc phốc. Ánh đao hình rồng cực lớn ẩn chứa đao hồn chi lực nhất trọng đỉnh phong, cùng phù văn chưởng lực của đối phương tiếp xúc với nhau, lập tức phát ra tiếng đùng đùng không dứt. - Ân, là lực lượng vũ hồn, trong lực lượng phù văn này ngoại trừ ẩn chứa Chân Nguyên và phù văn chi lực đáng sợ ra, còn có lực lượng vũ hồn do võ đạo ý chí cô đọng đến mức tận cùng . Thân hình Lâm Tiêu nhanh lùi lại, ở phía trước hắn, ánh đao hư ảnh hình rồng ầm ầm nát bấy, một cổ khí lưu màu đen cuốn qua, đó là vũ hồn chi lực sau khi lực lượng phù văn bạo tán tạo thành, từ bốn phương tám hướng quấn quanh tới Lâm Tiêu, trong vũ hồn chi lực ẩn chứa một loại khí tức tà ác thập phần đáng sợ, khiến Lâm Tiêu trong nháy mắt phảng phất như đi tới Cửu U Địa Ngục. - Đây là thuộc tính gì? Lâm Tiêu nhướng mày, ánh mắt lại lạnh lùng đến cực điểm, trong quá trình lui về phía sau không có bất kỳ bối rối, hai tay nắm chặt chiến đao, Long Văn Đao Quyết thức thứ năm Long Du Hồng Hoang dĩ nhiên thi triển ra. Long Văn Đao Quyết chính là võ học Vương phẩm, dưới tình huống bình thường dùng cảnh giới nhất trong định cao của Lâm Tiêu căm bản không thể thi triển ra thức thứ năm cuối cùng, nhưng dựa vào tạo nghệ đao đạo cường hãn và lực lượng đao hồn, Lâm Tiêu cứ thế đánh ra thức cuối cùng của Long Văn Đao Quyết. NGAO rống. Một đầu đao khí hình rồng cực lớn lao ra, long trảo cực lớn hung hăng đánh vào trên khí lưu màu đen cuốn tới từ bốn phía. Một tiếng ầm vang, khí lưu màu đen đầy trời chia năm xẻ bảy, khí tức màu đen vỡ vụn ra trùng kích vào trong hài cốt chi địa, lập tức trong mảng lớn hài cốt bị ăn mòn ra một đám lỗ lớn, một mảnh cháy đen. - Không tệ, rõ ràng có thể ngăn được Huyền Phù Chưởng của ta, đối với ngươi ta càng ngày càng có hứng thú rồi đấy. Cổ Luân Vương mỉm cười gật đầu, một bộ nắm chắc thắng lợi trong tay, cười tà tà hai tay không ngừng đánh ra hơn mười đạo Huyền Phù Chưởng, phù văn màu đen vặn vẹo bay vut khắp nơi, hóa thành một mảnh đại dương mênh mông màu đen bao phủ lấy quanh thân Lâm Tiêu. - Thực nghĩ có thể dễ dàng thắng được ta sao? Lôi chi trừng phạt, diệt cho ta. Bị đánh không hoàn thủ không phải phong cách của Lâm Tiêu, trên Long Văn Đao vô số lôi quang hội tụ, hình thành một đạo lôi quang thiên phạt khủng bố, lôi quang hóa thành đao hình, ù ù từ trên trời giáng xuống, xé rách không biết bao nhiêu lực lượng phù văn, trong khoảnh khắc đi đến trước mặt Cổ Luân Vương. Ầm ầm Lôi quang màu xanh da trời nổ tung, cuồng lôi điên cuồng lan tràn. - Uy lực không tệ, bất quá ngươi còn non lắm, ta ở chỗ này. Không biết chuyện gì, Cổ Luân Vương đã đi tới phía trên Lâm Tiêu, tay phải ngưng tụ phù văn màu đen, một chưởng cuồng mãnh đánh tới Lâm Tiêu. Theo một chưởng này đánh ra, phù văn chi lực khó có thể hình dung hóa thành một vũng hải dương màu đen, phô thiên cái địa trút xuống xuống, trong phạm vi hơn mười dặm, tất cả đều bị bao phủ trong đó, võ đạo ý chí cuồng bạo tà ác khiến người như đi tới mười tám tầng Địa Ngục, một loại cảm xúc tuyệt vọng, sợ hãi lan tràn, một kích này, đã xa xa vượt ra năng lực thừa nhận của Vương giả nhị trọng đỉnh phong bình thường rồi. Ông ông ông. Đồng thời, từng đạo không gian chi lực phong tỏa, kết hợp với phù văn chi lực tập trung lại tất cả trong phạm vi trăm dặm, không gian chi lực kinh khủng kia thình lình chỉ có cường giả nhị trọng cực hạn nắm giữ ba mươi đạo Không Gian Đạo Văn mới có thể thi triển được. Ầm ầm. Trong hư không bị phong tỏa, đại dương mênh mông màu đen chôn vùi tất cả, triệt để bao lấy Lâm Tiêu vào trong. Phốc phốc. Lâm Tiêu theo đó tan thành mây khói. - Cái gì? Cổ Luân Vương chấn động. - Người non là ngươi đấy, đây mới là bản tôn của ta. Sau lưng Cổ Luân Vương có thanh âm lạnh lùng vang lên, Lâm Tiêu ánh mắt bình thản, phảng phất như đang nhìn một người chết. - Tiểu tử này, lúc nào đến đằng sau ta thế, thậm chí ngay cả ta cũng không phát giác ra, đáng giận, không gian phong tỏa. Thời khắc mấu chốt, Cổ Luân Vương mặc dù kinh ngạc nhưng không loạn, ba mươi đạo Không Gian Đạo Văn ầm ầm thi triển ra, một cổ không gian chi lực vô hình phảng phất như tầng tầng mưa bụi, giam cầm lấy tất cả trong phạm vi mười dặm. - Ngươi dù mạnh tới mấy, cũng chỉ là nhất trọng đỉnh phong, dưới không gian chi lực của ta phong tỏa, xem ngươi còn trốn đi đâu được. Cổ Luân Vương vội vàng quay người, khóe miệng lộ ra cười lạnh, phù văn chi lực màu đen nơi hai tay vận sức chờ phát động, đánh ra một chưởng. - Chút tài mọn, không cần phải trốn, Không gian phong bạo. Lâm Tiêu hời hợt, đánh ra một quyền. Răng rắc. Không gian chi lực cuồng bạo cuốn đi, hình thành một cổ phong bạo cực lớn, phong bạo quét ngang tất cả, đơn giản đánh tan không gian phong tỏa của Cổ Luân Vương. - Phong chi vô ảnh. Sau không gian phong bạo, Lâm Tiêu đánh ra một chiêu phong chi vô ảnh. Trong hư không, từng đạo ánh đao vô hình đang lóe lên, phảng phất mặt nước bình tĩnh nhộn nhạo ra một tia rung động hư vô, dưới đi trong không gian chi lực.