Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1139
Lão nhân nghiêm túc nói:
- Việc này còn cần bàn bạc kỹ hơn.
Triệu Vô Tuyệt gầm lên:
- Đáng chết!
Triệu Vô Tuyệt đấm nát một ngọn núi.
Tuy tức giận nhưng Triệu Vô Tuyệt chưa mất lý trí, gã biết đại trưởng lão nói rất đúng. Thời gian hai năm đủ khiến Triệu Vô Tuyệt nguôi ngoai dần nỗi đau mất nhi tử, điều duy nhất còn lấn cấn là chấp niệm trong lòng gã.
- Có cách!
Đột nhiên mắt Triệu Vô Tuyệt sáng rực:
- Đại trưởng lão, ta đi ra ngoài một chuyến!
- Ngươi định làm gì?
Địa Kiếm Vương Triệu Vô Tuyệt cười âm hiểm:
- Đại trưởng lão yên tâm, ta chưa ngu đến mức trực tiếp tìm tiểu tử kia báo thù. Ngày xưa trừ Vô Cực chết trong không gian bí cảnh ra còn có Hứa Mạn của Di Thiên cung. Tin tưởng Di Thiên cung chủ rất có hứng thú với tin tức này. Ngoài ra tiểu tử đó là người Đế quốc Võ Linh nhưng có được Hư Không áo giáp của Vô Không môn Đế quốc Thiên Huyền, chắc hẳn Vô Không môn cũng muốn biết tại sao.
Triệu Vô Tuyệt không có thực lực đối phó Lâm Tiêu, nhưng Vô Không môn, Di Thiên cung thì chưa chắc. Hai đại tông môn này rất bao che khuyết điểm. Đặc biệt Di Thiên cung chủ Tịnh Thiên Huyên từng vì mấy đệ tử Hóa Phàm Cảnh mà giết cả Uyên Long Vương Yêu Vương Sinh Tử cảnh. Hứa Mạn là một trong mấy thiên tài của Di Thiên cung, chắc chắn Di Thiên cung chủ sẽ không bỏ qua cho người đã giết đệ tử của nàng.
Lâm Tiêu không hay biết mấy chuyện này. Lâm Tiêu lặn lội chặng đường dài, hai tháng sau hắn đến biển bắc bên ngoài Đại lục Thương Khung.
Rào rào!
Sóng biển cuồn cuộn. Đúng như lúc trước Lâm Tiêu dự đoán, đảo Liên minh Thiên Thủy mất đi Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn trong vòng hai năm rơi vào hỗn loạn, mấy đại thế lực giành giật địa bàn, dân oán sôi trào.
Lâm Tiêu nhíu mày nói:
- Liên minh Thiên Thủy và Đế quốc Thần Võ hay lui tới mậu dịch, cứ tiếp tục thế này sẽ dẫn đến Vương giả Sinh Tử cảnh nhìn ngó. Liên minh Thiên Thủy gần đảo Mê Thất nhất, không thể để Vương giả Sinh Tử cảnh khác khống chế nơi này.
Lâm Tiêu không có nhiều suy nghĩ về Liên minh Thiên Thủy, nhưng hiện tại hắn quyết định kiến thiết đảo Mê Thất thành đại bản doanh của mình bên ngoài đại lục thì phải bình định an toàn xung quanh.
Nhưng đây là chuyện tiếp theo, việc gấp bây giờ là hắn phải về đảo Mê Thất ngay.
Khu vực mảnh nhỏ không gian bên ngoài đảo Mê Thất vẫn khủng bố như vậy, nhưng đối với Lâm Tiêu bây giờ thì không là gì, hắn dễ dàng trở lại đảo Mê Thất.
Lâm Tiêu trở về gây náo động lớn cho đảo Mê Thất.
Trong một năm Lâm Tiêu rời đi, hơn một trăm Nửa Bước Vương giả ở lại đảo Mê Thất sửa sang hòn đảo trật tự đâu ra đấy, thực lực tổng thể không có gì thay đổi. Đảo Mê Thất chỉ thêm vài Nửa Bước Vương giả nắm giữ ba đạo không gian đạo văn. Đám người Lam Du Vân xuất hiện làm tất cả cường giả đảo Mê Thất sửng sốt.
Chỉ hơn một năm, số Nửa Bước Vương giả theo Lâm Tiêu đi Đại lục Thương Khung đều trở về, không một người chết. Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào một hơi đột phá đến Sinh Tử cảnh, mọi người ngây ngẩn.
Đây là bốn Vương giả Sinh Tử cảnh! Trong lịch sử cả đảo Mê Thất gần mấy trăm năm qua mới có sáu Vương giả Sinh Tử cảnh, vậy mà một năm ngắn ngủi Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào rời khỏi đảo Mê Thất đều đột phá. Nhóm La Lương không đột phá Sinh Tử cảnh nhưng trên đường đi nhờ Tử Tuyền Thiên Thương Viêm của Lâm Tiêu trợ giúp giờ ai nấy khí huyết hùng hồn, thực lực tăng cao kinh người, hơn xa tất cả Nửa Bước Vương giả trên đảo Mê Thất. Đám Nửa Bước Vương giả ngày xưa không chọn đi theo Lâm Tiêu hối hận thắt ruột.
Bọn họ không muốn lại bỏ qua cơ hội, Lâm Tiêu mới về đảo Mê Thất không lâu thì kéo nhau đến trước mặt hắn, quyết định trung thành với hắn. Lâm Tiêu đã quyết định xây dựng đại bản doanh trên đảo Mê Thất, đương nhiên hắn sẽ không để lại những Nửa Bước Vương giả không nghe lời. Vì vậy trong đầu tất cả Nửa Bước Vương giả trên đảo Mê Thất đều có ấn ký thần hồn của Lâm Tiêu.
Làm xong mọi việc, Lâm Tiêu dùng Tử Tuyền Thiên Thương Viêm tôi thể cho tất cả Nửa Bước Vương giả đảo Mê Thất, xóa bỏ ấn chứng khí huyết thiếu thốn trong cơ thể bọn họ, giảm thấp khó khăn đột phá Sinh Tử cảnh.
Lâm Tiêu sắp xếp chỗ ở cho phụ mẫu. Lâm Tiêu bỏ ra nhiều tài nguyên bồi dưỡng, phụ thân Lâm Vệ Quốc, mẫu thân Trần Phượng Lan đã không còn là hai lão nhân tay trói gà không chặt. Hai người đột phá Quy Nguyên cảnh, tuy không tính là cao thủ nhưng có năng lực tự bảo vệ mình. Đông Phương Nguyệt Mính, Lâm Nhu thì vào đạo văn cấm địa tu luyện.
Lâm Tiêu đưa Lam Du Vân, Trần Bân, Ngô Đào đi Liên minh Thiên Thủy, để ba người khống chế Liên minh Thiên Thủy trong thời gian nhanh nhất. Hoàng Tĩnh ở lại tọa trấn đảo Mê Thất.
Hiện giờ Liên minh Thiên Thủy không có một Vương giả Sinh Tử cảnh, ba người Lam Du Vân mạnh mẽ kiểm soát, chỉ trong vòng ba tháng, Liên minh Thiên Thủy hỗn loạn lần nữa được thống nhất.
Trong ba tháng nay các cường giả đảo Mê Thất tăng thực lực nhanh kinh hồn. Trước kia bọn họ khó thể khống chế đạo không gian đạo văn, đó là vì khí huyết trong cơ thể không đủ. Trải qua Tử Tuyền Thiên Thương Viêm cải tạo, mọi bệnh ngầm trong cơ thể nhóm La Lương được xóa bỏ sạch. Ba tháng ngắn ngủi số cường giả khống chế bốn đạo không gian đạo văn trên đảo Mê Thất đã lên con số mười. Cường giả ba đạo không gian đạo văn thì nhiều cỡ ba mươi người, hơn một trăm người nắm giữ hai đạo không gian đạo văn. Còn lại toàn là cường giả khống chế một đạo không gian đạo văn.
Có thể tu luyện nhanh như vậy là vì mấy năm gần đây bọn họ chăm chỉ tu luyện, tích lũy nhiều kinh nghiệm.
Lâm Tiêu chỉ có thể làm được bấy nhiêu, bọn họ có thể đột phá Sinh Tử cảnh hay không thì tùy vào thiên phú, ngộ tính của mỗi người, không phải nói muốn là có thể đột phá.
- Đã tới lúc rời đi rồi.
Hôm nay Lâm Tiêu nảy ý rời khỏi đảo Mê Thất.
Hiện giờ đảo Mê Thất và Liên minh Thiên Thủy đã đi vào quỹ đạo, Lâm Tiêu có ở lại cũng không giúp được gì. Tiếp tục ở lại đảo Mê Thất không thể giúp Lâm Tiêu tiến bộ, muốn từ Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đến đệ nhị trọng chỉ dựa vào tu luyện thì không đủ, còn cần rèn luyện ra sống vào chết, ngộ đạo trong khoảnh khắc.
Trước khi đi Lâm Tiêu để lại một dúm nhỏ căn nguyên Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, vậy thì đảo Mê Thất sẽ liên tục sinh ra Nửa Bước Vương giả.
Đế quốc Thần Võ, trên đỉnh một ngọn núi cao vút đâm mây, cung điện mờ mịt như tiên cung đứng thẳng.
Vù vù vù!
Địa Kiếm Vương lưng cõng trọng kiếm bước ra hư không, gã nhìn kiến trúc hùng vĩ trước mặt.
Địa Kiếm Vương cười nhạt thầm nghĩ:
- Nơi này chính là Di Thiên cung sao? Một thế lực chỉ có lịch sử trăm năm nhưng trong thời gian mấy chục năm ngắn ngủi đã trở thành thế lực đỉnh cao không thua kém Danh Kiếm sơn trang chúng ta. Di Thiên cung này thật là gặp vận may từ trên trời rơi xuống.
Một trăm năm trước Di Thiên cung là thế lực chỉ có một Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, nhưng vì Tịnh Thiên Huyên ra đời khiến Di Thiên cung trong vòng mấy chục năm nhanh chóng trở thành một trong những thế lực đỉnh cao nhất Đế quốc Thần Võ, khiến vô số cường giả ngạc nhiên, ngưỡng mộ.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương