Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1107
Vương giả Sinh Tử cảnh thường bế quan tiềm tu, ít khi lộ mặt trước thế nhân, nên cơ bản ít người chính mắt thấy đại chiến giữa Vương giả. Cho nên Lam Du Vân, Trần Bân, Ngô Đào, Hoàng Tĩnh, La Hồn Thiên, La Đạo Thiên, La Huyền Thiên đánh nhau làm mọi người rung động.
- Hai năm qua đế quốc luôn tìm tung tích của Lâm Tiêu. Nghe nói là vì lúc trong Sinh Tử Quỳnh Lâu hắn giết tứ hoàng tử Bách Lý Huyền điện hạ của đế quốc. Không ngờ trong hai năm nay Lâm Tiêu bất giác ôm đùi thế lực như vậy. Bốn Vương giả Sinh Tử cảnh, hoàng thất đế quốc sẽ phải suy nghĩ kỹ vì một tứ hoàng tử đắc tội bốn Vương giả Sinh Tử cảnh có đáng giá không.
- Đúng vậy! Bất cứ Vương giả Sinh Tử cảnh nào đều dư sức thành lập thế lực đỉnh cao trong Đế quốc Võ Linh chúng ta, tiếc rằng bốn người này cường đại không có Vương giả nào đặc biệt mạnh, không thì bốn Vương giả Sinh Tử cảnh thậm chí thành lập siêu thế lực không thua gì La Sơn tông.
- La Sơn tông là một trong các thế lực đỉnh cao nhất đế quốc chúng ta, quả nhiên nội tình thâm sâu, một hơi ba Vương giả Sinh Tử cảnh. Xem thực lực thì ba người này mạnh hơn Vương giả phe Lâm Tiêu một bậc, không biết trừ ba người ra La Sơn tông còn ẩn giấu thực lực nào khác không?
- Người của chúng ta đã trở về thông báo, không lâu sau đế quốc sẽ nhận được tin tức, phái cường giả đến.
Mọi người đứng trên bầu trời bàn tán xôn xao, vẻ mặt kích động.
La Đạo Thiên lạnh lùng nhìn Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào, nhếch mép cười nhạt.
- Hừ! Chỉ là bốn Vương giả đệ nhất trọng mới nắm giữ lực lượng năm đạo văn cơ bản nhất cũng dám đến La Sơn tông ta giương oai?
Đám người Lam Du Vân chỉ mới đột phá Sinh Tử cảnh có một tháng, lực lượng không gian thoạt trông không ổn định. So với bên La Đạo Thiên Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng kinh nghiệm lâu năm thì chênh lệch rất lớn.
Lam Du Vân lạnh lùng cười:
- Đủ đấu với hai ngươi.
Đấu đơn có lẽ bọn họ không đánh lại nhóm La Đạo Thiên, nhưng tình huống bây giờ là bốn chọi hai, đủ sức đánh ngang tay với La Đạo Thiên, La Huyền Thiên.
Ánh mắt La Đạo Thiên lạnh lùng nói:
- Các ngươi cứ thử xem.
Sát khí trên người La Đạo Thiên như cơn bão thổi quét, sát khí lạnh lẽo làm mọi người như ở trong tháng mười hai đông lạnh, người run cầm cập.
Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào mặt không đổi sắc lạnh lùng đối diện La Đạo Thiên. Sát khí hai bên điên cuồng va chạm, không khí càng lúc càng nặng nề, lực lượng không gian đụng độ hình thành các lốc xoáy vô hình. Đại chiến tùy thời bùng nổ.
Một thanh âm lạnh lùng vang lên sau lưng bốn người Lam Du Vân:
- Đến lúc này La Kinh Thiên vẫn chưa ra, muốn làm rùa rút đầu sao?
Một bóng người bay lên trong các cặp mắt giật mình, chậm rãi bước tới trước mặt Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào.
Tất cả tầm mắt trong phạm vi La Sơn tông cùng nhìn vào bóng người đột nhiên xuất hiện.
- Ai đó?
- Là Lâm Tiêu, hắn định làm gì?
- Đây là chiến đấu giữa Vương giả với nhau, Lâm Tiêu không sợ chết sao?
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Danh tiếng của Lâm Tiêu trong Đế quốc Võ Linh phải nói là không ai không biết, không hiểu. Lâm Tiêu được gọi là đệ nhất thiên tài đế quốc hầu như cường giả mỗi đế quốc đều nghe nói sự tích của hắn.
Nhưng dù Lâm Tiêu nổi tiếng mấy, thiên tài cỡ nào thì hắn chỉ là vãn bối. Hơn hai năm trước Lâm Tiêu đột phá Nửa Bước Vương giả trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, hắn không thể đánh đồng với cường giả đẳng cấp Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm như đám La Đạo Thiên được.
Hành động kiêu ngạo của Lâm Tiêu khiến nhiều người trợn mắt há hốc mồm, nhíu mày.
La Đạo Thiên nhướng mày, lạnh lùng cười:
- Lâm Tiêu? Ngươi là tiểu tử ngày xưa từng đánh bại La Thiên Đô? Ta cứ tưởng là nhân vật gì, hiện tại xem ra chỉ có thế. Chỉ là một vãn bối bình thường cũng dám lên tiếng trước mặt ta, cút về đi!
La Đạo Thiên hét to, uy hiếp vô hình phát ra từ người lão đè người Lâm Tiêu.
Uy hiếp Vương giả cường đại tràn ngập khiến các võ giả biểu tình kinh hoàng. Cảnh tượng khiến mọi người giật mình xảy ra. Lâm Tiêu lơ lửng giữa không trung chẳng hề nhúc nhích, như thể uy hiếp là luồng gió lướt qua người hắn.
La Đạo Thiên kinh ngạc kêu lên:
- Cái gì?
Đám người La Thiên Đô sửng sốt, ngây người, ánh mắt khó hiểu hỏi:
- Có chuyện gì?
Lâm Tiêu liếc La Đạo Thiên:
- Có bấy nhiêu thực lực mà cũng khoe khoang. La Sơn tông chỉ có thế là cùng.
Lâm Tiêu lười nhìn đối phương lâu, hắn bỗng vọt lên trên bầu trời cao. Tiếng gầm như sấm sét phát ra từ miệng Lâm Tiêu, thoáng chốc lan khắp La Sơn tông.
- La Kinh Thiên, lăn ra đây cho ta!
Thanh âm như sấm ầm ầm quanh quẩn phía chân trời. Chân nguyên của Lâm Tiêu truyền ra, mọi người ngơ ngác nhìn hắn đứng trên bầu trời. Đặc biệt đám cường giả biết thân phận của La Kinh Thiên thì trợn mắt há hốc mồm, biểu tình rung động.
Một số võ giả không rành La Sơn tông cũng biết thân phận của La Kinh Thiên từ đồng bạn hoảng hốt. Bọn họ ngơ ngác nhìn, ánh mắt rung động.
Hiện giờ Lâm Tiêu đang nhục mạ lão tổ của La Sơn tông, nhân vật mạnh nhất tông môn. Ai cho Lâm Tiêu lá gan đó? Hắn ăn gan hùm mật gấu sao?
La Đạo Thiên tức giận quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Lâm Tiêu ngông cuồng chọc giận vị thái thượng trưởng lão của La Sơn tông. La Kinh Thiên là ai? Đó là lão tổ của La Sơn tông, người có địa vị cao nhất của La thị Đế quốc La Sơn. Lâm Tiêu kêu gào đối với người bình thường thì không có gì, nhưng truyền vào tai mấy đại thế lực thì La Sơn tông sẽ trở thành trò cười cho đế quốc.
La Đạo Thiên hét hướng La Huyền Thiên:
- Lão nhị, ngăn bọn họ lại, ta muốn giết tiểu tử này!
La Đạo Thiên phóng lên cao, cự chùy lấp lánh lực lượng không gian vô hình đập hướng Lâm Tiêu đứng trên trời. Cự chùy khủng bố như sao chổi từ trên trời giáng xuống hung hăng đến trước mặt Lâm Tiêu.
Thấy hành động ủa La Đạo Thiên, Lam Du Vân, Trần Bân, Ngô Đào, Hoàng Tĩnh liếc nhau.
- Hành động!
Bốn người cùng hành động.
- Giết!
Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào hóa thành bốn luồng sáng nhanh như chớp bay hướng La Huyền Thiên.
La Huyền Thiên thầm cười lạnh, lão biết rõ ý đồ của nhóm Lam Du Vân. Bọn họ muốn thừa dịp La Đạo Thiên vắng mặt thì giết lão. Mặc dù La Huyền Thiên mạnh nhưng rất khó một mình đánh với bốn người Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào. Nhưng bây giờ điều La Huyền Thiên cần làm không phải giết bốn người, chỉ cần ngăn cản giây lát là đủ. La Huyền Thiên là Vương giả Sinh Tử cảnh thế hệ trước, trải qua vô số nguy hiểm, lão tràn đầy tự tin.
Vù vù vù!
Khiến La Huyền Thiên không ngờ là Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào khựng lại giữa đường, đột nhiên đổi hướng. Ba người không bay đi cứu Lâm Tiêu mà xông hướng La Hồn Thiên biểu tình kinh hoàng.
Nụ cười bên môi La Huyền Thiên đông lại:
- Nguy rồi!
Lòng La Huyền Thiên dâng lên cảm giác sốt ruột. Bốn người không cứu viện tiểu tử Lâm Tiêu, chẳng lẽ buông tha hắn? Dùng mạng của Lâm Tiêu đổi mạng La Hồn Thiên, bọn họ ác quá.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương