Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1083
Phốc xuy!
Một đoàn hỏa diễm từ ngón tay hắn bắn tới, có ba màu sắc, quấn quanh một chỗ, mỹ diệu tuyệt luân, nhưng trong lòng Bạo Liệt Vương lại khủng bố như thiên lôi giáng xuống.
- Đây là…khí tức Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, không đúng, còn có hai loại thiên hỏa khác, ba loại thiên hỏa hỗn hợp một chỗ, làm sao có thể!
Phốc!
Trong nỗi khiếp sợ, hỏa diễm như sao băng xuyên vào trong mi tâm Bạo Liệt Vương.
Đồng tử hắn hung hăng co rụt lại, sau đó oanh một tiếng thân thể bốc cháy lên ngọn lửa khủng bố, lại đột nhiên nổ tung, vô số ánh lửa văng khắp nơi, chậm rãi rơi xuống trên bầu trời.
Ông ông ông ông!
Từng đạo không gian đạo văn hiện lên trên không, vừa đúng mười bảy đạo.
Lâm Tiêu vung tay thu hồi toàn bộ không gian đạo văn, Long Văn đao cùng giới chỉ của Bạo Liệt Vương, mà hắn vừa chết, không gian chung quanh lập tức giải trừ giam cầm.
- Uy lực tam muội chân hỏa quả nhiên đáng sợ!
- Đại ca đã chết!
Lực Quỷ Vương đứng xa xa chứng kiến hết thảy, ánh mắt hoảng sợ, không cách nào tin nổi kết cục này.
- Trốn!
Trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm, chỉ nháy mắt hắn xé vỡ hư không, bay nhanh bỏ chạy.
- Không Gian Phong Bạo!
Lâm Tiêu trực tiếp oanh ra một quyền.
Lực công kích của Không Gian Phong Bạo cũng không mạnh lắm, nhưng đối phó Lực Quỷ Vương đã đầy đủ, hắn vừa trốn vào hư không đã bị chấn bay ra, vẻ mặt hoảng sợ nhìn trừng trừng một búa chém tới.
- Không!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, thân thể Lực Quỷ Vương phân thành bốn năm mảnh, ngay sau đó bạo thành huyết vụ, triệt để tiêu tán, thi cốt vô tồn.
Xuy xuy xuy!
Tám không gian đạo văn lực của Lực Quỷ Vương bị Lâm Tiêu nhiếp vào trong tay, tùy ý thu lại.
Trong Thương Long Tí, các cao thủ đang hoảng loạn sợ hãi.
- Lâm đảo chủ làm sao vậy, vì sao đột nhiên đem không gian bí bảo che chắn!
- Không biết hiện tại bên ngoài thế nào? Lâm đảo chủ chạy thoát rồi sao?
- Bạo Liệt Vương đáng chết, rõ ràng là võ giả từ Đảo Mê Thất đi ra, lại đem Đảo Mê Thất biến thành dưỡng thực tràng cho hắn gia tăng thực lực, đáng hận!
Trong quá trình chiến đấu, Lâm Tiêu vì không muốn bại lộ lá bài tẩy của mình vì thế mở ra lá chắn của Thương Long Tí, lập tức làm nhóm cao thủ bên trong thất kinh.
- Mọi người không cần hoảng, ta tin tưởng Lâm đảo chủ sẽ gặp dữ hóa lành!
- Đúng rồi, Lâm đảo chủ thiên tư tung hoành, vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy được vương giả nhất trọng không phải đối thủ của đảo chủ, cho dù là vương giả nhị trọng đảo chủ cũng có sức đánh một trận, ta tin tưởng cho dù đảo chủ không phải đối thủ của Bạo Liệt Vương, cũng nhất định có biện pháp chạy trốn!
- Đúng vậy, ấn ký vương giả trong người chúng ta đều bình yên vô sự, đại biểu Lâm đảo chủ còn chưa vẫn lạc, tin tưởng hắn che chắn không gian bí bảo nhất định có nguyên nhân của hắn.
Lam Du Vân cùng Trần Bân đều mở miệng nói, ánh mắt kiên định nhưng nội tâm bất an, nhưng điều duy nhất họ có thể làm là tin tưởng Lâm Tiêu.
Ngay lúc mọi người còn đang hoảng loạn, che chắn đột nhiên biến mất, trong cảm giác của họ bên ngoài là một mảnh gió êm sóng lặng, chỉ còn một mình Lâm Tiêu ngạo nghễ đứng thẳng trong thiên địa, tay cầm Long Văn đao.
- Lâm đảo chủ, phát sinh chuyện gì, Bạo Liệt Vương đâu?
- Chúng ta trốn thoát rồi sao?
Mọi người đều thở ra một hơi, chợt nhìn thấy Long Văn đao trong tay Lâm Tiêu, khẩn trương hỏi.
- Chư vị yên tâm, trên thế gian đã không còn Bạo Liệt Vương.
Thanh âm Lâm Tiêu quanh quẩn trong Thương Long Tí.
Mọi người ngẩn ngơ, dù chứng kiến Long Văn đao trong tay Lâm Tiêu, trong lòng đã có suy đoán, nhưng khi Lâm Tiêu thật sự xác nhận họ vẫn bị chấn kinh, vô cùng kinh hãi.
Đó chính là vương giả nhị trọng, hơn nữa đã bước vào cảnh giới này thật lâu, từng liệp sát chín vương giả khác, nhưng lại vẫn lạc trong tay một người mới đột phá sinh tử cảnh chưa bao lâu, giờ khắc này trong lòng mọi người mới triệt để hiểu được, bọn họ đã đi theo người như thế nào.
- Lâm đảo chủ, thuộc hạ đối thiên mà thề, từ nay đi theo Lâm đảo chủ, lên núi đao xuống biển lửa tuyệt không nhíu mày, chí tử không đổi!
Lam Du Vân là người đầu tiên quỳ xuống nói.
- Lâm đảo chủ, ta cũng vậy.
- Ta cũng thế.
Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào đều quỳ một gối nghiêm túc tuyên thệ.
- Cái gì, bọn họ đây là…
Mọi người không khỏi khiếp sợ nhìn mấy người Lam Du Vân, hiện tại tuy họ đã là tùy tùng của Lâm Tiêu, nhưng căn cứ theo ước hẹn mười năm sau họ sẽ tự do, nhưng lời thề của nhóm người Lam Du Vân đã đại biểu ý nghĩa hoàn toàn thần phục Lâm Tiêu, trở thành tùy tùng của hắn, đời này kiếp này sẽ vĩnh viễn như vậy.
- Thật lớn gan!
Mọi người trợn mắt, nhưng ngay sau đó đủ loại ý niệm điên cuồng nảy sinh trong đầu của họ, không cách nào dằn nén.
Tuy họ là Nửa Bước Vương Giả, nhưng muốn đột phá sinh tử cảnh khó hơn lên trời, nếu như không gặp được kỳ ngộ đặc biệt trong hơn trăm người có hai ba người trở thành vương giả cũng đã cảm ơn trời đất.
Mà bọn họ đạt được sinh tử cảnh thì đã thế nào? Căn cứ theo tình huống trước đó mà xem, trên Đại lục Thương Khung cường giả đông đảo, những kẻ từ ngoài tới như họ hoàn toàn không có căn cơ không có hậu trường sẽ rất khó sống sót, nhất định phải dựa vào thế lực lớn mới được, nhưng họ lại hoàn toàn không hề có chút hiểu biết gì về Đại lục Thương Khung.
Nhưng nếu như bọn hắn một lòng đi theo Lâm Tiêu thì khác hẳn, mọi người tin tưởng với thiên phú cùng thực lực của Lâm Tiêu, tương lai sẽ có thể đột phá vương giả nhị trọng, thậm chí tam trọng là chuyện như ván đã đóng thuyền, mà Lâm Tiêu ngoại trừ thiên phú kinh người, còn là một luyện dược sư, tinh thần lực sẽ đột phá tới vương cấp, rất có khả năng giúp những cao thủ Nửa Bước Vương Giả như họ có hi vọng đạt tới sinh tử cảnh.
Dần dần, mọi người rốt cục suy nghĩ cẩn thận, hành động của nhóm người Lam Du Vân sáng suốt bậc nào.
Trong lúc nhất thời mọi người đồng thời quỳ bái xuống, muốn đi theo Lâm Tiêu.
- Chư vị đừng nóng nảy.
Nhìn thấy một màn này, Lâm Tiêu thoáng ngạc nhiên, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt của hắn là quay về Đế quốc Võ Linh mà không phải làm việc khác.
- Đi!
Đã biết vị trí của mình, Lâm Tiêu xé vỡ hư không nháy mắt bước vào, bay về phía nam Đại lục Thương Khung.
Trong quá trình phi hành, Lâm Tiêu kiểm tra lại thu hoạch của mình.
- Không thể tưởng tượng nổi!
Vừa kiểm tra Lâm Tiêu không khỏi kinh hãi, trong giới chỉ của ba vương giả vô số bảo vật, không nói đâu xa, chỉ tính thượng phẩm nguyên thạch còn gấp mười lần số nguyên thạch Lâm Tiêu lấy được trong Đảo Mê Thất, ngoài ra Lâm Tiêu còn tìm được bảy tám vạn cực phẩm nguyên thạch trong giới chỉ của Bạo Liệt Vương làm đôi mắt hắn không khỏi sáng rực lên.
Ngoại trừ nguyên thạch, còn có thật nhiều bí tịch bảo vật, nhưng chỉ có một vương giả chi binh là Long Văn đao, hơn nữa còn một quyển bí tịch làm Lâm Tiêu kích động, chính là Long Văn đao quyết.
Long Văn đao quyết phân thành năm thức, thức thứ nhất Thiên Long Ngạo Thế - Hoang Long Lăng Tiêu - Phách Long Bất Tức - Huyền Long Vô Hối - Long Du Hồng Hoang!
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương