Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1052
- Loa Toàn Chân Nguyên Phá!
Trong tiếng rống to, La Lương xuất thủ, một cỗ khí kình xoắn ốc xuyên vào thân thể mềm mại co giãn của hải yêu.
Dát chi một tiếng, khí kình xoắn ốc mãnh liệt xuyên vào, thân thể hải yêu nhanh chóng vặn vẹo, sau đó phù một tiếng, xuyên qua cơ thể, chất lỏng trong suốt tuôn ra.
- Phanh!
Cùng lúc đó chân nguyên hộ thể của La Lương bị phá nát, trên người lây dính một bộ phật dịch thể huỳnh quang kia.
Bá!
Nhảy trở lại trước đội ngũ, La Lương lấy ra một viên đan dược màu xanh biếc nuốt vào.
- Đã lâu không hoạt động, phản ứng theo không kịp, hổ thẹn!
La Lương cười nói.
- La trưởng lão khiêm tốn.
Lý Mục cười nói.
Đội ngũ võ giả nghị luận xôn xao.
- Thực lực La trưởng lão thật mạnh, lại đem chân nguyên ngưng tụ một chỗ, hình thành khí kình xoắn ốc, như vậy uy lực sẽ mạnh hơn công kích bình thường mấy lần không ít.
Nguy cơ giải trừ, đội ngũ tiếp tục đi tới.
Kế tiếp mọi người gặp số lượng hải yêu cũng không nhiều, nhưng thực lực ngày càng mạnh mẽ.
Đi xuống hơn chín vạn thước biển sâu, phía dưới mơ hồ nhìn thấy đáy biển, trên mặt biển xuất hiện một mảnh vực sâu thật lớn, bên trong một mảnh tối đen, giống như một khe núi lớn vỡ ra.
- Sắp tới, cổ thành thâm uyên ở trong vực sâu này…
La Lương lên tiếng.
Còn chưa nói xong…
Oanh!
Một bên đột nhiên truyền tới sóng nước dao động kịch liệt, một đầu hắc ảnh hình thể khổng lồ từ một bên lướt tới thật nhanh, dần dần mọi người nhìn thấy rõ ràng hình dạng của nó, đó là một đầu sa ngư dài hơn trăm thước, đôi mắt huyết sắc lóng lánh, trên sống lưng của nó có một gai nhọn như mũi kiếm, tản ra hàn mang lạnh lẽo, thân thể trải rộng đường vân màu trắng, một cỗ khí tức hung ác ập vào mặt, khí tức cường đại rõ ràng là Nửa Bước Hải Yêu Vương.
- Là Bạch Văn Kiếm Sa Vương!
Mọi người chấn động.
Bạch Văn Kiếm Sa Vương là bá chủ trong biển sâu, thực lực cực kỳ đáng sợ, chuyên môn liệp sát hải yêu cường đại, thực lực càng mạnh hơn đầu Huỳnh Quang Thủy Mẫu Vương, cơ hồ là ác mộng của các võ giả thám hiểm đáy biển.
Sắc mặt mọi người tái nhợt, ngay cả La Lương cùng Lý Mục đều ngưng trọng.
- Lâm trưởng lão, chú ý đề phòng, ngươi bảo hộ đội ngũ, để ta cùng Lý Mục đối phó đầu hải yêu này, về phần các ngươi co rút lại đội ngũ, đừng bối rối!
Sắc mặt La Lương có chút ngưng trọng, rất nhanh phân phó.
Một đầu Bạch Văn Kiếm Sa Vương một khi phát uy, rất khó khống chế cục diện, cũng may với thực lực của hắn cùng Lý Mục, muốn ngăn cản cũng không đến nỗi nào.
Vừa dứt lời, đầu hải yêu đã phát động tiến công mãnh liệt.
- Lên!
La Lương cùng Lý Mục liếc nhau xông tới.
Oanh long!
Trong dòng nước khuấy động mãnh liệt, song phương chém giết thành một đoàn, không thể không nói đầu hải yêu đích xác cường đại vô cùng, La Lương cùng Lý Mục liên thủ chỉ có thể chiến ngang tay, hình thể hải yêu tuy lớn nhưng động tác thập phần linh hoạt, hơn nữa lực lượng thật lớn, nếu không phải hai người nắm giữ không gian đạo văn lực nhất định sẽ thua, mà hiện tại song phương còn đang giằng co.
Lúc này Lâm Tiêu đã nhìn ra vì sao La Lương cho mình bảo hộ đội ngũ, bởi vì hai người họ không phải lần đầu tiên cùng làm nhiệm vụ, khi ra tay hết sức ăn ý, công thủ đầy đủ, hai người liên hợp phát huy uy lực không đơn giản, điều này mới giúp đỡ kháng cự tấn công của hải yêu.
Trong đội ngũ không ít võ giả sắc mặt tái nhợt, yên lặng cầu nguyện, hi vọng hai vị trưởng lão có thể ngăn cản hải yêu, nếu không được với thực lực Quy nguyên cảnh hậu kỳ của họ chỉ có thể bị giết chết.
Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, mà hai người dần dần chiếm thượng phong.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên…
Oanh!
Một bên truyền tới trận dao động kịch liệt, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện, dần dần mọi người nhìn thấy rõ, cũng là một đầu Bạch Văn Kiếm Sa Vương.
- Sao lại thế này, vì sao có hai đầu Nửa Bước Yêu Vương cùng xuất hiện?
Không chỉ là đội ngũ võ giả, mà Lý Mục cùng La Lương đều chấn động, sắc mặt khó xem, Bạch Văn Kiếm Sa Vương là loài hải yêu sống đơn độc, nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện thêm một đầu, làm trong lòng hai người như tro tàn.
Đầu hải yêu vừa xuất hiện liền mở miệng khổng lồ đánh úp tới đội ngũ.
- Làm sao bây giờ?
Mọi người hoảng loạn, nếu còn lưu lại nơi đây chỉ sợ còn con đường chết.
- Đáng chết!
Sắc mặt La Lương tối đen, quát:
- Lâm trưởng lão, ngươi mang theo đội ngũ vào cổ thành thâm uyên, nhanh!
Theo kế sách hiện tại chỉ còn lại biện pháp này, tuy rằng trong quá trình trốn chết phải tử vong không ít người, nhưng đây là sinh cơ duy nhất, nếu không chỉ có thể toàn quân bị diệt.
Đội ngũ bắt đầu hoảng loạn.
- Mọi người ở yên tại đây, đừng nhúc nhích!
Lâm Tiêu ra lệnh trái ngược với La Lương, lao thẳng tới Bạch Văn Kiếm Sa Vương.
- Lâm trưởng lão, đừng hành động theo cảm tính!
La Lương lo lắng quát, tuy hắn nghe đồn đãi về thực lực của Lâm Tiêu, cũng từng nói đùa qua, nhưng nội tâm hắn không tin Lâm Tiêu có thể đối phó được đầu hải yêu kia.
Nhưng một màn khó thể tin xảy ra.
Ca sát!
Lôi đình đao quang xanh thẳm lan tràn trong biển, đầu hải yêu bay ngược ra ngoài, ngay trên xương gò má cứng rắn của nó hiện ra một vết đao thật sâu, máu tươi lan ra.
- Cái gì?
Mọi người chấn động.
Lực phòng ngự của Bạch Văn Kiếm Sa Vương cực kỳ kinh người, trừ phi là Nửa Bước Vương Giả cao cấp, nếu không thật khó lưu lại vết thương trên người nó.
Lắc lắc đầu, đầu hải yêu tựa hồ có chút ngây dại, ngay sau đó nó phục hồi lại tinh thần, đôi mắt huyết sắc bắn ra sát khí đáng sợ, gai nhọn sau lưng vọt ra đánh úp về hướng Lâm Tiêu, tốc độ cực nhanh làm người căn bản không kịp phản ứng.
Đáng tiếc trước mặt Lâm Tiêu, hết thảy công kích của hải yêu chỉ là uổng công.
Bất kỳ gai nhọn nào tới gần đều bị cắt đoạn, trong nháy mắt hơn trăm gai nhọn bị vỡ, cơ hồ không ai nhìn thấy Lâm Tiêu xuất đao như thế nào.
- Chết!
Chặt đứt gai nhọn đầy trời, Lâm Tiêu bổ ra một đao, đao mang xanh thẳm tách nước biển thành hai, đao mang hỗn loạn tung hoành khắp nơi.
Ngay sau đó Bạch Văn Kiếm Sa Vương bị xẻ thành hai nửa, máu tươi nhuộm đỏ nước biển.
Đầu Bạch Văn Kiếm Sa Vương đang dây dưa cùng La Lương với Lý Mục nhìn thấy một màn này, thống khổ bi rống một tiếng, trong mắt bắn ra quang mang cừu hận, điên cuồng vọt tới chỗ LâmTiêu.
Chỉ thoáng chốc lại có một đầu Bạch Văn Kiếm Sa Vương bị đao chém mất mạng.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu tràn ngập rung động, kể cả hai vị trưởng lão.
Một hồi nguy cơ cứ vậy bị trừ khử.
- Lâm trưởng lão, lợi hại, khó trách nghe nói cả Trần Bân phân đảo chủ cũng nếm thiệt thòi trên tay ngươi, ta còn tưởng rằng là lời đồn bậy, hiện tại xem ra đích xác có thực lực như vậy ah.
La Lương cùng Lý Mục đi tới, tán thưởng không thôi.
- Phải đó, theo ta thấy thực lực của Lâm trưởng lão dù là một ít phân đảo chủ cũng chưa chắc so sánh được.
Ánh mắt của hai người không kém, thực lực sắp xếp trung đẳng trong các trưởng lão, nhưng so sánh với Lâm Tiêu, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương