Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1046
Tinh thần lực vừa tiếp xúc, lập tức sinh ra biến hóa, hư không ba động nhũ bạch sắc tán dật đi ra, bao phủ lấy Lâm Tiêu.
Ong ong ong…
Một tia không gian lực dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, ca sát một tiếng thân thể Lâm Tiêu bị nở tung ra, khe nứt lan tràn, nhất thời nhìn thân thể hắn như bị vỡ vụn.
- Tinh Thần Tôi Thể quyết, trấn áp, sinh tử áo nghĩa, chữa trị!
Tinh thần chân nguyên điên cuồng vận chuyển, hắn vừa vận chuyển bí quyết chống cự không gian lực thương tổn vừa dùng sinh tử áo nghĩa chữa trị thương thế trên người mình.
Huyết nhục mấp máy, nhanh chóng khôi phục với tốc độ kinh người.
Thân thể chữa trị trôi qua, trong tế bào mơ hồ có một cỗ lực lượng thần bí, hư vô mờ mịt, cực kỳ mỏng manh, nhưng bản chất vô cùng cường đại, ẩn chứa uy lực khó lường, dần dần chuyển hóa thành một loại hư vô ba động trong suốt.
- Ba động trong suốt, không gian đạo văn lực?
- Căn cứ theo lời của Long gia, ba khối đạo văn chi tinh là có thể hình thành một không gian đạo văn lực, không biết là thật hay giả.
Lúc trước Lâm Tiêu lấy được ba khối đạo văn chi tinh trong quan tài đá, tương đương một không gian đạo văn lực, nếu tự mình lĩnh ngộ phải dùng thời gian thật dài, nhưng nếu hấp thu đạo văn chi tinh thì thời gian nhanh hơn không biết bao nhiêu, hơn nữa không gian đạo văn lực trong đạo văn chi tinh cực kỳ thuần túy, bởi vậy khi hấp thu cũng nguy hiểm hơn so với chính bản thân tự lĩnh ngộ.
Bên trong phòng tu luyện, thân thể Lâm Tiêu không ngừng vỡ ra, khép lại, mặc dù không chảy máu tươi nhưng thống khổ như vậy người bình thường cũng rất khó thừa nhận.
Ba ngày trôi qua.
Mây khói màu trắng bên trong đạo văn chi tinh đầu tiên đã tiêu tán sạch sẽ, cả viên tinh thạch trong suốt, nhưng mặt ngoài ảm đạm không còn ánh sáng.
Ba!
Cuối cùng nó đột nhiên nổ tung, hóa thành bột phấn hư vô, tan rã trong hư không, không còn lưu lại chút gì.
Hư vô ba động trong thân thể Lâm Tiêu cường đại hơn trước không ít, sát nhập vào trong mỗi tế bào của hắn, hắn có thể cảm giác được mỗi lần hô hấp đều giống như dung hợp cùng không gian, hư vô ba động theo chân nguyên, máu huyết không ngừng lưu chuyển trong thân thể.
- Không gian đạo văn lực quả nhiên cường đại, chỉ hấp thu một viên đạo văn chi tinh ta đã cảm giác mình càng thêm lĩnh ngộ không gian áo nghĩa, càng hiểu rõ ràng, khó trách nghe nói một khi nắm giữ năm không gian đạo văn có thể lập tức nắm giữ không gian áo nghĩa.
Lấy ra viên đạo văn chi tinh thứ hai, Lâm Tiêu tiếp tục hấp thu.
Trong quá trình hấp thu Lâm Tiêu phát hiện, mình nắm giữ không gian đạo văn lực càng nhiều, tốc độ hấp thu càng nhanh, sức chống cự không gian lực càng mạnh, thậm chí không gian thể cũng nhanh chóng tăng lên.
Hai ngày sau, hắn cũng đã hấp thu xong viên thứ hai.
Lấy ra viên thứ ba, không gian đạo văn lực trong thân thể hắn đã cực kỳ rõ ràng.
Một ngày sau đó, Lâm Tiêu rốt cục hấp thu xong viên đạo văn chi tinh thứ ba.
Trong nháy mắt chấm dứt hấp thu, Lâm Tiêu lập tức phát hiện không gian đạo văn lực trong thân thể mình nháy mắt kết hợp chung một chỗ, thật giống như một chuỗi dây xích thật dài, màu trắng ngà, tản ra không gian khí tức nồng đậm, đem mỗi bộ phận trong thân thể hắn liên tiếp cùng nhau.
- Đây là không gian đạo văn lực chân chính!
Lâm Tiêu như có suy nghĩ, ngay ban đầu không gian đạo văn lực trong cơ thể hắn chỉ là mảnh nhỏ, hiện tại đã chính thức hình thành một không gian đạo văn đầy đủ.
- Để ta thử nghiệm lực lượng của nó!
Lâm Tiêu vươn tay phải trảo vào hư không phía trước.
Ông!
Một cỗ lực lượng vô hình bao phủ hư không phía trước, không khí vặn vẹo gợn sóng, giống như biến thành niêm dịch, còn có một bàn tay trong suốt đang xoa nắn không ngừng biến ảo đủ loại hình dáng.
- Lực lượng không gian của ta còn khá nhỏ, hơn nữa vận dụng không đủ tinh diệu.
Lâm Tiêu lập tức liền phát hiện mình vẫn còn yếu kém đối với việc nắm giữ không gian trong tay, hoàn toàn không thể so sánh với một kích của tổng đảo chủ trước đó, cho dù là với nhóm người Trần Bân cũng thiếu khuyết, ít nhất Trần Bân đã đem đạo không gian đạo văn lực hoàn toàn dung nhập vào trong công kích, mà chính hắn tạm thời còn chưa làm được điểm này.
Đương nhiên Lâm Tiêu vẫn có tự tin đợi thêm một thời gian, muốn vượt qua nhóm người Trần Bân không thành vấn đề.
- Trước khi thử đem không gian lực dung nhập vào công kích, ta phải thuần thục nắm giữ nó đã.
- Ân, bế quan suốt bảy ngày, nên ra ngoài một chút.
Đi ra khỏi phủ đệ của mình, Lâm Tiêu hít sâu một hơi, nhìn con đường xa xa.
Nói thật ra hắn vẫn chưa có dịp quan sát kỹ khu vực đang ở lại, trong lòng vẫn có chút tò mò.
Bá!
Thân hình phá không, một lát sau hắn đã đi tới trên đường phố đảo trung ương.
So sánh với đảo thứ ba, nơi này rộng lớn mở mang hơn thật nhiều, người đến người đi, ngựa xe nườm nượp, nơi chốn đều là người, náo nhiệt cũng không kém gì đế đô Đế quốc Võ Linh.
Từng cửa hàng tinh mỹ nằm hai bên đường phố, Lâm Tiêu nhìn chung quanh, quần áo trang sức hiển nhiên mang theo khí tức địa vực nơi này, bên trong có không ít tài liệu từ dưới biển chế thành, chưa từng gặp qua tại Đế quốc Võ Linh, nhưng giá hàng khá cao, nói thế nào Đảo Mê Thất cũng là một địa phương bị phong bế, tài nguyên có hạn, không thể so sánh với Đại lục Thương Khung.
Tụ Bảo Các.
Cách đó không xa, một kiến trúc kim bích huy hoàng hấp dẫn lực chú ý của Lâm Tiêu, kiến trúc thật lớn, sừng sững ngay trung tâm con đường, vô cùng đại khí, vừa nhìn liền biết thật phi phàm.
- Đi xem.
Đi vào bên trong, trước mắt là một đại sảnh xa hoa, bày biện một ít đồ vật tinh xảo, giá trị xa xỉ.
- Vị tiên sinh này, hoan nghênh quang lâm Tụ Bảo Các, ta có thể giúp gì cho ngài không?
Một tiểu thư nghênh tân mặc áo lam, bộ dáng đoan trang, dáng người đẫy đà đi tới hỏi.
- Tụ Bảo Các chúng ta có thật nhiều bảo vật, ngọc thạch châu báu, vũ khí khải giáp, công pháp vũ kỹ, nguyên thạch đan dược, cái gì cần có đều có, tin tưởng có một thứ thích hợp cho ngài.
Tiểu thư tiếp khách nhiệt tình giới thiệu.
- Nguyên lai là địa phương tương đương đại sảnh giao dịch.
Lâm Tiêu chợt hiểu, ánh mắt đảo qua quầy hàng trong đại sảnh, quả nhiên trưng bày đủ loại đồ vật, nhưng đối với Lâm Tiêu mà nói, đồ vật nơi này quá kém, không vào được trong mắt hắn.
- Vị tiên sinh này, Tụ Bảo Các có năm tầng, càng lên cao bảo vật càng tốt, nếu tiên sinh cảm thấy cấp bậc bảo vật trong đại sảnh quá thấp, có thể đi lên lầu trên.
Tiểu thư tiếp khách vừa nhìn liền hiểu được ý tứ của Lâm Tiêu, liền đưa hắn đi lên thang lầu.
Bảo vật lầu hai tốt hơn một chút, nhưng vẫn không vào được ánh mắt Lâm Tiêu.
Kỳ trân trên lầu ba, lầu bốn thật nhiều hơn, chủ yếu đều là đặc sản biển sâu, Lâm Tiêu cảm thấy mới lạ, mà công pháp cũng chỉ là thiên cấp đê giai, trung giai, hơn nữa số lượng cực kỳ thưa thớt, khải giáp vũ khí đều là hạ phẩm, trung phẩm nguyên khí, thượng phẩm càng ít, hơn nữa giá trị còn đắt hơn thế giới bên ngoài gấp mấy lần, Lâm Tiêu làm sao xem vào trong mắt.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương