Lâm Tiêu hỏi: - Nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ còn cường giả không gia nhập chấp pháp điện? - Đương nhiên là có, còn không ít, ở Đảo Mê Thất quy củ chấp pháp điện thập phần nghiêm khắc, đặc biệt một ít hộ pháp cùng chấp sự đều bị quản chế thật nhiều, cho nên có không ít cường giả không nhận được quản chế mà không chịu gia nhập, lựa chọn hàng năm nộp lên thượng phẩm nguyên thạch, bởi vậy ngoại trừ chấp pháp điện trong đảo còn có nhiều thế lực cường đại, cực kỳ hỗn loạn, thường thường chiếm cứ một phân đảo, ngươi tốt nhất đừng phát sinh xung đột với bọn họ, nếu không kẻ có hại nhất định là ngươi, đắc tội bọn hắn còn đáng sợ hơn đắc tội chấp pháp điện, bởi vì bọn hắn không nói quy củ, thường thường sẽ làm ngươi sống không bằng chết! Nói tới đây, trong mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi, bị Lâm Tiêu nhìn thấy. - Ngoài ra, bởi vì lần đầu tiên ngươi vào Đảo Mê Thất, nhất định phải có lệnh bài thân phận, căn cứ theo tu vi khác nhau mà điều kiện lệnh bài khác nhau, bình thường mà nói gấp hơn mười lần so với hàng năm nộp nguyên thạch đối ứng tu vi của chính mình, tỷ như ngươi là Quy nguyên cảnh trung kỳ, một lần duy nhất nộp lên năm ngàn thượng phẩm nguyên thạch, mà nếu đạt tới Nửa Bước Vương Giả thì không cần quy củ này, có thể trực tiếp đạt được lệnh bài thân phận. - Ngươi nhất định phải đạt được lệnh bài thân phận đầu tiên, nếu không một khi bị phát hiện ngươi sẽ lập tức bị xử tử. - Được rồi, những lời ta nói ngươi đã hiểu rõ ràng chưa? Triệu Nguyệt Như hỏi lại một lần, ở chung một ít ngày nàng cảm thấy Lâm Tiêu không tệ lắm, nếu không cũng sẽ không nhắc nhở hắn. - Rõ rồi, đa tạ nhắc nhở! Lâm Tiêu gật đầu nói. Hắn không nghĩ tới chỉ là một Đảo Mê Thất lại có nhiều Nửa Bước Vương Giả như vậy, thật sự là quá mức quỷ dị, phải biết rằng ở Đế quốc Võ Linh, chỉ riêng diện tích Quận Hiên Dật cũng đã lớn hơn Đảo Mê Thất, nhưng cấp bậc Nửa Bước Vương Giả cũng rất ít nghe qua, dù là có phỏng chừng thường đi lịch lãm bên ngoài. Hơn nữa có nhiều Nửa Bước Vương Giả như vậy lại không có vương giả sinh ra, nghe nói có một người thì lại không lộ mặt, không biết là thật hay giả. Mặc kệ như thế nào, trong lòng Lâm Tiêu đã có quyết định, trước khi hiểu rõ ràng sự tình, tạm thời phải âm thầm xem chừng tốt hơn. Trong lúc đôi bên nói chuyện với nhau, con thuyền chấn động, dựa vào bến tàu. - Bây giờ chúng ta lên đảo số ba, qua một lát sẽ có người đưa ngươi đi làm lệnh bài thân phận. Trên bến tàu thật nhiều con thuyền lớn nhỏ hoặc đỗ bến hoặc rời bến, một ít thuyền dài chừng ngàn thước, vô cùng rộng rãi, thuyền của nhóm người Triệu Nguyệt Như chỉ có thể xem là trung đẳng. Đoàn người lên bến tàu, một lão giả mặc hắc bào viền lam, trên ngực đeo huy chương đi tới. - Nhìn xem, đó là dấu hiệu chấp pháp điện Đảo Mê Thất, chấp sự là viền lam, hộ pháp viền bạc, trưởng lão viền vàng, huy chương cũng khác nhau, mà phân đảo chủ thì không có phục sức cố định, mọi người đều nhận biết bọn hắn. - Ân, thuyền tam cấp, cần nộp ba ngàn thượng phẩm nguyên thạch. Lão giả liếc mắt nhìn đoàn người Triệu Nguyệt Như, đạm mạc nói. - Vị trưởng lão này, đây có sáu yêu đan hải yêu bát tinh, hẳn là giá trị ba ngàn thượng phẩm nguyên thạch. Triệu Nguyệt Như không đưa thượng phẩm nguyên thạch mà giao ra yêu đan. Lão giả nhìn nhìn, gật gật đầu thu lại, yêu đan bát tinh giá trị từ hai trăm tới hai ngàn thượng phẩm nguyên thạch, nhưng bình thường là năm trăm thượng phẩm nguyên thạch, vừa lúc đủ số. Tại Đảo Mê Thất, bởi vì nguyên mạch quá ít, vì vậy thượng phẩm nguyên thạch tương đối trân quý. Lâm Tiêu đưa mắt nhìn nhóm người Triệu Nguyệt Như, đội ngũ này có chín Quy nguyên cảnh trung kỳ, hơn hai mươi Quy nguyên cảnh sơ kỳ, một lần ra khơi mạo hiểm tính mạng tối đa cũng chỉ liệp sát được mười hải yêu bát tinh, mà giá trị hải yêu lục tinh, thất tinh lại rất thấp, chỉ là phí tổn đỗ thuyền cũng phải trả gần một nửa, hơn nữa hàng năm còn phải nộp phí tổn, không thể không nói trôi qua thật gian nan. - Đúng rồi, vị đại nhân này, vị này là võ giả mà chúng ta gặp được trên biển, là lần đầu tiên tới Đảo Mê Thất, còn chưa có lệnh bài thân phận. - Nga? Lần đầu tiên tới Đảo Mê Thất? Lão giả nhìn Lâm Tiêu, cũng không có vẻ ngạc nhiên, thản nhiên nói: - Đi theo ta. Theo sự dẫn dắt của lão giả, Lâm Tiêu đi vào thành trì trên đảo thứ ba. Đó là một thành trì vô cùng rộng rãi, đường phố nhộn nhịp, dân cư đông đúc, nhiều đội ngũ mặc khải giáp đứng tại cửa thành kiểm tra lệnh bài thân phận, cực kỳ nghiêm khắc, có thể nghĩ tới nếu lão giả không dẫn theo Lâm Tiêu, tuyệt đối sẽ là một trận chém giết. Lão giả mang theo hắn đi tới một phân điện chấp pháp điện, dặn hắn chờ ngoài cửa, sau một lát lão giả đi ra. - Ngươi vào đi thôi, người xét duyệt cho ngươi là Lưu hộ pháp. Đi vào phòng, một lão giả mặc hắc bào viền bạc để râu ngồi trên ghế, liếc mắt nhìn Lâm Tiêu: - Ngươi chính là người mới tới? - Phải. Lâm Tiêu trả lời, thực lực lão giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, khí tức cực kỳ nồng đậm, là cường giả vô địch Quy nguyên cảnh, mà lão giả hắc bào viền lam vừa rồi là Quy nguyên cảnh hậu kỳ. - Ân, tu vi Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, ngươi biết quy củ rồi chứ? Lần đầu tiên thu lệnh bài thân phận cần nộp năm ngàn thượng phẩm nguyên thạch, nếu không đủ thì có thể lựa chọn công tác cho chấp pháp điện thẳng tới khi nào giao nộp đủ năm ngàn thượng phẩm nguyên thạch mới thôi. - Ta biết. Lâm Tiêu lấy ra năm ngàn thượng phẩm nguyên thạch chuyển tới trước mặt lão giả. - Tốt lắm, đây là lệnh bài thân phận của ngươi. Lão giả lấy ra một khối lệnh bài kim chúc ngăm đen, dùng một viên tinh thạch màu trắng độc đáo khắc lên một ít con số: - Lưu lại khí tức chân nguyên của ngươi, lệnh bài này sẽ là của ngươi, bên trên ghi chép thời gian gia nhập cùng tu vi của ngươi, nếu đánh rơi phải lập tức bổ sung, tu vi đột phá cũng phải tới thay đổi, bổ sung cần năm trăm thượng phẩm nguyên thạch, đổi mới không cần phí tổn. Lão giả đem lệnh bài ném cho Lâm Tiêu, nói: - Ngươi không ẩn giấu thực lực chứ? - Lưu hộ pháp nói đùa, nếu ta ẩn giấu thực lực, làm sao giấu diếm được ánh mắt của ngươi. - Nói cũng đúng. Lão giả chỉ là thuận miệng hỏi thăm, với tu vi của hắn đối phương làm sao có thể che giấu. Hắn không hề biết thực lực Lâm Tiêu vượt xa dự liệu của hắn, là luyện dược đại sư, tinh thần cực kỳ cường đại, nếu Lâm Tiêu muốn che giấu thực lực cho dù chính đảo chủ cũng không cách nào truy xét. - Đúng rồi, ngươi tới từ đế quốc nào? Làm xong hết thảy chuyện này, lão giả đột nhiên hỏi. Lâm Tiêu ngẩn ra, đáp: - Đế quốc Võ Linh. Lắc đầu, ánh mắt lão giả chợt ảm đạm, tựa hồ mất đi hứng trí: - Được rồi, ngươi có thể rời đi, đi ra ngoài lĩnh một phần tài liệu về Đảo Mê Thất, để tránh gây ra xung đột không cần thiết. - Lưu hộ pháp, Đảo Mê Thất thật sự không có biện pháp quay về Đại lục Thương Khung hay sao?