Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1027
Oanh long!
Ngay lúc yêu lang sắp bị đánh trúng, bình đài vừa nhận thêm thật nhiều máu tươi kích thích, ầm ầm nổ ra, một thân ảnh khổng lồ từ trong vọt tới ngăn chặn một kích của Triệu Vô Tuyệt bay qua.
Đó là một đầu yêu lang cao hơn trăm thước, toàn thân âm khí dày đặc, không ngừng tản mát ra khí tức mênh mông, bị khí tức của nó áp chế, hư không không ngừng dao động, giống như sóng gợn không thôi.
Bộ dáng của yêu lang giống bạch sắc yêu lang như đúc, phảng phất như từ một khuôn mẫu khắc ra, chỉ có một điểm khác nhau duy nhất, trên người nó tràn đầy những đường vân huyết sắc, vừa nhìn thấy nó trong ánh mắt bạch sắc yêu lang hiện ra quang mang, giống như đứa con nhìn thấy mẫu thân của mình.
- Yêu vương Sơn mạch Thiên Vẫn? Di, không đúng, trên người không có nửa điểm huyết khí cùng sinh mệnh khí tức, sao lại thế này?
Nhìn thấy huyết văn yêu lang, Triệu Vô Tuyệt nhướng mày, từ trên người đối phương hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Đây là một khôi lỗi cấp bậc yêu vương.
Thời khắc mấu chốt huyết văn lang vương cứu Lâm Tiêu một mạng.
- Hống!
Huyết văn lang vương cảm ứng được Triệu Vô Tuyệt, móng vuốt hung hăng đánh tới, khí kình khủng bố làm hư không liên tục nổ tung, nếu Triệu Vô Tuyệt không buông Lâm Tiêu, không toàn lực ứng phó, rất có thể bị thương dưới một kích này.
Bỏ qua Lâm Tiêu, thiết kiếm sau lưng Triệu Vô Tuyệt phóng lên cao, hung hăng chém tới.
Oanh long long…
Huyết văn lang vương phóng thích ra năng lượng u lãnh quỷ dị, chân nguyên Triệu Vô Tuyệt bá đạo vô cùng, hai loại lực lượng đập vào tạo thành động tĩnh như tận thế, lực lượng khủng bố quét ngang đại điện, vài quan tài đều bị quét thành bụi phấn, nếu không phải Lâm Tiêu có được Thiên Hư Y làm cho thân thể phù hợp cùng không gian, chỉ gặp không gian phong bạo thổi quét cũng đủ làm hắn tiêu tán.
- Trốn!
Trong thời khắc sinh tử, không hề có chút dây dưa, Lâm Tiêu lao thẳng vào thông đạo vách tường không gian, không hề có chút do dự chần chờ, nếu không phải trả giá bằng chính sinh mạng của hắn.
- Còn muốn chạy, nằm mơ!
Triệu Vô Tuyệt làm sao cho hắn rời đi, một kiếm ngăn cản công kích của huyết văn lang vương, ngay nháy mắt Lâm Tiêu tiến vào vách tường không gian liền đánh tới một chưởng, Lâm Tiêu có thể cảm giác được không gian lực bao trùm thân thể, sinh tử cảnh có thể phá toái hư không, vì vậy không gian lực không thể ngăn cản được công kích của Thiết Kiếm Vương.
Thời khắc mấu chốt, Lâm Tiêu bóp nát Hư Không Châu mà Bách Lý Tỳ bệ hạ ban cho.
Ông!
Trong khoảnh khắc tích tắc đó, thân thể Lâm Tiêu tiêu tán, nhập vào hư không sau đó chìm vào trong vách tường không gian.
- Bảo vật không gian?
Thiết Kiếm Vương kinh sợ, không ngờ Lâm Tiêu còn có bảo vật như vậy, hắn cắn răng, toàn thân chợt bộc phát quang mang.
- Tiểu tử, mặc cho ngươi thủ đoạn thông thiên, hôm nay đều phải chết!
Trong lòng rống lên giận dữ, Triệu Vô Cực thi triển không gian áo nghĩa, trong thân thể bắn ra hào quang chói mắt, hai tay huy động, không gian ba động vô hình thổi quét hết thảy, lực lượng cường đại xuyên thấu hư không, nháy mắt buông xuống chỗ Lâm Tiêu, đánh nát không gian truyền tống của Hư Không Châu.
Ông!
Hư không chỗ Lâm Tiêu thoáng chốc phá vỡ, cuốn lấy hắn kéo vào trong không gian loạn lưu.
Hô hô…
Không gian loạn lưu mãnh liệt như cương đao điên cuồng vặn xoắn thân thể Lâm Tiêu, chỉ một lát sau trên người hắn đã rậm rạp vết rách, nếu không nhờ thời gian dài mặc Thiên Hư Y làm thân thể hắn có tia phù hợp cùng không gian, hắn đã sớm tử vong, nhưng dù là vậy thân thể hắn vẫn dần dần rạn nứt, đau đớn kịch liệt truyền khắp toàn thân, không còn kiên trì được bao lâu.
- Ông!
Thời khắc mấu chốt, một cỗ lực lượng vô hình buông xuống, hóa thành bạch quang hư ảnh long hình bao phủ Lâm Tiêu, chính là Long gia.
- Tiểu tử, mau mặc vào áo giáp vương phẩm, ta kiên trì không được bao lâu!
Thanh âm lo lắng của Long gia truyền tới.
Hiện tại lực lượng của Long gia chỉ khôi phục được rất ít, chỉ có thể bảo hộ được Lâm Tiêu trong thời gian ngắn ngủi.
Lâm Tiêu cố nén đau đớn, sắc mặt không chút thay đổi, rất nhanh lấy ra Thiên Mang Khải.
Hít sâu một hơi, Lâm Tiêu đem linh hồn lực thẩm thấu vào trong Thiên Mang Khải, vương giả chi binh đều dùng linh hồn tế luyện, lưu lại linh hồn lạc ấn của mình bên trong mới có thể sử dụng.
Muốn sử dụng Thiên Mang Khải, hắn phải xóa bỏ linh hồn lạc ấn của Triệu Vô Cực bên trong.
Linh hồn lực của Lâm Tiêu thẩm thấu đi vào, tìm kiếm linh hồn lạc ấn của Triệu Vô Cực, nơi trung tâm trận pháp của vương giả chi binh là nơi cư trú tốt nhất, bởi vì làm như vậy mới có thể hoàn toàn nắm giữ vương giả chi binh, thi triển càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Bị linh hồn lực của Lâm Tiêu xâm nhập, đạo linh hồn lạc ấn liều mạng giãy dụa, nương ưu thế chiếm cứ vị trí trung tâm, không ngừng giằng co.
- Phá!
Không có thời gian dây dưa, trong lòng Lâm Tiêu gầm lên giận dữ, vận chuyển Cửu Ngự Phân Thần thuật, linh hồn khí tức nháy mắt buông xuống trung tâm trận pháp áo giáp, nghiền áp linh hồn lạc ấn của Triệu Vô Cực.
Phanh!
Linh hồn lạc ấn bị chấn run rẩy, năng lượng dần biến mất.
- A…
Tuy linh hồn lạc ấn không có thần trí, nhưng vẫn còn bản năng cơ bản, nháy mắt sắp bị hủy diệt liền phát ra tiếng hò hét, chợt tan thành mây khói.
Lâm Tiêu nhanh chóng đem linh hồn lạc ấn của mình khắc vào trung tâm áo giáp, dùng Cửu Ngự Phân Thần thuật chặt chẽ gia cố.
Thành công lưu lại linh hồn lạc ấn, Lâm Tiêu rót chân nguyên vào trong, nhất thời Thiên Mang Khải tản ra ánh sáng, cảm giác thành thục hiện lên trong đầu Lâm Tiêu.
Thiên Mang Khải chợt lóe, liền bao phủ thân thể hắn, từng đạo hắc quang lập tức bao trùm khắp toàn thân Lâm Tiêu.
- Tốt, tốt, không thể tưởng được còn nhanh hơn suy đoán của ta.
Thanh âm Long gia vui mừng vang lên, chợt biến thành ngưng trọng nói:
- Lâm Tiêu, tuy rằng ngươi mặc vào áo giáp vương phẩm, nhưng bởi thực lực của ngươi, không thể chân chính thúc giục ra lực phòng ngự của nó, cho nên còn chưa tính là an toàn, hiện tại chúng ta đang ở trong không gian loạn lưu, nếu không nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, sớm muộn sẽ bị lực lượng cường đại trong này phá hủy!
- Long gia, ngươi có biện pháp nào sao?
Lâm Tiêu bình tĩnh nói.
- Biện pháp đương nhiên có, ngươi nhớ kỹ, một lát nữa ta sẽ tụ tập toàn bộ lực lượng của ta, mở ra một lỗ hổng trong không gian loạn lưu truyền tống ngươi ra ngoài, khi ta ra tay ngươi nhất định phải toàn lực thúc giục áo giáp mới có thể chống lại không gian phong bạo tập kích, nhưng sau lần ra tay này chỉ sợ ta sẽ lâm vào ngủ say, hơn nữa ta cũng không biết sẽ đem ngươi truyền tống tới địa phương nào.
- Ta vẫn còn một chút sinh mệnh tinh, chẳng lẽ không thể bổ sung sinh mệnh lực của ngươi sao?
- Không phải do nguyên nhân sinh mệnh lực, sở dĩ ta tỉnh lại ngoại trừ hấp thu sinh mệnh lực trong sinh mệnh tinh, long hồn trong Giang Sơn Ấn cũng có tác dụng rất lớn, lần này long hồn lực rất yếu ớt, có thể không chịu nổi cho ta vận chuyển cường lực như vậy, nhưng ngươi yên tâm, ta chỉ là lâm vào ngủ say, chờ sau khi khôi phục lực lượng nhất định tự nhiên sẽ lần nữa thức tỉnh, đương nhiên nếu ngươi có thể giúp ta tìm một ít long hồn lực thì tốt hơn, ta sẽ thức tỉnh càng nhanh hơn, ngoài ra tìm vài tiểu mẫu long cho ta cũng tốt lắm, ha ha…
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương