Vô Cực Chưởng Khống Giả
Chương 240 : Quyển 2 - Quán Quân
“ Tam sắc đan lôi, quả thật là tam sắc đan lôi, nhìn độ mạnh và sắc màu của đan lôi có thể thấy phẩm cấp của Bát phẩm Đan dược Tiêu Viêm mạnh hơn so với Thanh Hoa lão” Huyền Không Tử nhìn bầu trời rồi thốt lên nói.
“ Huyền Không, ông lại thua Dược Trần một lần nữa rồi” Thiên Lôi Tử cười cười nói.
“ Tiêu Viêm, đứa nhỏ này đúng là có phong thái của lão già đó” Huyền Y tấm tắc nói.
“ Xem bộ dạng của Tiêu Viêm dường như còn muốn làm gì nữa, chẳng lẽ lại là...” Huyền Không Tử vuốt râu chậm rãi nói.
Tiêu Viêm lúc này đã thu về viên Bát phẩm đan dược vừa mới luyện, sau đó xuất ra Cốt Linh Lãnh Hỏa, hắn đang muốn thực hiện Thăng Linh Đan, nếu thành công, Bát phẩm đan dược của hắn sẽ đề thăng lên Tứ Sắc đan lôi, thậm chí là Ngũ sắc.
“Không nghĩ tới Dược Trần đến ngay cả Cốt Linh lãnh hỏa cũng đem giao cho hắn, xem ra quả nhiên đã xem hắn như đệ tử thân truyền rồi” Huyền Y tôn giả ánh mắt nhu hòa nhìn về phía Tiêu Viêm, thấp giọng nói.
Trên cơ thể Tiêu Viêm, hai loại dị hỏa lượn quanh sau đó dung hợp làm một thành một loại hỏa diễm màu vàng rực. Ngọn lửa vừa xuất hiện, tay áo Tiêu Viêm liền vung lên, nhanh chóng đưa ngọn lửa màu vàng bay ra, sau đó đem khỏa đan dược đang nhảy nghịch ngợm trước mặt bay vào.
“ Qủa thật là Thăng Linh phương pháp, ngay cả phương pháp bá đạo này, Dược Trần cũng dạy cho hắn” Huyền Không Tử cảm thán nói.
“ Phụt” sắc mặt Tiêu Viêm ngưng trọng, cắn đầu luỡi một cái, một ngụm máu tươi phun ra như sương mù, từ từ phiêu tán, cuối cùng đều dung nhập vào trong ngọn lửa.
“ Huyết tế phục linh” Tiêu Viêm trong miệng truyền ra một tiếng quát khẽ, sương mù máu lập tức ùn ùn kéo tới những lỗ thủng nhỏ rất khó nhận ra ở mặt ngoài của đan dược tiến vào bên trong.
Luồng sương mù máu tiến vào bên trong đan dược thì bề mặt gồ ghề của đan dược phút chốc sáng bóng kỳ lạ.
Mà ngay khi mặt ngoài đan dược trở nên bóng mượt, trên bầu trời đan lôi ba màu lập tức bị kéo lại, lôi vân cuồn cuộn bắt đầu biến hóa, một màu sắc nữa xuất hiện, đó là màu kim quang sáng rực.
“ Tứ sắc đan lôi xuất hiện, tên tiểu tử Tiêu Viêm thật sự làm được, quá giỏi” Huyền Không Tử cười nói.
“ Thật tốt, quán quân lần này đã có chủ rồi” Huyền Y tôn giả mỉm cười xinh đẹp nói.
“ Cái đó nói còn hơi sớm, chẳng phải còn có tên áo xanh đó đang luyện chế sao?” Thiên Lôi Tử nghiêm túc nói.
“ Đúng vậy, người đó tên là Cổ Hà, đến từ Hắc Phong Môn, sao đến giờ y vẫn chưa luyện xong?” Huyền Không Tử gật đầu nói.
“ Hắc Phong Môn, môn phái mới nổi lên gần đây nhưng thực lực rất mạnh, ngay cả Phần Viêm Cốc cũng không sánh bằng, tên Cổ Hà này chính là trưởng lão của bọn họ, cấp độ Thất Phẩm cao cấp Luyện dược sư, nhưng xem ra y đã tiến vào Bát phẩm rồi” Huyền Không Tử nhàn nhạt nói tiếp.
“ Linh hồn thật cường đại, đúng là Tiên cảnh, ái chà... hắn dùng linh hồn lực để đề cao linh tính cho đan dược” Thiên Lôi Tử chợt thốt lên nói.
“ Sau có thể, như thế linh hồn của hắn sẽ rất đau đớn, đây chỉ là cách được nhắc đến hời hợt trong điển tịch cổ, không ngờ hắn lại dám vận dụng” Huyền Y ngạc nhiên nói.
“ Ầm... Ầm... Đùng... Đùng... Đùng...”
Trên bầu trời, mây đen nổi lên cuồn cuộn, từng đóa lôi vân bắt đầu kéo tới, một màu, hai màu, ba màu, bốn màu và năm màu.
“ Ngũ sắc đan lôi, thật sự là ngũ sắc đan lôi”
Đám đông vỡ òa vì cảnh tượng trên bầu trời, đã có người luyện chế ra Bát phẩm đan dược có Ngũ sắc đan lôi.
Trên bầu trời, đám Lôi Vân lại lần nữa biến động, thêm một màu sắc nữa xuất hiện, đó là màu chàm.
“ Thật không thể tin được, lục sắc đan lôi, rất giỏi” Huyền Không Tử gật đầu, tấm tắc khen.
“ Tiêu Viêm tuy giỏi nhưng vẫn thua tên Cổ Hà này một chút” Thiên Lôi Tử tiêc nuối nói.
Huyền Y tôn giả chậm rãi gật đầu nhưng không nói gì.
Cả quảng trường phúc chốc vỡ òa, hơn một tháng diễn ra tranh tài, cuối cùng đã xác định được người tài giỏi nhất, quán quân của Đan hội.
Nhìn lục sắc lôi vân trên bầu trời, Tiêu Viêm lắc đầu cười khổ, hắn đã làm hết sức nhưng vẫn về thứ hai, lục sắc đan lôi quả thật làm cho hắn không phục không được. Tiêu Viêm chậm rãi hướng Cổ Hà giơ lên ngón tay cái sau đó nhảy xuống quảng trường rời đi.
Thấy Tiêu Viêm rời đi, Jack thầm cảm thấy tiếc, Phong Lôi Nộ Diễm, loại hỏa diễm này hắn cũng muốn có.
Từ trên đài cao phi thân xuống quảng trường, Cổ Hà nhanh chóng tiến tới vị trí ba người Jack, đi đến đâu hắn cũng được đám đông mọi người tỏ vẻ ngưỡng mộ, cung kính nhường đường.
“ Môn chủ, Cổ Hà may mắn không làm nhục mệnh” Cổ Hà chắp tay cúi đầu trước Jack nói.
“ Cổ Hà trưởng lão, huynh đã làm rất tốt” Jack tiến tới nâng Cổ Hà dậy, mỉm cười nói.
“ Chúc mừng Cổ Hà trưởng lão đã đạt quán quân Đan hội lần này” Tiểu Y Tiên cũng mỉm cười, duyên dáng nói.
“ Cổ Hà trưởng lão quả thật rất xuất sắc, xin chúc mừng, kể từ hôm nay, tên tuổi của ngươi sẽ lưu truyền mãi trong lịch sử đại lục” Thiên Hỏa tôn giả vuốt râu cười nói.
“ Thiên Hỏa trưởng lão quá khen, nếu không nhờ Môn chủ giúp đỡ và Vẫn Lạc Tâm Viêm của ngài, Cổ Hà không thể nào có thể đạt được điều này, Cổ Hà cảm tạ hai vị tận đáy lòng” Cổ Hà lại chắp tay cúi đầu nói.
“ Cổ Hà huynh không cần quá khách khí, chúng ta là thành viên của Hắc Phong môn, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm. Huynh hãy mau tiến đến ba đại cự đầu của Đan Tháp để lãnh phần thưởng đi” Jack phất tay nói.
“ Dạ vâng, thưa Môn chủ” Cổ Hà cúi chào lần nữa rồi phi thân đến chỗ Huyền Không Tử.
Màn đêm buông xuống, Thánh Đan thành trở nên sôi động hơn bình thường, khắp mọi nơi đèn đuốc sáng trưng, người đi kẻ lại trên đường tấp nập. Mọi người kể nhau nghe những sự kiện đã diễn ra tại Đan hội, xầm xì bàn tán về vị quán quân của Đan hội lần này, Cổ Hà. Ai ai cũng biết cái tên Cổ Hà này chẳng bao lâu nữa sẽ nổi tiếng khắp toàn bộ Trung Châu và cả Đại lục.
Hai ngày sau, tại đỉnh Đan tháp.
Trong đại sảnh lúc này có không ít người đang đứng, ngoài người của Đan tháp còn có đầy đủ các Luyện dược sư trong top mười Đan hội như Tống Thanh, Đan Thần, Tào Dĩnh, Thanh Hoa Tôn giả, Tiêu Viêm, Cổ Hà. Ba thân ảnh đứng ở vị trí chủ tọa chính là Huyền Không Tử, Huyền Y và Thiên Lôi Tử.
“ Các ngươi đã tới đầy đủ, mười người các ngươi sẽ có được tư cách tiến vào Tinh vực để thử vận may thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa. Tinh Vực này là do ba người chúng ta liên thủ xé rách một khoảng không gian, truyền vào đó một lực lượng cường đại và giấu nó trong tinh không, Tam Thiên Diễm Viêm Hoả cũng là bị phong ấn ở trong Tinh Vực” Huyền Không Tử gương mặt nghiêm túc, chậm rãi nói.
Nghe Huyền Không Tử nói, đám người Cổ Hà lập tức trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
“Vì đã bị phong ấn khá lâu, Tam Thiên Diễm Viêm Hoả rất oán hận đối với Đan Tháp, đặc biệt là với ba người chúng ta, nếu nó rời khỏi phong ấn, chắc chắn sẽ quay lại trả thù. Lần này, nếu có người có thể thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hoả thì tốt, nhưng chúng ta thực sự lo lắng, vạn nhất có kẻ không thể thu phục được lại đem nó phóng thích ra, như vậy chính là huỷ diệt Đan thành” Huyền Không Tử trầm giọng nói, ánh mắt nhìn đám người Cổ Hà một lượt.
“ Vì vậy, ta cung cấp mỗi người một cái ngọc giản, nếu phát hiện có ai muốn thả ra Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thì lập tức bóp nát ngọc giản, khi ấy sẽ có cường giả Đan Tháp vào ứng cứu. Ba người chúng ta vì duy trì phong ấn nên không thể tiến vào Tinh Vực” Huyền Y Tôn giả ôn tồn nói, ngay lập tức mười ngọc giảng bay thẳng đến mười người đám Cổ Hà, Tiêu Viêm.
“ Nếu đã chuẩn bị xong, chúng ta đi thôi” Huyền Không Tử lớn tiếng nói sau đó cùng với Huyền Y, Thiên Lôi Tử bay ra khỏi đỉnh Đan Tháp, lăng không đứng trên bầu trời.
Đám người Cổ Hà, Tiêu Viêm cùng Đại Trưởng Lão đan tháp cũng lần lượt bay theo ba người Huyền Không Tử.
Trên bầu trời, ba người Huyền Không Tử nhìn nhau một cái, thủ ấn biến ảo nhanh nhứ chớp, linh hồn lực mênh mông dao động, từ trong cơ thể ba người tràn ra. Mọi người liền nhìn thấy mảnh hư vô trên bầu trời đột nhiên xuất hiện những gợn sóng kịch liệt. Một cánh cửa không gian lớn màu bạc xuất hiện. "Về quy định, khi các ngươi cùng nhau đi vào Thánh Vực, Đại Trưởng Lão hắn sẽ nói tỉ mỉ cho các ngươi”
“ Bây giờ vào đi thôi” Huyền Y Tôn giả ánh mắt xinh đẹp liếc nhìn cánh cửa bạc rồi nói.
“ Đi thôi, nhớ rõ, sau khi tiến vào đi theo ta là được, nếu không phục tùng quy củ, lão phu có quyền hủy bỏ hẳn tư cách đi vào Tinh Vực lần này” Đại trưởng lão Khâu Lăng vẻ mặt nghiêm túc nói, sau đó dẫn đầu bước vào cánh cửa không gian.
Mười người đám Cổ Hà cũng lần lượt bước vào, thoắt cái thân ảnh đã biến mất.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
101 chương
54 chương
126 chương
30 chương
32 chương