Vô Cực Chưởng Khống Giả
Chương 239 : Đan Lôi
“ Ồ, hỏa diễm thật yêu dị” Jack nhàn nhạt nói khi thấy một nữ luyện dược sư xuất ra hỏa diễm màu đỏ máu cực tà dị.
“ Đó là Huyết Yêu Diễm Hỏa, không ngờ bây giờ lão phu lại được thấy” Thiên Hỏa Tôn giả vuốt râu cười nói.
“ Huyết Yêu Diễm Hỏa này, quy cách luyện chế cực kỳ khó khăn, cần phải gom đủ máu của một ngàn loại ma thú thuộc tính hỏa, sau đó đem tất cả các loại máu của một ngàn loại hỏa thú này khi còn đủ khí tức hùng mạnh dung hợp và ngưng luyện một chỗ, cuối cùng mượn năng lượng thuộc tính hỏa ngưng tụ lại thành hình dạng ngọn lửa, nữ tử đó có thể sở hữu chứng tỏ gia tộc rất giàu có” Thiên Hỏa Tôn giả ôn tồn nói tiếp.
“ Ùng... ầm...” bỗng nhiên một hỏa diễm bốc lên mang theo tiếng sấm làm các luyện dược sư giật mình, người xuất ra hỏa diễm này chính là Tiêu Viêm.
“ Dị hỏa?” Jack ngạc nhiên nhìn thấy một màn này, thật không ngờ Tiêu Viêm lại may mắn thu phục được một loại dị hỏa.
“ Theo như lão thấy thì dị hỏa này chính là Phong Lôi Nộ Diễm, dị hỏa bài danh thứ 16 trên dị hỏa bảng, dị hỏa này hành tung bất định, chỉ sinh ra ở nơi có Phong, Lôi, Hỏa ba loại nguyên tố giao thoa. Tiểu tử kia không hiểu sao lại thu phục được?” Thiên Hỏa Tôn giả ôn tồn nói.
Jack mỉm cười, nhàn nhạt nói: “ đối thủ lần thi này của Cổ Hà chính là Tiêu Viêm rồi”.
“ Uhm, Môn chủ nói quả không sai” Thiên Hỏa Tôn giả gật đầu nói.
“ Phụt...” một hỏa diễm vô hình u mang lục quang xuất hiện làm cả toàn trường, các luyện dược sư không khỏi kinh hãi, lại có người xuất ra dị hỏa.
Người này không ai khác chính là Cổ Hà, dị hỏa y đang sử dụng chính là Vẫn Lạc Tâm Viêm do Jack trao tặng.
Trên đài cao, đám người Huyền Không Tử cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc khi nhìn thấy hai loại dị hỏa xuất hiện.
“ Nếu ta đoán không sai, dị hỏa của Tiêu Viêm chính là Phong Lôi Nộ Diễm, còn dị hỏa của người trung niên áo xanh kia là Vẫn Lạc Tâm Viêm” Huyền Không Tử phỏng đoán.
“ Đan hội lần này càng lúc càng thú vị, dị hỏa chi chiến cũng đã nhiều năm chưa xuất hiện ở Đan Tháp” Huyền Y Tôn giả mỉm cười nói.
“ Người trung niên áo xanh đó vậy mà linh hồn lực đã đạt đến Bát Phẩm, lại sử dụng Vẫn Lạc Tâm Viêm, còn Tiêu Viêm là Thất Phẩm cao cấp, tuy có Phong Lôi Nộ Diễm nhưng xem ra vẫn kém một chút” Thiên Lôi Tử vuốt chòm râu bạc nói.
“ Tiêu Viêm là đệ tử thân truyền của lão già đó... ta sẽ ủng hộ cho hắn” Huyền Y tôn giả cười nói.
Trên bầu trời, trong bãi đá lơ lửng, sắc mặt tất cả những người dự thi đều ngưng trọng khống chế hỏa diễm, luyện chế riêng rẽ đan dược bên trong dược đỉnh, cả phiến không gian quanh quảng trường, đều có chút im lặng, vô số ánh mắt, đều hội tụ vào các thân ảnh đang bận rộn trên bầu trời. Bọn họ đang chờ đợi ngày cuối cùng, bởi vì đó chính là thời điểm quan trọng nhất của đan hội, thời điểm mà quán quân xuất hiện.
Thoắt cái, thời gian đã trôi qua được nửa tháng, vào thời điểm này, càng ngày càng có nhiều người dự thi luyện chế ra đan dược. Điều đó vô tình làm cho không khí quanh Đan tháp tràn ngập nồng nặc mùi đan dược.
“Ầm”
Một tiếng sấm vang lên làm rộn rã khắp quảng trường. Ánh mắt mọi người lập tức chú ý về phía có tiếng sấm, chỉ thấy trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một đoá mây đen, từ trong mây đen lôi điện xẹt ra, điều đó biểu thị cho việc Đan lôi thành hình.
Dị tượng trên bầu trời làm cho mọi người tìm kiếm nguyên nhân gây nên dị tượng, chỉ thấy ở bãi đá phía đông có một vị trung niên, biểu hiện vui mừng tột độ vì đã luyện chế ra Thất Phẩm đan dược, Nhất đạo đan lôi.
Từ lần đan lôi đầu tiên xuất hiện, nửa ngày sau, trên bầu trời lại có mây đen ngưng tụ, tia lôi điện lại xuất hiện với độ mạnh hơn lần trước, biểu thị Thất phẩm đan dược lần này cao cấp hơn, đó là Nhị đạo đan lôi.
Thời gian sau đó, trung bình ngày nào cũng có đan lôi xuất hiện, nhưng độ mạnh yếu không đồng đều, Thất phẩm đan dược Nhị đạo, Tam đạo, Tứ đạo, Ngũ đạo đan lôi đều đã xuất hiện. Đan lôi rất hiếm gặp, nhưng tại khu vực thi đấu lại xuất hiện liên tục, làm cho rất nhiều người mãn nhãn.
Đã hai mươi lăm ngày trôi qua, số lượng luyện dược sư còn đang luyện chế trên bãi đá chỉ còn dưới năm mươi người, những người này có thể xem là những luyện dược sư tài giỏi nhất của cả Đấu Khí đại lục, quán quân Đan hội lần này sẽ xuất hiện trong những người này.
“ Ầm... đùng”
Trên bầu trời đan lôi liên tục nổ vang, tạo ra một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, tính đến thời điểm này đã có rất nhiều Thất Phẩm Đan dược đỉnh phong ra đời, trên bãi đá chỉ còn khoảng mười mấy người.
“ Nhị sắc lôi vân, là Bát phẩm đan dược”
Cả quảng trường sôi trào, đến lúc này thật sự đã có Bát phẩm đan dược ra đời. Bát phẩm đan dược, đan dược đạt đến phẩm cấp này đã có thể coi là vương giả trong các đan dược rồi. Bát phẩm cùng thất phẩm, tuy nói chỉ cách nhau một phẩm, nhưng cách biệt lại như trời và đất.
Bát phẩm đan dược, có được linh tính, thậm chí đã cơ bản có được một ít linh trí, nói cách khác, bát phẩm đan dược, có được lực lượng thuộc về tính mạng của nó. Bát phẩm đan dược, phân chia cấp bậc rất nghiêm khắc, phẩm chất cũng không thể dùng mắt thường để nhận biết, mà phải lấy màu sắc Đan Lôi để nhận biết phẩm chất.
Bát phẩm đan dược phẩm chất càng cao, tại lúc thành hình sẽ dẫn động càng nhiều màu sắc Đan Lôi, nghe nói, nếu có thể dẫn động cửu sắc Đan Lôi, như vậy liền nói rõ, đan dược đã có được tạo hóa lực, tiến vào cửu phẩm.
Mọi người tập trung về chủ nhân của Bát phẩm đan dược đó, chỉ thấy đó là một cô bé chừng mười lăm mười sáu tuổi, người của Đan gia.
“Ầm... đùng...”
Một lúc sau, trên bầu trời lại xuất hiện Nhị sắc đan lôi nhưng lần này hơi hơi xuất hiện một sắc đan lôi thứ ba, rõ ràng phẩm chất cao hơn Nhị sắc đan lôi lần đầu. Chủ nhân của nó chính là Tào Dĩnh của Tào Gia.
Càng lúc càng có Bát phẩm đan dược cao cấp hơn xuất thế, không khí trên quảng trường sôi trào cực độ.
Hơn nửa ngày sau vẫn chưa có Bát phẩm đan dược nào xuất thế, một số luyện dược sư vì quá cố gắng thúc ép cấp độ đan dược nên dẫn đến đan dược không thể thành hình, cuối cùng thất bại trong tiếc nuối.
Trên bãi đá chỉ còn lại số người còn luyện chế trên đầu ngón tay, Tiêu Viêm và Cổ Hà ở trong số đó.
“ Ầm... đùng...” trên bầu trời bất thình lình đan lôi lại xuất hiện, lần này là Tam sắc đan lôi, chủ nhân của nó là Thanh Hoa Tôn giả.
Thanh Hỏa Tôn giả, nhân vật cùng thời với Dược Tôn giả Dược Trần, kỹ thuật luyện dược cho dù không được như Dược Trần, nhưng kinh nghiệm tích lũy bao năm cũng không phải vô ích.
Trên bãi đá lúc này chỉ còn Tiêu Viêm và Cổ Hà đang luyện chế đan dược, nhìn thấy gương mặt ngưng trọng của bọn họ, chứng tỏ đang trong giai đoạn vô cùng quan trọng.
“ Lên” Tiêu Viêm hét lớn, viên đang dược lơ lửng giữa không trung, cấp tốc ngưng tụ thành hình.
“ Ầm... đùng...” mây đen nổi lên, lôi điện chập chờn, xuất hiện ba màu sắc lôi điện khác nhau, xanh, bạc và vàng.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
101 chương
54 chương
126 chương
30 chương
32 chương