Ngày hôm sau, Hạ Ninh Dung dẫn An Chi đến lớp học piano tại công ty giải trí Hắc Kim. Hai mẹ con cô cùng bước vào thang máy, tình cờ cờ ngay sau đó Hắc Hoàng Thiên và trợ lý của anh ta cũng bước vào. Hạ Ninh Dung vội vàng dắt tay Hạ An Chi ra nhưng lại bị một nhóm người khác từ ngoài bước vào. Thang máy nhanh chóng trở nên đông đúc, lấp kín cửa ra vào khiến cô không thể chen ra nổi. Một lúc sau Hạ Ninh Dung và An Chi đã bị dồn đến tận góc thang máy. Không còn cách nào cô đành đứng yên chịu trận. "Mami, bế con lên được không? Dưới này ngột ngạt quá!" Hạ An Chi giơ hai tay về phía mami Hạ Ninh Dung bế cô bé lên, cố tình quay lưng lại với Hắc Hoàng Thiên để An Chi không trông thấy anh ta. Thực ra cô cũng chỉ phòng hờ thôi. Thang máy rộng như vậy cô và anh ta mỗi người lại đều bị dồn về một góc của thang máy, hoàn toàn không thể chạm mặt nhau. Nhưng nếu để ý thì có thể thấy Hắc Hoàng Thiên cao hơn hẳn những người xung quanh đến một cái đầu. Càng lên cao số lượng người trong thang máy càng giảm, cuối cùng chỉ còn lại vài người. *Sao lâu đến quá vậy? Cứ thế này chẳng phải sẽ chỉ còn lại mình và anh ta thôi sao? Đang mải mê suy nghĩ, Hạ Ninh Dung bất ngờ nghe thấy giọng của tiểu thiên sứ nhà cô... "Chào chú ạ." Hạ An Chi trông thấy Hắc Hoàng Thiên liền tuột khỏi vòng tay mami, đi đến trước mặt anh Hắc Hoàng Thiên thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn Hạ An Chi. Cô bé ngơ ngác không hiểu chuyện gì. "An Chi, mau lại đây." Hạ Ninh Dung vẫy tay "Chú ơi, chú có chuyện gì không vui sao ạ? Chú có thể tâm sự với cháu, cháu hứa sẽ không nói cho ai biết đâu." Hạ An Chi giơ ngón tay út nhỏ nhắn lên trước mặt Hắc Hoàng Thiên vẫn lạnh lùng không đáp lại. Hạ Ninh Dung lập tức đi đến bế Hạ An Chi trở về vị trí cũ. "Mami, hai người giận nhau sao?" Hạ An Chi nói nhỏ vào tai mami Hạ Ninh Dung ngơ ngác: "Sao con biết mami quen anh ta?" Hạ An Chi ngẩn người, viện đại một cái cớ: "Con đoán ạ." "Lần sau không được tự ý bắt chuyện với người lại, biết chưa?" Hạ Ninh Dung nghiêm giọng "Nhưng..." "Không có nhưng gì hết." Hạ Ninh Dung cau mày "Là cậu thật sao Hạ Ninh Dung?" Hạ Ninh Dung bất ngờ quay lại: "Anh là..." "Cậu không nhận ra sao? Tôi là Trương Dạ." Hạ Ninh Dung lục lại ký ức rồi chợt reo lên: "A, tôi nhớ rồi." "Cô bé này là con gái của cậu và Lâm Bạch Nam sao? Dễ thương quá!" Trương Dạ cúi xuống mỉm cười nhìn Hạ An Chi "Chào chú ạ." Hạ An Chi vui vẻ "Daddy cháu dạo này vẫn khỏe chứ?" Hạ An Chi: "..." "Trương Dạ, tôi và Lâm Bạch Nam đã chấm dứt từ sáu năm trước rồi." Hạ Ninh Dung trầm mặc Trương Dạ ngẩn người: "Vậy cô bé này..." "Là con của một mình tôi thôi." Hạ Ninh Dung nhỏ giọng "Hạ Ninh Dung, nếu ngày ấy cậu không yêu Lâm Bạch Nam thì chắc bây giờ..." Trương Dạ ngập ngừng "Bây giờ làm sao? Bây giờ tôi đã không có một tiểu thiên sứ đáng yêu như vậy rồi." Hạ Ninh Dung trêu chọc "Phải ha." Trương Dạ nỡ nụ cười có chút miễn cưỡng "Khụ..." "Mà cậu làm gì ở đây vậy?" Hạ Ninh Dung thắc mắc "Cậu không biết sao? Tôi là diễn viên thuộc quyền quản lý của công ty Hắc Kim mà." Trương Dạ ngạc nhiên "A, cháu nhớ ra rồi. Chú là ảnh đế Trương Dạ Đinh đúng không ạ?" Hạ An Chi reo lên "Thật vậy sao? Thảo nào nãy giờ tôi cứ thấy quen quen." Hạ Ninh Dung gật gù "Cậu không nhận ra? Buồn thật đấy!" Trương Dạ bày ra biểu cảm tủi thân "Cho tôi xin lỗi nha! Hôm nào mời cậu đi ăn để chuộc lỗi, được không?" Hạ Ninh Dung vui vẻ "Tôi sao có thể từ chối đây?" Trương Dạ cũng tươi cười Ting... [ tiếng cửa thang máy mở ] "Khụ..." Hắc Hoàng Thiên ho nhẹ "Hắc tổng, anh bị bệnh sao? Có cần gọi cho bác sĩ Đằng Kiêu..." Quất Trương chưa kịp nói hết câu đã bị ánh mắt hình viên đạn của Hắc Hoàng Thiên làm cho xanh mặt. *Chẳng phải lúc nãy còn ho suốt sao? Mình hỏi sai chỗ nào à? Quất Trương oan ức. Hạ Ninh Dung lén liếc mắt về phía Hắc Hoàng Thiên. Trương Dạ lúc này mới để ý đã đến tầng mà mình muốn đến liền tạm biệt hai mẹ con Hạ Ninh Dung rồi rời đi. "Mami, chú ấy thích mami đấy." Hạ An Chi híp mắt "Ai nói với con như vậy hả?" Hạ Ninh Dung nhéo má tiểu bảo bối nhà mình "Ồn ào quá!" Hắc Hoàng Thiên cau mày khó chịu Cả hai cùng im bặt. Một lúc sau thang máy mở cửa, Hạ Ninh Dung nhanh chóng dắt Hạ An Chi đi khỏi. _________ Cửa thang máy vừa mở, Hắc Hoàng Thiên bước ra. "Anh hai, sao anh lại đến đây?" Hắc Khải Tư ngạc nhiên "Gọi quản lý của Trương Dạ Đinh đến." Hắc Hoàng Thiên ra lệnh Hắc Khải Tư nhìn Quất Trương khó hiểu. "Sao còn chưa đi?" Hắc Hoàng Thiên cau mày Hắc Khải Tư vội vàng cho người đi gọi quản lý của Trương Dạ Đinh đến. Cộc... cộc... cộc... "Vào đi." Một người phụ nữ mở cửa bước vào: "Giám đốc Hắc, anh gọi tôi?" Hắc Khải Tư đánh mắt về phía Hắc Hoàng Thiên. "Hắc tổng." Người phụ nữ đó cúi đầu chào "Hủy toàn bộ hợp đồng của Trương Dạ Đinh trong năm nay." Hắc Hoàng Thiên lạnh giọng "Nhưng Trương Dạ Đinh đã ký rồi ạ, bây giờ đòi hủy e là phải bồi thường cho bên đối tác một khoản rất lớn..." "Hắc Kim thiếu tiền?" Hắc Hoàng Thiên trừng mắt Người quản lý run rẩy gật đầu đồng ý.