"Đúng. Nếu không phải là của tôi thì dù có chết tôi cũng mặc kệ." Hắc Hoàng Thiên lạnh lùng Khi Thế Dịch: "Hắc Hoàng Thiên, con trai anh cũng xấp xỉ tuổi của cô bé. Tôi cũng không cầu sự giúp đỡ từ Hắc Gia các người, nhưng thật không ngờ anh lại có thể đối với một đứa trẻ máu lạnh đến vậy." "Vậy cũng còn hơn em gái của Khi nhị thiếu. Không biết là người đàn ông nào khiến cô Hạ tình nguyện sinh con cho hắn? Tôi thật rất muốn xem mặt." Hắc Hoàng nhếch mép khinh thường nhìn Hạ Ninh Dung Anh là đang ám chỉ người cha của Hạ An Chi đến vợ và con gái bị bắt cóc cũng không thấy mặt đâu, hay vốn dĩ Hạ Ninh Dung còn không biết cha của con mình là ai? Nghĩ đến đây Hắc Hoàng Thiên lại càng cảm thấy cô sao thật tầm thường. "Hắc Hoàng Thiên, anh có ý gì?" Khi Thế Dịch cau mày Lăng Hàn Nhượng không nhịn nổi nữa, anh xông đến túm cổ áo tên đàn ông không biết tốt xấu trước mặt: "HẮC HOÀNG THIÊN." "Lăng tổng là muốn làm anh hùng?" Hắc Hoàng Thiên nhìn người đối diện bằng nửa con mắt Lăng Hàn Nhượng siết chặt tay, những đường gân xanh nổi lên cuồn cuộn. Anh vung nắm đấm nhắm thẳng vào mặt Hắc Hoàng Thiên. "Phải, cả đời này mẹ con tôi cũng chưa từng dính líu gì đến anh. Thế cho nên lần này là tôi phải cảm ơn Hắc tổng rồi." Lăng Hàn Nhượng khựng tay lại, nhìn về phía Hạ Ninh Dung. "Ơn huệ này, dù có chết tôi cũng sẽ không quên." Hạ Ninh Dung ngước lên nhìn thẳng vào mắt Hắc Hoàng Thiên, ánh mắt cô dường như trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Nhưng sâu thẳm trong đó một nỗi tuyệt vọng, nỗi đau đớn không thể diễn tả đang thống lĩnh tâm trí cô. Hắc Hoàng Thiên như không hề quan tâm đến, anh hất bàn tay đang nắm lấy cổ áo mình ra rồi đi thẳng, trước đó còn ném cho cô một ánh nhìn khinh bỉ. Khi Thế Dịch tiến đến nhìn Hạ Ninh Dung với ánh mắt sâu xa: "Anh ta và cô bé..." Tuy không ai nói ra nhưng nhìn cách hành xử cũng như lời nói của Hạ Ninh Dung, Khi Thế Dịch hoàn toàn có thể đoán ra được sự tình vậy mà nam chính của câu chuyện lại chẳng hề hay biết. Khi Thế Dịch ngàn vạn lần đều không muốn em gái mình có liên quan đến Hắc Hoàng Thiên hay nói cách khác là Hắc Gia. Hạ Ninh Dung lúc này mới để ý đến vẫn còn một người đàn ông khác tham gia vào cuộc nói chuyện từ nãy tới giờ: "Anh là..." Cô ngay lập tức đứng chôn chân tại chỗ, một ý nghĩ xoẹt qua trong đầu. Lúc nãy chẳng phải Hắc Hoàng Thiên có nói cô là em gái của người này sao? Anh ta còn tự nhận cô là người của Khi Gia, vậy đây chẳng phải là Khi nhị thiếu được Lăng Ánh Nguyệt nhắc đến? Khi Thế Dịch: "Chuyện này nói sau đi, bây giờ mau tìm cho ra con gái của em đã." "Không cần tìm nữa đâu." Giọng nói phát ra từ phía bức tường thu hút sự chú ý của cả ba người. Một người đàn ông mặc áo hoodie đen đội mũ phía sau lên, trên tay anh ta bế một cô bé đang ngủ say sưa, bên cạnh còn có thêm một cậu nhóc. Hạ Ninh Dung hốt hoảng chạy đến: "Con bé có sao không?" "An Chi không sao đâu mami, tối qua thức khuya quá nên nay ngủ bù thôi ạ." "Hạ Tử Minh, sao con lại ở đây? Còn ông nữa, về lúc nào vậy?" Hạ Ninh Dung bây giờ mới nhận thấy có gì đó không đúng "Bây giờ bà mới biết có phải là hơi muộn không?" "Chú Bách Kha về nước nhưng gọi cho mami không được nên đã gọi cho con. Là con kêu chú ấy giúp tìm mami và em đấy ạ." Hạ Tử Minh giải thích "Ôi trời! Ông tìm được An Chi rồi sao không nói cho tôi biết?" Hạ Ninh Dung đánh nhẹ vào vai bạn mình, vẻ mặt như trút được gánh nặng "Tôi còn bận trông hai đứa nhóc này làm gì có thời gian để nói." Bách Kha viện cớ Hạ Ninh Dung liền vui vẻ trở lại, cô không hề để ý đến cái lý do miễn cưỡng này. Thực ra là do Hạ Tử Minh đã ngăn không cho Bách Kha ra mặt trong lúc đang có Hắc Hoàng Thiên ở đó vì cậu muốn xem thử người daddy này liệu có quan tâm đến em gái cậu không? Ông ấy sẽ có phản ứng như thế nào khi con gái của mami cậu bị mất tích? Tuy Hạ Tử Minh rất muốn Hắc Hoàng Thiên trở thành daddy của mình nhưng đối với cậu, cậu mong muốn có một người daddy không chỉ yêu thương vợ mình mà cũng phải chấp nhận cả đứa con riêng của cô ấy nữa. Cậu không muốn daddy yêu thương và quan tâm đến hai anh em cậu chỉ vì là con của ông ấy. Kết quả đã thật sự khiến Hạ Tử Minh thất vọng. Cậu từng có suy nghĩ sẽ tác hợp cho mami và daddy về bên nhau vì cậu không muốn thấy cảnh mami và em gái bị bắt cóc như vậy thêm một lần nào nữa. Mami cậu đã rất cực khổ rồi, đã đến lúc cần có một người đàn ông bảo vệ và che chở cho cô ấy. Ngày hôm nay, cậu phải chăng là đã nhìn lầm?