"Đúng vậy, anh ấy chỉ giúp em luộc trứng thôi..." "Anh không thể giúp em sao?" Hạ Tử Minh ngắt lời "Anh lúc đó đang đi mua nước mà." Hạ An Chi oan ức "Mang trứng sang bên kia." Hắc Lãnh Thần lạnh lùng ra lệnh "Ai?" cậu nhóc đó ngơ ngác "Không lẽ là tôi?" Hắc Lãnh Thần cau mày Cậu nhóc đó lủi thủi lấy trứng từ dưới giếng lên thả sang cái giếng bên cạnh. "Tôi nói ở đó sao?" Hắc Lãnh Thần khó chịu Cậu nhóc đó hậm hực mang giỏ trứng đi thật xa. Lúc này chân mày Hắc Lãnh Thần mới dãn ra. "Anh Lãnh Thần, daddy của chúng ta cũng như anh sao?" Hạ An Chi tò mò "Ý em là gì?" "Mami em không như vậy đâu." "Vậy sao? Vậy phải bảo chị ấy sửa đổi rồi." Hắc Lãnh Thần ngẫm nghĩ Ba đứa nhóc sau khi đã luộc trứng xong liền cầm trở về phòng chia cho mọi người cùng ăn. Đến quá nửa đêm Hạ Ninh Dung mới sực nhớ ra ngày mai vẫn phải đi làm, cô vội kêu mọi người trở về nhà nghỉ ngơi. Masker hôm nay cũng như lần trước, tửu lượng vốn đã kém mà vẫn thích vui nên kết quả là say khướt, đành phải ngủ lại ở đó. Vì là quán do nhà mở ra nên Dương Thư cũng lười biếng trở về, kiếm đại một phòng rồi ở lại luôn. Tất nhiên vị Lăng tiểu thư nào đó cũng sẽ không thoát khỏi cơn buồn ngủ mà chui lên giường ngủ cùng Dương Thư. Lăng Hàn Nhượng đề nghị Hạ Ninh Dung lên xe mình về, vì không mang xe theo nên cô cũng không từ chối. Khoảng cách từ suối nước nóng đến khu chung cư Dương Phong nơi Hạ Ninh Dung ở khá xa nên trên đường về cô và đám nhóc con đã thiếp đi. Chiếc xe dừng lại trước cổng chung cư, bảo vệ đi đến hỏi thăm. Vì là khu chung cư cao cấp nên mức độ an ninh vô cùng nghiêm ngặt, chỉ những người sống trong đó mới được phép vào. Người khác muốn vào phải được chủ nhà dặn trước thì bảo vệ mới mở cổng. Lăng Hàn Nhượng cũng hết cách đành phải gọi Hạ Ninh Dung dậy. "Để mami cháu ngủ đi ạ." Hạ Tử Minh ngăn lại rồi kéo cửa kính xuống nói gì đó với bảo vệ. Bảo vệ liền mở cổng cho tài xế của Lăng Hàn Nhượng lái xe vào. Không cần ai bảo Lăng Hàn Nhượng tự động mở cửa bế Hạ Ninh Dung lên rồi đi vào thang máy, Hạ Tử Minh cũng đi theo để mở cửa. Sau khi đã đưa Hạ Ninh Dung lên nhà, anh đi xuống bế Hạ An Chi lên tình cờ lại chạm mặt Hắc Hoàng Thiên. Lăng Hàn Nhượng liếc mắt về phía Hắc Lãnh Thần, cậu bé vẫn lạnh lùng như thường ngày. Anh có chút thắc mắc làm sao Hắc Hoàng Thiên lại vào được trong này nhưng ngay sau đó liền hiểu ra, người như Hắc Hoàng Thiên ai có thể ngăn cản nổi anh ta cơ chứ. Hắc Hoàng Thiên nhìn cô bé đang ngủ say trong lòng Lăng Hàn Nhượng, khẽ cau mày. "Hắc tổng, anh là đến đón con trai?" "Lăng tổng có vẻ rảnh rỗi nhỉ?" Hắc Hoàng Thiên châm chọc "Khiến Hắc tổng chê cười rồi, tôi vốn không phải con người bận rộn." Lăng Hàn Nhượng cười xã giao "Nên mới đi chăm con cho người khác?" Hắc Hoàng Thiên cười lạnh Gì chứ? Không phải là anh ta không nhận ra đây là con gái mình? Ánh mắt nhìn Hạ An Chi cũng quá lạnh lẽo rồi. Hắc Hoàng Thiên quay gót rời đi không hề ngoảnh lại. "Hạ Ninh Dung à, tôi không biết nên vui hay buồn cho cô đây." Lăng Hàn Nhượng cười khổ Là do trong lúc đang tìm cách hack vào ngân hàng gen của Khi Gia, Hắc Hoàng Thiên không những hack được mà còn trông thấy thông tin cô nhóc mình gặp ở nhà hát tối nay là con gái của Hạ Ninh Dung. Ban đầu anh nghĩ có khi nào đây là con gái mình vì xét theo độ tuổi thì cũng khoảng tuổi của Hắc Lãnh Thần. Tuy Tuyết Sương nói Hạ Ninh Dung là mang thai một nhưng cũng có khả năng người đàn ông bí ẩn ấy đã giấu không cho cô ta biết vì một mục đích nào đó, hoặc chính người đó cũng không biết đến sự tồn tại của Hạ An Chi. Trước nay Hắc Hoàng Thiên vẫn luôn không thích những thứ mập mờ, không rõ ràng nên đã tiện thể kiểm tra một loạt thông tin về Hạ An Chi, nhưng lại biết được cô nhóc đó kém Hắc Lãnh Thần những một tuổi. Điều đó có nghĩa đây không phải là con anh. Hơn nữa, người phụ nữ đó đã mang thai ngay sau khi sinh Hắc Lãnh Thần được hai tháng. Người phụ nữ như vậy căn bản là không xứng làm mẹ, đặc biệt là làm mẹ của con trai anh.