Vợ chồng ngọt nhất giới hào môn

Chương 28 : Vợ chồng ngọt nhất giới hào môn

Chương 29: Ngày thứ hai mươi chín ngọt ngào   Khi Trì Thầm Yến ở trong phòng tắm vẫn suy nghĩ lời nói của Lộ Lê với anh.   Người đàn ông lau nước trên mặt, dùng khăn tắm lau khô người, thay áo ngủ, từ phòng tắm bước vào phòng ngủ của Lộ Lê.   Cô đã ngủ.   Trì Thầm Yến rón rén đi tới, khẽ vén chăn lên, sau đó đưa tay, ôm người đang ngủ ngang lên.   Động tác của anh rất nhẹ, cô không tỉnh, chỉ nói mớ hai tiếng.   Có đồ vật gì rơi từ trên người cô xuống.   Trì Thầm Yến liếc mắt nhìn, là điện thoại của cô.   Thế là anh lấy cả điện thoại của cô lên, ôm cả người và điện thoại vào phòng ngủ của mình.   Đầu tiên Trì Thầm Yến đặt cô lên giường, vốn là muốn đặt điện thoại của cố xuống phía dưới gối, anh nhìn màn hình điện thoại một cái, mở khóa rồi.   Đây là lần trước Lộ Lê đặc biệt cài đặt.   Cô phát hiện ra mặt và tay của anh đều không thể mở điện thoại của mình, vợ chồng son sắt không cho phép chuyện này xảy ra, liền cố ý cài đặt vân tay và khuôn mặt của anh.   Trì Thầm Yến nhìn lên màn hình một chút, phát hiện ứng dụng cuối cùng mở ra còn chưa thoát.   Siêu thoại Vợ Chồng Ăn Lê?   Trì Thầm Yến nhớ tới lần trước mơ hồ nghe được Lộ Lê nói về siêu thoại này.   Anh nhìn giới thiệu tóm tắt bên trên: Siêu thoại của tổng tài bá đạo Trì Thầm Yến x cô vợ nhỏ hào môn Lộ Lê, đôi vợ chồng thần tiên đầu tư không thiệt thòi, hoan nghênh mọi người đến đu CP ~~~~~   Hoạt động: "Tiểu tiên nữ vị lê", xếp hạng fan trong tuần, no1.   Trì Thầm Yến lướt qua siêu thoại, đại khái hiểu được này là chuyện gì, nhìn thấy fan số 1 đoạn thời gian trước luôn điên cuồng ‘đánh call, sau đó về trang chủ là nick này.   Tên tài khoản: Tiểu tiên nữ vị lê   Trì Thầm Yến liếc mắt nhìn Lộ Lê đang ngủ say, đây là bản thể của tiểu tiên nữ vị lê này.   Chóp mũi tinh xảo của cô đỏ bừng, ngủ ngủ, vẫn nức nở từng hồi.   Là đã khóc.   Trì Thầm Yến đột nhiên đau lòng, ảo não hành động của mình tối nay, đặt điện thoại xuống gối cho cô.   Anh ngắm nhìn tỉ mỉ khuôn mặt Lộ Lê khi ngủ, gạt những lọn tóc vương trên mặt cô, nhìn đôi môi đỏ bừng, sau đó cúi xuống, khẽ hôn lên.   Hôm sau, khi Lộ Lê tỉnh lại, phát hiện mình không biết tại sao lại ngủ trong phòng ngủ nam.   Cô nhớ tối hôm qua cãi nhau, rõ ràng cô đã về phòng mình ngủ.   Trên giường chỉ có một mình cô, Trì Thầm Yến đã thức giấc đi làm rồi.   Lộ Lê cắn răng nhỏ, nắm chặt tay, đối với hành vi vô sỉ nhân lúc người ta ngủ say ôm người quay lại của Trì Thầm Yến.   Rất quá đáng.   Lộ Lê ngồi thẳng dậy, xoay người sờ sờ, điện thoại của cô ở dưới gối.   Sáng sớm Kiều Giai Nhất đã nhắn tin hỏi cô nói chuyện với chồng thế nào rồi, chồng cô cho máy bay tư nhân đưa cô đi hay là tự cô đặt vé máy bay dân dụng.   Lộ Lê vừa rời giường đã bị đụng đến chuyện đau lòng, lại bắt đầu khó chịu.   [Mình không đi.] Cô cô đơn trả lời.   Cô thừa nhận chính mình rất vô dụng, tối hôm qua khi cãi nhau còn là bộ dáng giương nanh múa vuốt một bộ thề sống chết phản khách ách thống trị độc tài, nhưng hành động thực tế, cô nhiều lắm chỉ là bỏ theo dõi siêu thoại Vợ Chồng Ăn Lê, làm chuyện rõ ràng biết chồng không đồng ý còn lén đi làm.   Kiều Giai Nhất: [????]   [Trì Thầm Yến không cho cậu đi?]   Lộ Lê: [Anh ấy nói thời gian quá dài, nơi đến xa xôi.]   Kiều Giai Nhất: [Một tuần còn dài, ở trong nước còn xa?]   [Anh ta không cho cậu đi thì cậu không đi sao?]   [Cậu nghe lời anh ta như vậy?]   [Đàn ông tính là cái gì?]   [Tên đàn ông chó cũng chỉ bắt lấy em gái mềm mại nghe lời như cậu mà bắt nạt thôi, đồ bỏ đi. Giơ ngón tay giữa.jpg]   Lộ Lê cắn môi.   [Xin lỗi.]   [Nhưng mà mình không cho phép cậu nói chồng mình như vậy.]   Kiều Giai Nhất chỉ hận sắt không rèn thành thép: [Tự cậu đi đi.]   [Dựa vào đâu mà anh ta không cho cậu đi, cũng không phải anh ta bỏ tiền.]   Lộ Lê: [Chính là anh ấy bỏ tiền.]   Kiều Giai Nhất: "................"   Cạn lời.   Lộ Lê: [Cuối cùng bây giờ mình cũng hơi hiểu tại sao Bạch Thiên Nghênh lại dám nói mấy câu nói đó trước mặt mình rồi.]   [Bạch liên hoa còn có nhãn hiệu của chính mình.]   [Mà mình chỉ có một ông chồng có tiền.]   Kiều Giai Nhất nhìn câu [Chỉ có một ông chồng có tiền], lại nghẹn lời.   [Tại sao chuyện tốt như vậy lại bị cậu nói như vẻ trên người chồng cậu đã có món nợ khổng lồ muốn đưa cậu đi trả nợ vậy......]   [Hơn nữa cậu không chỉ có một ông chồng có tiền, cậu còn có một ông bố có tiền nữa nha!]   [Có điều nói đi nói lại, tài sản nhà cậu chia thế nào? Ba cậu có cho cậu cổ phần không? Nếu như toàn bộ đều bị hai anh trai cậu giành hết vậy sau này cậu không phải là toi đời rồi sao?]   [Mình nghe nói hào môn bên Cảng thành các cậu đại chiến phân chia tài sản từ trước đến giờ đều rất kịch liệt nha, tình cảm của cậu và hai anh trai như thế nào, mẹ cậu có thể thắng anh trai cậu không?]   [Cậu và Trì Thầm Yến có ký thỏa thuận trước hôn nhân không? Nếu ngày nào đó ly hôn có được chia chút tiền nào của anh ta không?]   Lộ Lê nhìn mấy cái này, đột nhiên im lặng.   Mẹ cô là đỉnh cấp hồ ly tinh chém giết từ giới giải trí lên, trên phương diện thượng vị thủ đoạn không gì địch nổi, nhưng trước đây dù sao cũng chỉ là xé mặt giữa con gái với con gái, đấu với hai người anh trai từ nhỏ đã được ba cô bồi dưỡng thành người thừa kế, lăn lộn trên thương trường còn phức tạp gấp vạn lần giới giải trí kia, thủ đoạn căn bản không đủ nhìn.   Thua rồi.   Kiều Giai Nhất thấy Lộ Lê hồi lâu không trả lời tin nhắn của mình, biết có khả năng từng tin nhắn đều nói trúng rồi.   Cô đột nhiên cảm thấy việc Lộ Lê bị đụng đầu không chừng còn là chuyện tốt, ít nhất vẫn giữ lại được Trì Thầm Yến để anh ta không ly hôn với cô ấy, đời này làm cô vợ nhỏ phía sau một tổng tài bá đạo, diễn tiết mục tình yêu cưỡng ép với tổng tài, tuy nói không có quyền tự chủ, muốn đi đâu cũng không tự mình làm chủ, nhưng tốt xấu gì cũng có thể làm phu nhân nhà giàu một đời.   Lộ Lê trực tiếp gọi Kiều Giai Nhất ra.   Xem trà sữa như rượu, kể khổ hai tiếng.   "Cậu nói xem sao chồng mình lại quá đáng như vậy." Lộ Lê dụi dụi mắt, "Nhưng mình biết, mình lấy tiền của anh ấy đi đầu tư quay phim, không có tư cách tùy hứng trước mặt anh."   "Mình cũng muốn trộm đi, nhưng mà biết rõ anh không muốn mình còn trộm đi, chính là mình đi cũng sẽ không an tâm, càng không vui vẻ, như vậy đi còn có ý nghĩa gì nữa?"   "Mình biết bản thân vô dụng, ở nhà dựa vào ba ba, lấy chồng thì dựa vào chồng."   "Mình chỉ không nghĩ đến lần đầu tiên mình học đi làm một chuyện, kết quả lại thành như thế này."   ......   Kiều Giai Nhất là con gái một, không cảm nhận được đau khổ của Lộ Lê, nhưng nhìn cô nói đau lòng, vẫn không nhịn được ôm bả vai cô.   Lộ Lê đột nhiên chua xót nói: "Mình không bằng Bạch Thiên Nghênh."   "Phi!" Kiều Giai Nhất lập tức gắt một cái, "Nhan sắc cậu hơn cô ta, thân hình tốt hơn cô ta, chồng cậu đối với cậu, khụ, đối với cậu tình sâu nghĩa trọng, cậu có chỗ nào không bằng đóa bạch liên hoa đó."   "Không phải lần trước chính cậu đã nói, khen ngợi phụ nữ có sự nghiệp cũng không thể hạ thấp những người phụ nữ không có sự nghiệp chứ, mỗi người đều có sự lựa chọn và giá trị riêng mình, sao bây giờ lại tự hạ thấp bản thân rồi."   Lộ Lê lắc đầu: "Việc này không giống."   Lựa chọn là một người phụ nữ không có sự nghiệp, cùng với việc chỉ có thể làm một người phụ nữ không có sự nghiệp, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.   Mấu chốt là cô là một người phụ nữ không có sự nghiệp, nhưng ngay cả hình tượng gia đình cơ bản nhất cũng không làm được, tất cả người bên ngoài đều nói hai người là vợ chồng plastic.   Kiều Giai Nhất: "Sao lại không giống nhau, cô ta không phải chỉ biết thiết kế quần áo thôi sao, cậu biết làm nũng bán manh, còn có thể nhảy điệu nhảy của idol, người khác biết sao? Người khác cho dù biết, cũng không đáng yêu như cậu."   Lộ Lê nghe lời an ủi này, trong lúc nhất thời không biết nên vui vẻ hay là buồn rầu.   Kiều Giai Nhất nhìn thời gian: "Chồng cậu chắc tan làm rồi, nếu không cậu quay về nói chuyện đàng hoàng với anh ta đi."   Lộ Lê lắc đầu mạnh.   Tối hôm qua bị từ chối đã đủ đau buồn, cô không có dũng khí thử tiếp.   Anh đồng ý cô cũng không vui vẻ như vậy nữa, dù sao hôm qua cũng đã bị từ chối, mà anh lại từ chối nữa, cô lại càng không chỗ dung thân   Lại cãi nhau chiến tranh nữa cũng có tác dụng đâu, cuối cùng còn không phải là làm lành với anh sao.   Trừ phi cô không thích anh, không yêu anh nữa.   Lộ Lê biết, muốn để cho cô không yêu chồng nữa, là chuyện không thể nào.   "Ặc...." Kiều Giai Nhất nhìn Lộ Lê phiền muộn ưu thương không muốn về nhà, dường như có chút khó xử: "Nhưng mà mình phải đi rồi."   "A?" Lộ Lê hít mũi, ngẩng đầu lên, "Đi đâu?"   Kiều Giai Nhất đáp vô cùng thẳng thắn: "Quán bar."   "Quán bar này có một DJ rất lợi hại, tên chó kia vẫn luôn muốn đào được DJ này về câu lạc bộ, tối nay là đi thăm dò địa điểm." Tên chó từ trước đến giờ là biệt danh Kiều Giai Nhất dành cho người yêu mình.   Lộ Lê vẻ mặt rất đáng thương: "Vậy có thể dẫn mình đến cùng không?"   Kiều Giai Nhất: ????   Lộ Lê: "Mình vẫn chưa muốn về nhà."   Kiều Giai Nhất: "Chồng cậu...."   Lộ Lê: "Mình không thể ngay cả một chút tự do buổi tối ra ngoài chơi một lúc cũng không có."   Kiều Giai Nhất hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu: "Được thôi."   Mọi người đều là người trưởng thành, không có nhiều suy nghĩ phức tạp như vậy, không hay đi, cũng không đại biểu cho việc không thể đi.   Nghe âm thanh ồn ào, giải sầu một chút cũng được.   Kiều Giai Nhất lại nói: "Cậu nói với Trì Thầm Yến một câu đi."   Lộ Lê gật đầu, gửi một tin nhắn cho Trì Thầm Yến còn đang chiến tranh lạnh, nói cô ở cùng Kiều Giai Nhất, buổi tối về muộn.   Trì Thầm Yến nhận được tin nhắn của Lộ Lê.   Có lẽ vì tối qua anh đã suy nghĩ lại, anh không thể để cho cô vợ nhỏ mỗi ngày đều ở nhà chờ mình ôm ôm hôn hôn nhấc cao cao, thế nên lần này, anh trực tiếp trả lời: "Được."