Vợ boss là thần y
Chương 82 : bà nội lục xuất chiêu.
"Chị Hạ Ninh,hai người kia đều thích chị phải không?".
Sở Kỳ thấy đã đi xa khỏi hai người đàn ông kia. Nên mạnh dạn hỏi ra thắc mắc của mình. Tuy cậu đã biết đáp án, nhưng vẫn muốn có câu trả lời chắc chắn từ Hạ Ninh.
"Hình như là vậy. Chị cũng không biết nữa". Hạ Ninh ngượng ngùng nhỏ giọng trả lời.
Hạ Ninh làm sao có thể biết được, lại gặp cả hai người ở đây. Càng không nghĩ mèo con cũng đến góp vui chứ. Cũng may là mèo con. Nếu là ba của mèo con thì cô không biết phải làm sao nữa. Hôm nay cô cũng đâu phải cô dâu. Càng không phải nhân vật chính. Làm sao mà nói tới nói lui lại đem nợ đào hoa của cô, hội lại cùng một chỗ rồi.
Hạ Ninh tự thấy mình cũng không xinh đẹp đến mức không ai sánh bằng. Càng chẳng có tài hoa hơn người gì. Gia thế lại càng bình thường không có gì đáng nhắc đến. Vậy làm sao lại gieo hoa đào khắp nơi thế này.
"Chị có thích ai trong hai người không?. Hay nói là chị có cảm tình với người nào hơn không?".
Sở Kỳ tranh thủ khai thác các thông tin,để còn tìm cách dành phần thắng cho ba mình. Cậu xem có thể loại được người nào và cần thận trọng người nào. Nếu để cậu một mình đối phó với hai vệ tinh. Có thể nói là siêu nặng ký này. Thì khả năng Hạ Ninh làm mẹ cậu sẽ thấp đến không thể nào thấp hơn nữa. Mà cậu thì hoàn toàn không muốn điều đó xảy ra. Cậu nhất định phải để chị Hạ Ninh làm mẹ của cậu. Mặc dù ba cậu cũng không quá thích chị Hạ Ninh. Nhưng không sao cậu thích trước rồi " tính kế" ba cậu sau cũng không muộn.
" Chị biết Lục Cảnh Phong trước,nên có cảm tình hơn một chút. Còn Hàm Bách ngoài cái tên ra. Chị không biết gì về anh ta nữa cả. Nên cảm tình này làm sao có đây. Huống chi chị chỉ mới gặp anh ta không quá 3 lần".
Hạ Ninh cũng không muốn nói dối chuyện này. Sự thật là như vậy. Cô biết Lục Cảnh Phong trước. Anh đã từng giúp đỡ cô rất nhiều lần. Cho nên hiển nhiên sẽ có cảm tình với anh. Còn Hàm Bách cô thật sự chỉ biết mỗi cái tên. Còn anh ta làm gì, ở đâu,con người ra sao. Thì cô không biết một chút nào hết. Hơn nữa tính đến lần đầu gặp cô không nhớ và không biết tên anh. Lần thứ hai thì anh lại gián tiếp làm cô ngất xỉu, thiếu chút nữa mất nửa cái mạng. Vì bó hoa hồng của anh. Còn lần thứ 3 này chỉ vừa gặp thôi. Đã khiến Lục Cảnh Phong cùng anh ta như đánh nhau đến nơi. Vậy thì cảm tình làm sao có được đây.
Sở Kỳ nghe vậy cảm thấy như đã đoán trước được đáp án. Thật sự cậu cũng cảm giác được. Chị Hạ Ninh thích Lục Cảnh Phong hơn. Còn cái tên đàn ông không biết ở đâu ra nữa kia. Thì không nghĩ anh ta sẽ có sức ảnh hưởng gì. Cậu thở phào một hơi. Nếu có thể loại được một người, thì cậu cũng đáng mừng thầm rồi.
Nhưng mèo con nào biết còn có một vệ tinh chưa xuất hiện chứ. Mà vệ tinh này lại rất thân với Hạ Ninh. Cảm tình của Hạ Ninh dành cho người này thậm chí còn hơn hẳn Lục Cảnh Phong.
Một cô gái và một cậu nhóc vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. Mà cậu nhóc này thì ai cũng biết cậu là ai. Chỉ có cô gái là mọi người không biết. Vì thế, cảnh này liền gây nên sự chú ý của mọi người. Kéo theo những lời bàn tán thì thầm to nhỏ.
Ai cũng biết mèo con Sở Kỳ đang tìm người con gái phù hợp,để ba cậu tái hôn. Nên khi nhìn cảnh này,ai cũng nghĩ rằng Hạ Ninh chính là người con gái mèo con chọn trúng. Và tương lai chắc chắn sẽ là Sở phu nhân. Nữ chủ nhân mới của Sở gia.
Tiếng bàn luận này cũng đến tai bà nội Lục. Bà nội Lục nhíu mày. Làm sao lại có người tranh giành cháu dâu với ta rồi. Hạ Ninh là cháu dâu của ta. Ai cũng không được dành. Thằng cháu trai của ta từ khi nào lại vô tích sự như vậy. Theo đuổi một người con gái lâu như vậy, cũng không khiến người ta xiêu lòng. Làm có người có suy nghĩ muốn cướp cháu dâu của ta rồi.
Bà già này mà không ra tay là không được mà.
" Hạ Ninh, cháu dâu của bà đến đây cũng không tìm bà".
Bà nội Lục đi đến nắm tay Hạ Ninh, vẻ mặt trách móc. Bà không tin,bà nói như vậy rồi. Mà còn có người dám nghị luận Hạ Ninh nữa. Quả thật như vậy. Câu nói của bà nội Lục vừa dứt. Tất cả mọi người đều im bặt. Có người còn ngạc nhiên trợn to mắt nhìn.
Hạ Ninh cũng ngạc nhiên trước lời nói của bà. Cô ngơ ngác chẳng biết lại xảy ra chuyện gì nữa.
Sở Kỳ cũng đang nheo mắt nhìn bà. Cậu đang nghĩ, đây là bà cũng giống như cậu. Cũng đang muốn thu phục chị Hạ Ninh về nhà đây mà. Không ngờ Lục Cảnh Phong lại giở trò xấu như vậy. Đem người lớn như bà nội Lục ra để mua chuộc lòng người. Vậy thì cậu cũng không ngại học theo đâu. Mua chuộc lòng người cậu cũng biết đó.
"Bà ơi,bà nói gì vậy ạ. Chị ấy phải là mẹ của cháu chứ".
Bà nội Lục liếc nhìn Sở Kỳ. Cười nham hiểm. Dám đấu với bà già này hả. Còn lâu nhé.
" Cháu trai nhỏ. Không được nói lung tung đâu. Bà biết cháu đang rất cần tình thương của mẹ. Nhưng chị Hạ Ninh của cháu,đã là cháu dâu tương lai của bà rồi. Nếu cháu vẫn muốn chị Hạ Ninh làm mẹ cháu. Ta có thể nói với Cảnh Phong giúp cháu. Để nó và Hạ Ninh nhận cháu làm con nuôi nhé. Ta cũng rất vui khi có thêm một đứa cháu nuôi đấy".
Sở Kỳ không ngờ bà nội Lục lại cao tay như vậy. Đúng là gừng càng già càng cay mà. Nếu cậu thật sự là một đứa nhỏ 5 tuổi thì chắc sẽ nghe lời bà thôi. Nhưng trải qua hai kiếp. Cậu tuy mang cơ thể lúc 5 tuổi, nhưng lại mang trí nhớ lúc 23 tuổi. Vậy thì suy nghĩ chịu thua trước lời nói của bà khó mà xảy ra được. Cậu mỉm cười chớp chớp mắt nhìn bà.
"Bà ơi. Nhưng chị Hạ Ninh không phải bạn gái của anh Lục mà. Bà nói chị ấy là cháu dâu của bà. Liệu có sớm quá không ạ. Hơn nữa, lúc nãy cháu còn thấy. Anh Lục đang tranh cãi với một người đàn ông nào đó. À hình như người đó cũng rất thích chị Hạ Ninh nữa ạ. Bà không tin có thể hỏi chị ạ".
Bà nội Lục nghe tới đây giật mình. Không phải nhóc con này đang tranh giành Hạ Ninh với bà sao. Sao ở đâu ra thêm một đứa nữa để ý Hạ Ninh rồi.
Hạ Ninh đã hoàn toàn hóa đá tại chỗ. Cô đang suy nghĩ, có phải cô không nên nhận lời đến đây không. Để bây giờ không phải khó xử,và ngượng ngùng như thế này.
"Chào bà nội Lục. Bà còn nhớ cháu không. Cháu là Hàm Bách em trai thân yêu của Hàm Đăng. Bạn thân của cháu trai bà đấy".
Hàm Bách không biết đã xuất hiện ở bên cạnh từ lúc nào. Mỉm cười chào hỏi bà nội Lục. Khi thấy bà nội Lục xuất hiện. Hàm Bách đã đoán được bà sẽ làm gì. Cho nên bây giờ cậu mới đứng đây.
Bà nội Lục nheo mắt nhìn người đàn ông vừa mới đến. Rồi nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận nhớ các cái tên cậu ta nói.
"Là cậu à. Nghe nói cậu sắp lập gia đình phải không?. Là Hoa Hoa hay Mỹ Mỹ là cô dâu thế. À hay là Tâm Lan. Lần trước ta nghe Tâm Lan nói.Cậu và nó vừa đi du lịch ở Pháp với nhau về mà phải không".
Hàm Bách nhướng mày nhìn bà nội Lục. Anh không ngờ bà già này lại lắm chiêu trò như vậy. Còn lôi các người phụ nữ anh từng qua lại ra nói trước mặt Hạ Ninh. anh nhếch mép.
" Cảm ơn bà nội Lục quan tâm. Nếu cháu kết hôn thì cô dâu của cháu,chỉ có thể là Hạ Ninh. Còn những cô gái bà nói.
Bà nội Lục à. Ai không có những lúc sai lầm. Ai không từng trải qua nhiều mối tình, mới tìm được một nửa của mình đâu. Cũng như ai không từng ăn qua nhiều món. Lúc đó mới nhận ra,món nào mới thật sự ngon. Hợp khẩu vị của mình.
Con người phải nhìn về phía trước, hướng về tương lai. Thì cuộc sống mới tốt đẹp được chứ. Cứ khư khư ôm mãi quá khứ. Xét nét quá khứ như vậy. Có phải ích kỷ, phiến diện với người khác quá không. Hơn nữa người như vậy,chỉ giỏi ôm đau khổ vào mình. Khó mà tìm được hạnh phúc cho bản thân".
Bà nội Lục trợn tròn mắt nhìn Hàm Bách. Cậu ta cũng quá không liêm sỉ rồi. Còn dám nói những lời như vậy. Thật là tức chết bà già này mà. Cũng tại cái thằng cháu vô dụng kia. Sao không tiền trảm hậu tấu con bé trước đi chứ. Bà tức sắp không thở nổi rồi.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1461621/markdown/14819772/1605502568915.jpg-original600webp?sign=037c25e79e278f2cee4418862a1bbce7&t=5fff8980)
(Đại Boss Lục Cảnh Phong liệu có hợp không nhỉ??)
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
20 chương
11 chương
23 chương
26 chương
279 chương
67 chương