Vì Anh Thật Ngốc
Chương 3
3.
Thì ra nó đã va phải chiếc ô tô đang chở Minh Nhật. - Cậu ta quát lớn.
Bác Mẫn tài xế riêng của Minh Nhật vội vã xuống xe coi nó có bị gì ko. Minh Nhật thì vẫn ngồi ìk trên ấy, tỏ thái độ bực tức khó ưa >”
Chiếc mini của Bánh Dâu giờ đã méo mó lung tung. Còn nó thì bất tỉnh nhân sự luôn. Bác Mẫn tìm mãi mà ko thấy nó mang theo bất kì giấy tờ nào kể luôn cả đtdt. Bác Mẫn bế nó lên dãy ghế phía sau, còn Minh Nhật phải ra phía trước ngồi, làm cậu ta thêm cau có. Rồi bác Mẫn cùng Minh Nhật vội chở nó vào bệnh viện.
Nó ko sao cả chỉ bị trầy xước ngoài da và shock nhẹ. Thật ra là 1 phần do nó ăn uống, nghỉ ngơi ko điều độ, ngất lun ngay đúng lúc đó chứ chẳng phải do đụng xe gì cả. Bác Mẫn đi làm giấy tờ cho nó nhập viện, bác sĩ bảo nó cần chuyền nước và băng bó mấy vết thương kia. Minh Nhật thì phải miễn cưỡng đưa nó vào phòng điều dưỡng để đợi bác sĩ.
“Con bé này cũng dễ thương quá ta ! Gặp ở đâu rồi thì phải? Hình như hôm trước nó đi với thằng Quốc hay sao đó, cũng là cái con bé bị nhỏ Nhi ăn hiếp. Chắc thế. Tỉnh dậy đi con bé kia rồi cô biết tay tôi.” – Minh Nhật lầm bà lần bầm.
…
Bác sĩ đã xong nhiệm vụ, nó vẫn chưa tỉnh, cũng chẳng biết người nhà nó là ai để liên lạc tới. Minh Nhật đề nghị bác Mẫn về nghỉ ngơi trước, lát nó sẽ gọi sau.
…
Bánh Dâu mở mắt, một màu trắng toát bao trùm, cảnh vật mờ mờ ảo ảo rồi dần rõ nét, nó ko biết mình đang ở đâu, toàn thân nó ê ẩm quá ! Khi nó cố nhìn xung quanh thì mới phát hiện rằng tay mình đang bị chuyền nước. Nó hoản hốt hông lẽ mình đang nằm viện sao. Rồi nó thấy ai đó, đang gục đầu trên giường bệnh của mình.
-Aaaaaaa…….Anh là ai? Anh làm gì ở đây hả tên kia? Và sao tôi lại ở đây? – Nó hét lớn.
-Cô có thôi ko đi hả đồ hâm kia? Biết đây là bệnh viện ko? – Minh Nhật bật dậy giật cả mình. - Cô ko nhớ gì sao hả? Cô va phải xe tôi , ko bắt đền mà còn mang cô vào đây là phước cho cô rồi. Ở đó mà còn la làng à?
Tới đây thì nó mới nhớ tường tận đầu đuôi câu chuyện cùng với một vẽ mặt ân hận chút chút =.=”.
-Thế thì cho tôi cám ơn anh! Anh cứ về đi. Tôi tự lo ình đc.-Nó dõng dạc.
-Cô tưởng tôi thích ở cái nơi này với cô lắm à! Tiền viện phí tôi đã trả, khi nào khỏe cô cứ việc mà về. Chào cô. Minh Nhật lạnh lùng , bước đi.
-Này thế còn xe đạp của tôi? –Nó cố hỏi khi Minh Nhật bước xa dần .
-Bẹp dí rồi, về mà mua lại xe mới đi . – Hắn trả lời mà chẳng hề quay đầu lại.
Bánh Dâu thờ dài! Ôi chiếc xe đạp mini bé xinh màu hồng của nó – một trong những món quà hiếm hoi mà nó đc nhận từ ba, mẹ. Trước kia nó cũng đc mẹ gửi tặng một chiếc ví màu xanh biếc. Thế là với cái tính hơi hậu đậu ngốc nghếch của nó, 1 lần ra sạp báo rồi nó để quên cã ví lẫn tiền luôn >”
4h chiều, nó xuất viện. Nó kiếm vội chút gì lót dạ, từ sáng tới giờ nó có ăn gì đâu.
Sau đó nó tạt ngang vô BigC rinh cả mớ đồ ăn thức uống về dự trữ .
Tại nhà Bánh Dâu,
“Eh eh eh eh eh eh eh eh 2NE1. Eh eh eh eh eh eh eh eh You better ring the alarm“
Chuông điện thoại nó reo ing ỏi.
-A lô Minh Thy hả? –Nó bắt máy.
Minh Thy là bạn thân nhất của nó kể từ cái ngày nó đặt chân vào Great School. Nhiều khi nó còn nghĩ rằng cái trường của nó ngoài bọn đại long công chúa ra chắc chỉ có mỗi mình Minh Thy là nó thân thiết và có thể nói chuyện được.
-Mình nè, mới nghỉ có một ngày mà nhớ cậu quá, sáng giờ gọi cậu hõk đc. Đi shopping hay sang nhà mình chơi hok, cậu cũng chưa biết nhà mình mà! –Minh Thy đề nghị,
-Hix….hix…sang nay mình bị tung xe Thy ơi toàn than ê ẩm, bầm dập khắp người nè. Hôm khác nha Thy, mình cũng nhớ cậu lắm. Nó trả lời .
-Ui…. tiếc quá à. Vậy cậu nhớ nghỉ ngơi nha! Để thứ 7 tuần sau còn sang đây ăn sinh nhật tớ nữa ^^!
-Uh mình nhớ ời ^^! Gì chứ ăn là phải đi liền ^^.
-Thôi bye cậu nha mình đi học bài – Nó nói
-Uh mình cũng đi học bài lun nè, mai gặp lại cậu bái bai….
Kính…cong….chuông cửa nhà Bánh Dâu vang lên đúng lúc nó sửa soạn chuẩn bị đi học xong xui. Thì ra là Quốc đến đón nó. Nó lại ngại nhưng biết làm sao, xe nó tiu rồi mà nhà nó cũng xa trường, nó đành đi cùng Quốc.
Cũng may là hôm nay đi học sớm nên trường còn vắng. “Phù…”. Bánh Dâu thở phào nhẹ nhõm rồi chạy một mạch vào lớp mà không dám cảm ơn Quốc luôn. @.@
Giờ ra chơi hôm đó. Bánh Dâu lại nhận đc thư của Đại long công chúa. Nó thở dài ngao ngán, nó chẳng buồn đọc mà vất luôn lá thư vào sọt rác.
-Thư của Đại long công chúa à Bảo? Cậu có cần tớ cho người theo bảo vệ cậu ko? Nhà tớ nhìu vệ sĩ lắm. Minh Thy thật thà yêu cầu.
-Phiền cậu quá Thy à. Mình hok sao đâu. Giờ mình đi học chung với anh Lê Quốc 12A4 đó, nên chắc bọn nó hõk dám làm gì mình đâu! – Nó vừa nói vừa giáng mắt vào quyền “Hoàng từ và em”.
-Lê Quốc à? Cậu quen người tên Lê Quốc hả? – Minh Thy có vẽ bất ngờ trước lời nó của nó.
-Uh anh ta là người đã cứu mình hôm bị đại long công chúa oánh đó. Nói thật thì ko có anh ta chắc giờ này mình còn trong nhà thương quá - Bộ dạng rất tỉnh và vẫn chăm chú vào “Hoàng tử và em” – Anh ta trông cũng đẹp trai lắm, nghe nói tạp chí “PlayGirl” là của nhà ảnh. Bộ cậu biết anh ta à?
“Tạp chí PlayGirl?Lê Quốc? Đúng là anh rồi! Làm sao anh quen đc Ngọc Bảo nhỉ ? Tim mình sao đập nhanh thế này? “ – Minh Thy nhìn đăm chiêu ra cửa sổ, bổi hổi khá lâu với hàng tá suy nghĩ gì đó.
- Thy! Thy! Cậu làm gì mà thờ người ra thế? - Cuối cùng thì nó cũng chịu rời mắt khỏi quyển truyện mà chú ý bạn bè.
-À ko có gì. - Minh Thy giật mình - Bảo nà !Cậu có thể rủ anh Lê Quốc gì ấy đến dự sinh nhật mình luôn đc hok? Nghe cậu kể về anh ta mình cũng thấy hơi tò mò .- Minh Thy giả bộ.
-Ok babe! – Bánh Dâu trả lời nhưng chẳng thể rời mắt được khỏi quyển sách mà nó đang chăm chú mặc cho Minh Thy đang mơ mộng về ai…
12h trưa , công viên Tao Đàn - nơi mà Đại long công chúa hẹn gặp Bánh Dâu.
-Con nhỏ nhà quê xấu xí đó dám cả gan ko đến à? Tính giỡn mặt với Hạ Nhi này hả? Rồi mày sẽ biết tay tao.-Hạ Nhi hầm hà hầm hực. - Tới beauty salon nhà tao làm đẹp thôi tụi bay, xong ai thích cái nào trong bộ sưu tập thu đông mới nhất của nhà tao cứ lấy.
Nói rồi cả bọn kéo nhau lên ôtô của Hạ Nhi phóng về .
Thứ 7 đã đến, hôm nay là sinh nhật của Minh Thy. Theo yêu cầu của Minh Thy và lời rủ rê của Bánh Dâu. 7H Quốc đến đón nó. Khi nó bước ra khỏi nhà, anh chàng Quốc liền bị đông cứng mấy giây @_@ kèm theo là một đôi mắt chữ A và một cái miệng chữ O há toác.... Bánh Dâu mặc chiếc đầm ngang ngực màu trắng, bó sát phần eo và xòe tung bên dưới bỡi rất nhìu lớp voan xếp chồng lên nhau. Tóc nó đen láy buông dài và uốn nhẹ phần đuôi. Nó cài một chiếc nơ trắng, mang chiếc vòng cổ màu hồng và đi đôi giày búp bê trắng luôn. Như một cô công chúa nhỏ, nó vui vẻ bước lên xe khi Quốc còn đang há toát mồm ^^.
.
Chú Bảy tài xế dừng xe lại tại đúng địa chỉ ghi trên tấm thiệp. Giờ thì đến lược nó ngoác mồm.... Căn biệt thự nguy nga, tráng lệ quá. Sân vườn rất to, còn có cả hồ bơi bên cạnh nữa. Tiệc sinh nhật của Minh Thy được tổ chức ở gian phòng khách ở tầng trệt. Có mời cả MC, DJ và cả mấy nhà ảo thuật gia. Giữa căn phòng ấy là dãy bàn xếp dọc dài bày biện tiệc buffet và quà sinh nhật.
-Anh, mình qua tặng quà bạn em hen !
-Ok.
Nó cố nhoái người để tìm Minh Thy trong đám đông náo nhiệt này rồi khi tìm được thấy lại tròn xoe mắt nhìn cô bạn…
Minh Thy vốn đã dễ thương hôm nay lại càng dễ thương gấp bội trong bộ đầm lộng lẫy đầy sang trọng nhưng vẫn không kém phần trẻ trung.
Cô bạn có vẻ ngại ngùng hơn khi thấy Bánh Dâu và Quốc.
-Chúc mừng sinh nhật cậu hihi…. Cậu đẹp quá Thy ơi…:x…
-Hihi… Cảm ơn Bảo.
-Minh Thy…. - Quốc chau mày như đang cố suy nghĩ gì đó cho kỳ được. - Hình như…
-Có phải…. anh là Quốc ngày xưa ở cạnh nhà em không ? – Minh Thy ngập ngừng.
-A…. Đúng rồi… Hồi bé anh hay chơi cùng em đây mà !
-Hai người biết nhau rồi hử ? – Nó lên tiếng.
Thì ra gia đình Quốc ngày xưa là xóm giếng với nhà Minh Thy. Quốc hay chơi cùng và bảo vệ nhỏ Thy khỏi bị ăn hiếp. Cũng hay hen, đúng là trái đất này hình tròn mà… Bánh Dâu tủm tỉm rồi tìm cách chuồn ra chỗ khác cho cô bạn cùng Quốc có dịp cùng nhau ôn lại kỷ niệm xưa ;))…
Bữa tiệc nhộn nhịp làm Bánh Dâu hơi mệt, nó lẻn ra vườn đi dạo một mình. Nó ngồi lên chiếc xích đu nhỏ cạnh hồ bơi ngân nga những giai điệu trong bản "Love Story" của Taylor. Nó mon men lại gần hồ bơi, cởi giầy ra ngồi trên bờ và thả chân xuống hồ đung đưa. Nó nghịch nước cả buổi. Trên lầu, có một thằng con trai vô tình nhìn thấy nó. Hắn ta hơi buồn cười nhưng cứ làm bộ trơ trơ “Cái con bé hâm này”.
***
Sau khi hát xong đủ thứ nào là nhạc Anh, Mỹ, Việt =.=” nó đứng dậy để trở vào buổi tiệc, ko cẩn thận sao nó trượt chân ngã chỏng gọng xuống hồ bơi luôn >_< . Nó vùng vẫy, nó hok biết bơi nữa, trong nhà nhạc xập xình nên chẳng ai có thể nghe nó kêu cứu. Tên con trai trên lầu vội chạy xuống, may mà con có hắn ta .
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
27 chương
49 chương
3 chương
14 chương
60 chương