Edit: Mimi – Beta: Chi ***** Thệ Thủy: “A Tấn muốn đánh du kích à?” Các tuyển thủ ở trong hậu đài cũng có thể quan sát trận đấu, mấy người đang bị vây trong trạng thái thảo luận kín. Thương Hỏa ôm cánh tay, trả lời: “Ừ, ý tưởng của em ấy không tồi.” Đúng thế, căn cứ vào thực lực của Hà Tấn hiện nay, nếu bừa bãi đấu đá cùng Khuyển Dạ Xoa thì phần thắng sẽ rất thấp, chỉ có chiến thuật du kích mới có khả năng quấy rầy tiết tấu thi đấu của đối thủ, nhờ đó tìm được cơ hội chiến thắng cuối cùng. Cũng giống như lần đánh lén đầu tiên, Hà Tấn liên tục đột kích rồi biến mất thêm vài lần nữa. Lần thứ hai lượng máu của cậu tụt xuống còn 54%, Khuyển Dạ Xoa là 60%; lần thứ ba tương ứng là 28% với 31%; tóm lại là luôn kém hơn đối phương một chút. Tuy nhiên, mỗi lần tấn công, Hà Tấn chỉ giao chiến với đối thủ trong vòng một phút đồng hồ, kế đó sẽ biến mất bằng “Thuấn di”, rồi lại đợi thêm vài phút nữa, như là đang đợi “Thuấn di” đủ thời gian CD mới xuất hiện trở lại vậy! Từ lúc bắt đầu trận đấu đến nay đã là nửa tiếng, Khuyển Dạ Xoa triệt để mất hết kiên nhẫn rồi! 〖 Chiến trường 〗『 Khuyển Dạ Xoa 』: “Tao ****, lại chạy!” 〖 Chiến trường 〗『 Khuyển Dạ Xoa 』: “Nói cho mày biết, mày có chạy nữa cũng không thắng được tao đâu!” 〖 Chiến trường 〗『 Khuyển Dạ Xoa 』: “Mày là sủng vật điện tử à? Cứ đánh một phút đồng hồ lại phải ngừng để nạp điện?” Người xem bên ngoài sân đấu cũng rơi vào trạng thái tương tự, mỗi khi đến lúc cam go gay cấn bọn họ đều thấy A Tấn bỏ chạy, cái này cùng với việc bảo người ta cởi quần xem kẻ khác quay tay thì có gì khác nhau!? Trong quá trình thốn đến tận rốn ấy, lượt vote của chiến đội Hagen Darth tăng nhanh kinh khủng, dường như khán giả muốn thông qua việc bỏ phiếu để cổ vũ Khuyển Dạ Xoa nhanh chóng làm thịt A Tấn hơn! Có điều, tuy trận đấu bị kéo dài, nhưng người mắng Hà Tấn cũng không nhiều như lúc đầu nữa. Ba đợt giao tranh, bất kể tấn công hay là né tránh, chiến thuật của A Tấn đều rất rõ ràng, thoạt nhìn hoàn toàn không giống loại sủng vật làm cảnh chút nào. Một vài khán giả có tâm đã phát hiện, mức chênh lệnh giữa lượng máu của A Tấn và Khuyển Dạ Xoa đã giảm đi nhiều lắm, ban đầu vốn hơn kém 8%, hiện tại chỉ còn có 3%. Mặt khác, bình luận viên giải thích cũng tương đối khách quan, tuy rằng cho đến bây giờ mọi người vẫn không nghĩ A Tấn sẽ thắng, nhưng một tuyển thủ bị coi là kẻ yếu lại có thể bức ép Tiên sủng đầu bảng xếp hạng đến mức này, cũng đáng để kinh ngạc lắm rồi. Trong khán giả, có người nhỏ giọng hỏi: “Chắc không phải là A Tấn muốn mài chết Khuyển Dạ Xoa bằng phương thức này đấy chứ?” Giống như muốn xác minh phỏng đoán của người này, ngay lập tức, trong đấu trường liền diễn ra một màn đảo ngược tình thế khiến người xem phải khiếp sợ! Chỉ thấy A Tấn lại bí mật xông ra từ ruộng lúa một lần nữa, nhanh chóng cào vào lưng Khuyển Dạ Xoa, khiến người sau lập tức xoay người, vừa gầm gừ vừa bổ tới. Có người bắt đấu bấm giờ, một phút đồng hồ, đậu má, quả nhiên lại là một phút, không hơn không kém, và A Tấn lại biến mất nữa rồi! Tuy nhiên, sau lần giao chiến này, máu của A Tấn còn 5%, mà Khuyển Dạ Xoa thế nhưng tụt hẳn xuống 4%, thấp hơn cả máu cậu! Khán giả được một phen mở rộng tầm mắt: “Không phải chứ, san bằng khoảng cách rồi?” Hai bình luận viên cũng đang thảo luận về tình huống hiện tại — Hoàng Hoàng: “Nếu lượng máu của tuyển thủ A Tấn đã nhiều hơn so với Khuyển Dạ Xoa, vậy vì sao vừa rồi cô ấy không thừa thắng xông lên, một phát đánh chết Khuyển Dạ Xoa cơ chứ?” Tiểu Lam: “Chúng ta có thể phân tích một chút về hành động đánh lén và chạy trốn của A Tấn mấy đợt vừa rồi, người đầu tiên xuất chiêu chính là A Tấn, dùng ‘Thuấn di’ chạy trốn để né chiêu cuối cùng của đối phương cũng là A Tấn. Vì thế cho nên, kỳ thực mỗi lần A Tấn đều phát động nhiều hơn một – hai chiêu so với Khuyển Dạ Xoa. Ban đầu, chênh lệch thanh máu của cả hai là do Khuyển Dạ Xoa bình tĩnh né tránh, nhưng hiện tại hắn đã dần mất đi kiên nhẫn, khiến A Tấn có nhiều cơ hội đánh trúng hơn, nhờ vậy mà khoảng cách bị rút ngắn lại… Có điều, dù sao thì bây giờ máu A Tấn cũng chỉ hơn đối thủ có 1%, mà Khuyển Dạ Xoa lại rất có khả năng phản kích, nên tôi cho rằng, A Tấn là muốn đảm bảo an toàn, chạy trốn một lần nữa rồi tiếp tục đánh lén thì phần thắng có vẻ cao hơn!” Hoàng Hoàng: “Thì ra là như vậy, xem ra, A Tấn là một tuyển thủ tương đối kiên nhẫn nhỉ!” Tiểu Lam: “Ừ, mỗi lần ẩn náu cô bé đều phi thường bình tĩnh, so với Khuyển Dạ Xoa, A Tấn lại càng giống một con sói hơn.” Hoàng Hoàng: “Như vậy, tiếp theo A Tấn còn sẽ chờ ‘Thuấn di’ CD xong mới xuất hiện phải không? Chỉ còn lại có một chút máu, nếu lần đột kích sắp tới thành công, cô bé sẽ không cần trốn chạy nữa đâu nhỉ?” Tiểu Lam: “Tôi cũng nghĩ vậy, hiện tại cứ chờ xem khi nào A Tấn lộ diện đã…” Hoàng Hoàng: “Xuất hiện rồi!” Khuyển Dạ Xoa không dám lơ là nữa, cảnh giác liên tục xoay vòng, tránh cho A Tấn lại bổ nhào lên lưng mình một lần nữa. Không ngờ, lần này con chồn nhỏ thế nhưng lại xuất hiện ở ngay phía đối diện. Cách nơi hắn đứng ước chừng năm mét, con chồn bạc dựng thẳng sống lưng, dùng đôi mắt đen tròn lúng liếng nhìn qua, ngay lập tức sói trắng nhe hàm răng sắc nhọn, hung ác vọt tới, mà A Tấn thì nhanh chóng xoay người chạy đi! Khán giả đều toát mồ hôi lạnh thay cho A tấn, theo dõi trận đấu đến tận bây giờ, đương nhiên bọn họ muốn nhìn thấy một kết cục đầy kịch tính, hoàn toàn không hy vọng chồn bạc nỗ lực hồi lâu cuối cùng lại bị Khuyển Dạ Xoa cắn chết. Nếu vậy thì cũng thực là không đáng… Hoàng Hoàng: “Vừa rồi… là sai lầm sao?” Tiểu Lam: “Hẳn là không phải, mặc dù A Tấn đang chạy trốn, nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với người sau, giống như cô bé đang muốn dụ Khuyển Dạ Xoa đuổi theo mình vậy…” Hoàng Hoàng: “A Tấn càng chạy càng nhanh!” Tiểu Lam: “Không, là Khuyển Dạ Xoa càng chạy càng chậm.” Không chỉ bình luận viên Tiểu Lam, mà các khán giả đang theo dõi trận đấu cũng phát hiện ra điều này… Chuyện gì đã xảy ra, đến thời điểm mấu chốt, Khuyển Dạ Xoa lại muốn lơi lỏng đối thủ à? Ở khu hậu đài của chiến đội Tình Nghĩa — Thệ Thủy nói: “Nếu tôi đoán không lầm thì Khuyển Dạ Xoa đã đến cực hạn rồi.” Bất cứ game thủ nào cũng có một giới hạn chịu đựng nhất định, “sức chịu đựng” này không phải nằm trên mặt tinh thần mà là lũy thừa thực tế trong game. Sức chịu đựng của chức nghiệp Linh sủng sẽ do số sao Tiềm năng và thuộc tính nguyên hình của Linh sủng quyết định, phần lớn có giá trị trên dưới ba bốn trăm điểm. Số điểm này có thể duy trì tốc độ chạy của nhân vật trong khoảng 10 phút, sau khi tiêu hao hết thì người chơi phải thông qua nghỉ ngơi để hồi phục. Với sáu sao Tiềm năng, Khuyển Dạ Xoa có sức chịu đựng là 870 điểm, một con số khá cao trong hàng Tiên sủng. Bình thường, hắn có thể chạy trên mặt đất mười đến hai mươi phút đồng hồ, tuy nhiên khi ra ngoài hắn đều bay chứ chẳng mấy khi phải chạy, nên sức chịu đựng chỉ có tác dụng trong chiến đấu mà thôi. Mấu chốt chính là, từ trước đến giờ, hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình tiêu hao hết giá trị chịu đựng khi đối chiến! Tốc độ chạy đã chậm lại, hắn phát hiện bản thân có tiếp tục đuổi cũng vô dụng, vì thế dứt khoát dừng chân, một bên nghỉ ngơi, một bên chờ con chồn nhỏ kia chui đầu vào lưới. Bất kể có đuổi được hay là không thì hắn cũng sẽ không phải chịu thiệt, chờ thời điểm chồn bạc vừa xuất hiện, hắn sẽ tung ra chiêu thức lợi hại nhất của mình — 5% máu, một đòn đối phương cũng không chịu nổi đâu! Chẳng ngờ, hắn dừng lại, A Tấn ở phía trước cũng dừng lại! Chồn bạc xoay người, giơ cao hai chân trước đứng lên nhìn hắn, như là đang hỏi: mày không muốn đuổi nữa sao? Khuyển Dạ Xoa: “…” Đậu má, đột nhiên phát hiện con chồn này rất là đê tiện! (=皿=) Khán giả cũng có suy này ở trong đầu — “Mẹ nó… Cứ thế mà trưng ra bộ dáng ‘tao thích mày nhìn được mà không đuổi được tao’ đấy à!” “Trận đấu này có giới hạn thời gian không? Ông đây bỏ lớp học thêm vi tính không phải để xem cái trò khỉ ‘đuổi em đi, mau đuổi em đi’ này đâu nhé!” “Mị có cảm giác như vừa mới được biết đến vợ Vô Tình lần nữa…” “Ôi đệt! Nó Moe hóa kìa! (#°Д°) ” Đúng vậy, Hà Tấn thấy Khuyển Dạ Xoa không đuổi theo nữa thì mon men tới gần đối phương. Khi còn cách người nọ chừng ba mét, cậu đột nhiên nằm vật xuống đất, ngửa cái bụng ra… So với “Moe hóa”, động tác này càng giống đang “châm chọc” đối thủ nhiều hơn, khán giả nhìn thấy mà đều sợ đến ngây người! Bình luận viên kích động tường thuật tình huống trong sân đấu: “Khuyển Dạ Xoa trúng kỹ năng ‘Moe hóa’ của A Tấn, không thể phát động công kích trong vòng 3 giây, đồng thời giảm 50% lực tấn công trong 5 giây kế tiếp! A Tấn đánh móc một cú vào sau gáy đối thủ, Khuyển Dạ Xoa xoay người chạy trốn! A Tấn nhanh chóng đuổi theo! Khuyển Dạ Xoa vô lực phản kích! Khuyển Dạ Xoa tử vong rồi!” Quá trình này diễn ra trong 5 giây ngắn ngủi, cuối cùng, A Tấn với thanh máu 4% đứng vững ở đấu trường, giành được thắng lợi trận này. Màn hình bắn ra thông báo chiến thắng của chiến đội Tình Nghĩa, khán giả thì vẫn chưa kịp phản ứng… Đậu má, con chồn bạc bộ dáng hết sức tầm thường này thế nhưng lại đánh thắng Tiên sủng đứng đầu bảng xếp hạng – Khuyển Dạ Xoa? Là thực lực sao? Đây cũng không phải một trận đấu có thể chiến thắng dựa vào việc ôm đùi bất cứ một ai được! Bình luận viên còn đang hăng say bình luận — Tiểu Lam: “Chiến thắng của A Tấn quả thực vô cùng thâm sâu, hiện tại tôi có chút hoài nghi, không biết có phải ngay từ đầu cô bé đã đoán tới sức chịu đựng của Khuyển Dạ Xoa rồi hay không. Tôi còn nhớ có mấy lần A Tấn cố ý xuất hiện trước mặt đối thủ dụ hắn đuổi theo mình, sau đó lại bất ngờ biến mất.” Hoàng Hoàng: “Ý của Tiểu Lam là, việc A Tấn lẩn trốn đều đã qua tính toán?” Tiểu Lam: “Ừ, nếu không thì vì sao lần cuối cùng cô bé lại xuất hiện ngay trước mũi Khuyển Dạ Xoa? Còn dụ hắn chạy theo mình cả một đoạn dài, để rồi thi triển ‘Moe hóa’ vào phút cuối. Trước đó chúng ta cũng từng bắt gặp rất nhiều Linh sủng có hình thể nhỏ bé sử dụng kỹ năng ‘Moe hóa’ liên tục, song A Tấn chỉ dùng nó duy nhất một lần, hơn nữa lại ở ngay thời điểm Khuyển Dạ Xoa không còn sức chạy trốn nữa. Tuy thanh máu còn có 5%, nhưng cô bé lại bình tĩnh đến lạ lùng, chỉ xông lên giáng cho đối thủ một đòn trí mạng khi đã hoàn toàn nắm chắc!” Hoàng Hoàng: “Nghe cậu nói thế mới thấy tư duy của tuyển thủ kia thật là đáng sợ nha.” Tiểu Lam: “Nhưng điều không thể phủ nhận chính là, cánh đồng lúa mạch vô cùng có lợi cho A Tấn.” … Sau khi A Tấn rời khỏi đấu trường, khán giả vẫn có cảm giác không thể tin được, khu bình luận nổi lên một mảnh những tiếng trầm trồ, lượt vote của chiến đội Tình Nghĩa tăng vọt, chỉ trong vài phút ngắn ngủn đã bỏ xa chiến đội Hagen Darth lần thứ hai. Hà Tấn trở lại hậu đài trong tiếng vỗ tay, Dã Hạc dựng thẳng ngón cái, nói: “Không ngờ cậu có thể đánh thắng được Khuyển Dạ Xoa, trâu bò quá!” Thệ Thủy phe phẩy chiết phiến, tiếp lời: “May mà trận này A Tấn ra quân, nếu đổi thành Ly Lạc dốt toán, có khi tất cả số liệu chúng ta hao tâm phí sức thu thập đều uổng phí sạch rồi.” Dứt lời, hắn nhìn về phía Ly Lạc: “Gấu mèo, chúng ta lên sàn thôi.” Ly Lạc đã sớm hăng máu, vỗ hai bàn tay gấu vào nhau, nói với Hà Tấn: “Chúng tôi cũng sẽ thắng!” Hà Tấn: “Cố lên!” Thệ Thủy và Ly Lạc biến mất ở khu hậu đài, Tần Dương tiến đến bên người Hà Tấn, nói nhỏ: “Em thật sự rất có kiên nhẫn đấy.” Hà Tấn cười cười, thoạt nhìn có hơi mỏi mệt. Tuy cậu không thiếu kiên nhẫn, nhưng tinh thần căng thẳng suốt bốn mươi phút đồng hồ cũng khiến cậu đến cực hạn rồi. Tần Dương trầm mặc một hồi, đột nhiên quay đầu, hỏi: “Này, ngoài hiện thực em sẽ không dùng chiến thuật tương tự để giết anh đấy chứ?” Hà Tấn: “…” Tần Dương: “Lúc theo dõi trận đấu của em và Khuyển Dạ Xoa, anh như thấy được cách em đối phó với anh trong hiện thực…” Tần Dương: “Em luôn lạnh lùng bình tĩnh thế sao?” Hà Tấn quay đi, nói: “Trận đấu là trận đấu, đừng so sánh lung tung có được không?” “Ha ha.” Tần Dương nhẹ giọng cười, cũng quay đầu nhìn về phía đấu trường. Đối thủ của bọn Thệ Thủy là “Ta Là Nhị Lang Thần” và Linh sủng “Ma Chú” của hắn – một con phượng hoàng đứng thứ ba trên bảng xếp hạng Tiên sủng. Cả chủ thuần dưỡng và Linh sủng bên kia đều là tuyển thủ không chiến, trường hợp này rất hiếm thấy trong『 Thần Ma 』. Và thế là, gấu mèo một mình đứng ngốc ở trên mặt đất, nhìn chủ nhân bị một người một chim vây đánh trên không trung mà gấp đến độ xoay vòng vòng. Mặc dù thực lực của Thệ Thủy mạnh hơn Nhị Lang Thần không ít, nhưng trước chiến thuật như vậy, cũng chỉ có thể nhận thua. Trận PK 2v2 chủ – sủng, chiến đội Tình Nghĩa thua. Trở lại hậu đại, Thệ Thủy thở dài nói: “Cố hết sức rồi.” Ly Lạc cúi đầu, bộ dáng hệt như một bóng cao su bị xì hơi. Thương Hỏa: “Chúng ta đã đoán trước rồi mà, chẳng phải sao?” Dã Hạc cũng vội vàng lên tiếng an ủi: “Đúng vậy, vốn dĩ phần thắng của chúng ta ở hai trận đấu đầu không lớn, A Tấn thắng một là đã tốt rồi, không sao cả, chắc chắn Vô Tình sẽ không thua! Đến trận đoàn đội chúng ta cũng sẽ thắng!” Nhàn Vân: “Ừ.” Tần Dương đứng lên, khi đi ngang qua người Thệ Thủy còn huých cho đối phương một cái: “Chờ tôi thắng trận tiếp theo thì chúng ta vẫn dẫn trước đối thủ mà.” Mắt thấy Tần Dương bước tới trận truyền tống, Hà Tấn nhanh chóng đứng dậy, nói: “Tần… Thương Hỏa, cố lên.” Tần Dương thoáng dừng bước chân, xoay người nhìn cậu: “Chỉ nói một câu như vậy?” Hắn dang rộng hai tay, ý bảo Hà Tấn đi tới ôm mình một chút. Hà Tấn đỏ mặt, không được tự nhiên trả lời: “Chờ anh thắng sẽ ôm.” Mọi người: “…”