Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Bởi vì đây là trận chung kết, cho nên ai cũng nóng ruột hơn rất nhiều.
Thời điểm cách giờ thi đấu khoảng chừng bốn mươi phút, đội trưởng hai bên nộp danh sách tuyển thủ tham gia vào trận chung kết cho ban tổ chức, kể từ giờ phút này, thành viên lên sàn không được phép thay đổi nữa.
Một giờ ba mươi phút, thành viên hai đội được truyền tống vào khu hậu đài, nhưng được bố trí ở hai nơi riêng biệt hoàn toàn không thể nhìn thấy nhau.
Các thành viên vào khu hậu đài của chiến đội Tình Nghĩa bao gồm: Thương Hỏa, A Tấn, Thệ Thủy, Ly Lạc, Nhàn Vân và Dã Hạc, tổng cộng sáu người.
Lại thêm mười phút nữa trôi qua, bình luận viên kết nối với khu vực hậu đài, đối thoại trực tiếp với các tuyển thủ của hai chiến đội, yêu cầu đội trưởng phát biểu tuyên ngôn. Việc này chẳng những có thể giúp gia tăng sĩ khí đoàn đội mà còn có thể kéo lượt vote lên.
Tuy nhiên, đối với nhóm tuyển thủ mà nói, đây đích thực là một tình huống bất ngờ.
Vừa nghe tới việc phát biểu tuyên ngôn, đám người của chiến đội Hagen Darth liền hiểu mình đang được đưa lên sóng trực tiếp, đối mặt với toàn thể người xem, vì thế mà có chút không được tự nhiên. Sau khi nhỏ giọng thảo luận mấy câu, cuối cùng Hagen Darth đứng ra phía trước, xiết chặt nắm tay, nói: “Chúng tôi muốn cho Thương Hỏa Vô Tình biết, thời đại bá chủ của hắn sắp kết thúc rồi!”
Tuy lời này nghe thì phi thường khí thế, nhưng lại hệt như một tuyên ngôn của cá nhân, dường như Hagen Darth không nhắm vào chiến đội Tình Nghĩa mà chỉ chú mục đến Thương Hỏa Vô Tình. Lời tuyên ngôn đi lệch trọng điểm như vậy khiến không ít người xem cảm thấy chán nản, tuy nhiên, một số thành phần “Chống đối với Vô Tình” giống hắn thì trầm trồ khen ngợi không thôi!
Ở bên kia chiến tuyến, trong khu hậu đài của chiến đội Tình Nghĩa, bình luận viên cũng đang hỏi vấn đề tương tự: “Hiện nay thống kê trên trang web cho thấy lượt vote của chiến đội Tình Nghĩa gần như nhiều gấp đôi chiến đội Hagen Darth, đội trưởng Thương Hỏa, bạn có muốn nói gì trước khi ra trận hay không?”
Tần Dương mặt không đổi sắc tim không đập loạn, trả lời: “Cám ơn mọi người, chúng tôi sẽ chiến thắng.”
Một câu nói vô cùng đơn giản, không mang theo khí thế hùng hồn như của Hagen, song ngữ khí trần thuật như đang nói một chuyện cực hiển nhiên lại có sức mạnh phi thường.
Nhóm fan của Vô Tình nghe được giọng nói của Tần Dương, ngay sau đó lượt vote của chiến đội Tình Nghĩa lại tăng lên đột biến!
Một giờ năm mươi phút, hệ thống thông báo tuyển thủ của trận đấu đầu tiên chuẩn bị vào sân.
Bình luận viên lại điều chỉnh góc nhìn đến khu vực hậu đài của hai đội một lần nữa, tường thuật trực tiếp tình huống của các tuyển thủ trước khi lên sàn.
Không thể nghi ngờ, tuyển thủ đầu tiên của chiến đội Hagen Darth sẽ là Tiên sủng đầu bảng xếp hạng – “Khuyển Dạ Xoa”, mà chiến đội Tình Nghĩa thì chưa biết sẽ chọn A Tấn hay là Ly Lạc.
Chỉ thấy trong khu hậu đài, các thành viên của chiến đội Tình Nghĩa đang vây quanh A Tấn tựa như dặn dặn dò dò, vì thế, khán giả bất chợt cảm thấy căng thẳng trong lòng — Không phải chứ, chẳng lẽ chiến đội Tình Nghĩa sẽ chọn A Tấn ra quân?
Tuy Ly Lạc và A Tấn đều không địch lại được Khuyển Dạ Xoa, thế nhưng kiểu gì thì Ly Lạc cũng có phần thắng hơn một chút, cái con chồn chỉ biết thổi sáo kia thì có tác dụng gì? Chưa từng nghe nói chó là khắc tinh của chồn hay sao?
Trong hậu đài, Hà Tấn đang nhận được những lời động viên khuyến khích và chúc may mắn của mọi người, song vẫn không khỏi khẩn trương đến đổ mồ hôi. Lại nói, nhân vật game không có cảm giác toát mồ hôi, cho nên, đây là cảm giác ngoài hiện thực của cậu. Dù đã trải qua biết bao nhiêu cuộc thi, phỏng vấn cùng diễn thuyết,… thế nhưng Hà Tấn chưa từng hồi hộp như lúc này.
Thương Hỏa nhẹ nhàng kéo cậu lại gần, ôm lấy tiểu shota dường như đã lớn thêm một chút vào trong ngực, đồng đội xung quanh lập tức cười cười mà xoay người sang chỗ khác.
“Hết sức là được,” Thương Hỏa hôn lên trán của A Tấn, “Bất kể em thắng hay thua thì hãy nhớ, còn có bọn anh ở đây, chúng ta chắc chắn không thua được.”
Đúng vậy, cho dù Hà Tấn thua trận đấu đầu, phía sau cậu còn có Thệ Thủy, Thương Hỏa, Nhàn Vân… Bọn họ là một đoàn đội, và tất cả đều là hậu thuẫn vô cùng vững chắc của Hà Tấn!
Những lời này khiến cậu trấn định một chút. Thương Hỏa thấy người nọ ngoan ngoãn để mình ôm, lại được một bước mà muốn nhích thêm một thước, nắm lấy bàn tay bé nhỏ của đối phương đưa lên môi hôn hôn, còn biến cậu thành chồn bạc ôm vào trong ngực xoa xoa vuốt vuốt… Hắn không biết bộ dáng âu yếm triền miên của mình và A Tấn lúc này đều bị khán giả thu hết vào trong mắt!
Bình luận —
“A a a —– Thương Hỏa thật là ôn nhu! Mị chịu không nổiiiiiiiiii!!”
“Đờ mờ, lại show nữa!”
“Nhìn vào chênh lệch của chiều cao, chẳng lẽ chỉ có một mình chế cảm thấy Thương Hỏa và A Tấn không giống vợ chồng mà giống anh em hơn hả?”
“Anh em mà lại ôm ôm ấp ấp tình tình tứ tứ như bọn họ được à? Tôi ít có đọc sách lắm, cô đừng gạt tôi!”
“Không hiểu sao càng nhìn càng giống BL, mị đã điên cuồng chụp lại cả trăm tấm ảnh!”
“Ông mày chỉ muốn xem thi đấu, hủ nữ có thể ngậm miệng vào không!”
“Ông xã ~ hu hu hu hu… Em cũng muốn được làm thú cưng bé nhỏ của anhhhhhhhhhhhhhhh!”
“Tôi cá là chồn bạc sẽ bị Khuyển Dạ Xoa cắn chết trong vòng một phút đồng hồ!”
“Cá 10 đồng, A Tấn sẽ tiêu trong một phút.”
“Thằng nào thua cược nôn ra mười phiếu vote, dám chơi không?”
…
Bất kể bình luận trên kênh trực tiếp hay là khu vực thảo luận trong game đều ồn ào huyên náo không gì sánh được. Mãi đến một giờ năm mươi chín phút, Hà Tấn biến mất ở khu hậu đài, màn hình trực tiếp thay đổi, nhảy ra tin tức tuyển thủ trận đầu tiên, thanh âm của bình luận viên mới vang lên một lần nữa —
“Hoan nghênh mọi người theo dõi trận chung kết giải đấu chiến đội『 Thần Ma 』 bản thực tế ảo năm 202X. Tôi là bình luận viên Tiểu Lam, trận PK Tiên sủng sắp sửa bắt đầu, tuyển thủ xuất chiến của chiến đội Tình Nghĩa là A Tấn, bên chiến đội Hagen Darth cử Khuyển Dạ Xoa ra mở màn!”
Ngây người giữa một màn sương ước chừng ba mươi giây, sau đó Hà Tấn phát hiện mình đã xuất hiện tại một cánh đồng lúa mạch. Bốn phía rậm rạp um tùm, tất cả đều là những cọng lúa cao đến thắt lưng, mặt đất còn có những cái hố nho nhỏ do chuột đồng đào bới.
Hà Tấn lướt mắt nhìn qua một vòng, nhanh chóng phát hiện đối thủ “Khuyển Dạ Xoa” của mình, hình thái con người của hắn cao tương đương Thương Hỏa. Ngay khi cậu phát hiện ra hắn thì hắn lập tức biến thân thành một con sói trắng, tung người hệt như một mũi tên xé gió mà lao tới phía này!
Xem ra Khuyển Dạ Xoa rất tự tin vào thực lực bản thân, đối mặt với con chồn bạc còn chưa ngoi lên được top 100 của bảng xếp hạng, căn bản hắn khinh thường không thèm dùng chiến thuật, cứ thế trực tiếp xông lên.
Nhưng hắn đã quên, bối cảnh hiện tại của đấu trường là cánh đồng lúa mạch. Nơi này tuy không có khả năng che giấu thân ảnh của con người, nhưng đối với một chú chồn bé nhỏ mà nói thì lại hoàn toàn có thể!
Khuyển Dạ Xoa dùng mười giây đồng hồ để bổ nhào tới nơi Hà Tấn vừa mới đứng, nhưng lại chỉ chụp được một khoảng không… Khán giả với góc độ thị giác từ trên cao đã sớm nhìn thấy A Tấn biến thành chồn bạc nhanh chóng xuyên qua biển lúa mà chạy chốn!
Dù sao thì đây cũng là game thực tế ảo, cho dù nguyên hình của người chơi Linh sủng là sói thì cũng không có được khứu giác tinh tường của loài động vật này. Do đó Khuyển Dạ Xoa không thể thông qua việc đánh hơi mà truy tìm đối thủ.
Khuyển Dạ Xoa lần mò dò dẫm một vòng, ba phút đồng hồ trôi qua, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng của A Tấn, hắn có chút nóng giận rồi.
〖 Chiến trường. 〗『 Khuyển Dạ Xoa 』: “Đệt mợ, mày trốn cái gì, trốn thì có thể thắng tao không?”
Khuyển Dạ Xoa đã nói ra tiếng lòng của khán giả, ở ngoài sân đấu, bọn họ đã sớm kêu gào —
“Thế mà lại trốn, hèn vl ra!”
“Ngu ngốc, trốn làm cái gì! Mau ló mặt ra quyết sống mái một phen đi chứ!”
Cũng may Hà Tấn căn bản không nhìn thấy đống chửi mắng trên sóng bình luận, cậu bình tĩnh ẩn nấp trong cánh đồng để quan sát tình hình.
Thân thể chồn bạc vừa vặn cao hơn ngọn lúa một chút, cậu chỉ cần nhấc hai chân trước đứng lên là có thể dễ dàng nhìn thấy vị trí của Khuyển Dạ Xoa. Còn người kia, nếu không phải đang vừa vặn nhìn về phía này thì liền không phát hiện được chỗ của cậu.
Hà Tấn nhớ rõ, thời gian tối đa của một trận PK là 15 phút, nếu trong khoảng thời gian này hai bên không xuất chiêu thì được tính là hoà.
Trận đấu trước mắt, chưa chắc đã có khả năng thắng, song Hà Tấn cũng không muốn cầm hoà.
Mười phút trôi qua, lúc này Hà Tấn và Khuyển Dạ Xoa mới tiến hành đợt công kích chính diện đầu tiên. Không phải Khuyển Dạ Xoa tìm được cậu, mà là cậu chủ động hiện thân, đánh lén đối thủ từ phía sau lưng!
Có được hai mươi cái móng vuốt kim cương, lực công kích của con chồn nhỏ hoàn toàn không thua kém chú sói kia, mặt khác, hình thể linh hoạt và thuộc tính nhanh nhẹn cao còn khiến cậu né tránh tốt hơn đối thủ.
Khuyển Dạ Xoa có phần kinh ngạc, hắn phát hiện A Tấn không yếu như trong tưởng tượng của mình, chẳng qua, dù là vậy hắn vẫn tin là mình sẽ thắng!
Trong một phút đồng hồ đối chiến ngắn ngủi, lượng máu của Hà Tấn đã giảm xuống còn 78%, mà hắn vẫn là 86%!
Ngay khi cả hai đánh đến thắng bại bất phân, chồn bạc bỗng dùng một chiêu “Thuấn di” để biết mất ngay trước mũi Khuyển Dạ Xoa một lần nữa!
Khán giả sắp phát điên rồi, thật vất vả hai tuyển thủ mới đánh nhau, bọn họ còn đang kích động chờ đợi khoảnh khắc sói trắng xông lên cắt đứt cổ còn chồn bạc đấy! Nào ngờ chưa giao chiến được một phút đồng hồ, con chồn kia đã chạy mất!
Bình luận —
“Mẹ nó! Lại trốn! Có cái gì hay đâu!”
“Nhưng mà tôi cảm thấy hình như A Tấn này đánh rất được…”
“Rõ ràng Khuyển Dạ Xoa mạnh hơn, cho dù có trốn cũng không thắng nổi, thế thì trốn làm cái mợ gì!”
Khán giả đã vậy mà Khuyển Dạ Xoa lại càng chẳng cần nghĩ, hắn nóng ruột xoay vòng vòng ở giữa cánh đồng, tiết tấu đối chiến đang liền mạch vậy mà nói đứt là đứt luôn. Lúc này, hắn mới ý thức được rằng, quyền chủ động của trận đấu, tựa hồ đang nằm trong tay con chồn bạc kia!
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
95 chương
25 chương
6 chương
33 chương
49 chương