Vợ à, thực hiện lời hứa đi!
Chương 4 : Món ăn thảm họa và cuộc gọi đáng ghét (phần một )
Đi làm về, nó cặm cụi học nấu ăn, bắt đầu từ món đơn giản nhất: cơm. Trong sách viết:
- Bước 1: Cho lượng gạo vừa đủ, tùy theo khẩu phần ăn
- Bước 2: Vo gạo thật sạch rồi đổ nước bẩn đi
- Bước 3: Cho nước gấp đôi số gạo và bỏ vào nồi, ấn công tắc xuống, chờ đến khi bật lên là có thể ăn được.
Thực tế không dễ dàng như trong sách, ít nhất là với nó.
Lần đầu: vo gạo không sạch, còn sót lại mấy hạt sạn to đùng
Lần thứ hai: khi đổ nước, do bị quá tay nên nó làm đổ gần hết gạo ra ngoài
Lần thứ ba: do đổ quá ít nước nên cơm bị cháy(đen thui )
Lần thứ tư, thứ năm,...
Bỗng, căn phòng trở nên im ắng một cách bất thường. Một giây, hai giây, ba giây...
- AAAAAAAAAAA...TA SẼ KHÔNG BAO GIỜ NẤU ĂN NỮA...- Tuyệt chiêu sư tử gầm quen thuộc vang lên. Hàng xóm xung quanh thấy tai mình như muốn nổ ra nhưng không ai bảo ai cũng biết lượng sức mình, làm phiền nó bây giờ thì chỉ có nước ăn vài cú đấm vào mặt. Mấy thính giả đang đóng chặt cửa, bịt tai thì nó bỗng im bặt. Chỗ nó thì đang nở một nụ cười quỷ dị thì mấy bà thính giả chạy ra đập cửa nhà nó rầm rầm. Nó lười biếng ra mở cửa, vừa mở ra thì mấy bà xông thẳng vào, người thì hỏi han tới tấp, người thì giơ chân giơ tay nó lên xem có bị gì không. Nó cảm thấy mọi thứ cứ rối tung hết cả lên.
- Tất cả dừng lại- Nó gần như hét lên, mấy bà theo đó mà không dám cử động, cứ đứng chôn chân tại chỗ như là nó sẽ ăn thịt khi mấy bà dám ho nửa lời. Nó rất hài lòng với cái vẻ mặt sợ sệt của mấy bả.
- Có chuyện gì?- Nó vừa nói dứt lời, mấy bả lại nhao nhao lên. Người thì hỏi nó có bị viêm họng không, người thì hỏi nó có bị sốt không, có một bà hỏi nó sao tự nhiên lại im bặt thế. Nó như hiểu ra vấn đề, mặt tối sầm lại, xung quang nó tỏa ra một luồng sát khí dày đặc, hai bàn tay nắm chặt lại đến nỗi gân xanh nổi đầy tay. Mấy bà thấy thế, biết điều chạy ngay về nhà.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
74 chương
47 chương
76 chương
350 chương
9 chương