Ước mơ hoa phượng đỏ
Chương 40
Chap 40Cuối cùng cũng đén ngày được xuất viện, tôi được nàng chở về cùng với bố mẹ trên ô tô, về tới nhà tôi hít một hơi cho đã cái phổi, thật không có gì sướng bằng khi được ở nhà hề hề. Bố mẹ mời nàng vào nhà chơi, nàng bảo về chuẩn bị đồ rồi qua chở tôi với Trinh đi luôn.
Tôi tập tễnh lên phòng thay đồ rồi tập tễnh xuống nhà bếp, tôi nhìn mình mà cứ như thằng què ấy cà lê cà lết đến nản T.
T. Ăn cơm xong, tiếng ô tô nàng lại vang lên trước cửa, tôi cà lê cả lết ra xe rồi ngồi vào, lần này Trinh ngồi gần bác tài, còn tôi ngồi sau gần nàng, mùi hoa oải hương dịu nhẹ làm tôi ngây ngất cứ đưa cái mũi hít lấy.
- Dê xồm hứ! nàng lườm tôi cái rồi ôm miệng cười khúc khíchTôi tỉnh giấc sau khi trưng cái mặt như phê cần rồi ngại ngùng nhìn ra cửa sổ.
Bước vào lớp nhờ được hai nàng mỗi người một bên dìu tôi lên, đoạn đương đi lên tôi cứ ngỡ mình là ông hoàng được các phu nhân xinh đẹp như tiên kia chăm bẵm thật là sung sướng. Vừa bước chân vào thì đã nghe tiếng lũ bạn cờ hó gào lên- A lớp trưởng anh hùng của chúng ta đã trở lại rồi nè bọn bây ơi hú hú hú! Thằng M ngửa cổ lên cho giống con đười ươi.
- Mợ bữa kia tao được xem phim anh hùng cứu mĩ nhân như phim luôn đấy hớ hớ hớ! Con Thúy lên tiếng cùng điệu cười huyền thoại.
- Mời lớp trưởng đại nhân vào chỗ ạ! Thằng S ra làm điệu bộ quan lại cũ mèm kia.
-Vô lẹ mầy tao kể cái này hay lăm! Thằng TS nói xong bê luôn tôi chạy ào vào lớp .
- Hôm đó thằng Đức cứu mày xong, bọn tao bay sang đập thấy mụ tổ thằng kia, rồi chả hiểu sao ở đâu ra bọn đầu gấu ghê gớm lắm! Thằng TS nó đưa tay lên cằm đăm chiêu.
- Rồi sao nữa mầy! Tôi tò mò hỏi.
- Rồi thì bọn đó lao thẳng vào đám bọn bạn của thằng đó sau khi hỏi tao rồi nó đánh bọn đó thừa sống thiếu chết luôn rồi kéo nhau đi, tao lúc đó méo hiểu gì luôn.! Nó tuôn tràn câu chuyện!
- Ừa đúng đó chả hiểu bọn đó ở đâu, mà nhìn bọn nó ghê gớm thật luôn, tao nhìn còn hãi hùng luôn ấy! Thằng L lên tiếng nhớ lại cảnh tượng lúc đó.
- Tao có biết đâu, thôi về chỗ đi kìa! Tôi xua tay đuổi bọn nó về chứ có biết gì đâu mà trả lời.
Tiếng trống vang lên, cô Nguyệt bước vào lớp hỏi han tình hình thằng thương binh là tôi xong cô quay qua kêu thằng N xuống phòng Đoàn lấy vé. Một lúc sau nó đem lên một đống vé gì đó rồi đứng lại giữa lớp thông báo,- Đây là vé tham dự giao lưu văn nghệ trên nhà thiếu nhi, mỗi người một vé, do lớp ta có tiết mục tham gia nên cả lớp được đi, còn những lớp không có thì chỉ có 10 vé thôi.
Nghe thằng N thông báo xong cả lớp vỗ tay ầm ầm vì toàn bộ đều được đi xem. Những tiết học vui vẻ trôi qua cùng những tấm vé trên tay, ai nấy đều vui mừng, còn những người có tham gia biểu diễn thì bừng bừng khí thế nhất định sẽ cố gắng đoạt giải lần này, nhưng phải đến tận tháng 11 mới biểu diễn.………….
Thời gian cứ thế dần trôi qua, buổi sáng thì đi chợ với Trinh hoặc sang nhà nàng chơi, buổi chiều đi học đôi khi cũng bợ mấy trứng của con ngỗng về, buổi tối thì đi làm. Gần đến ngày 20/10/2009, lớp tôi lại rộn ràng chuẩn bị những món quà cho bọn con gái,- Mấy chàng lớp ta đã biết ngày gì sắp tới chưa hé hé hé! Thảo lên tiếng hăm he nhắc nhở mấy thanh niên .
- Là ngày gì vậy, có gì ăn không! Thăng L vẫn còn đang lơ ngơ ngái ngủ.
- Này thì ăn này, này thì là ngày gì này! Thảo cho nó mấy cái cùi bánh mì đầy uy lực vào lưng thằng L.
-A là ngày chị em tặng quà cho các bạn nam, ok chuẩn quá đi à! Thằng M lên tiếng.
- Này thì tặng quà nam này! Thảo vừa tra tấn thằng L xong quay qua túm cái tai thằng M rồi kéo lê đi.
Ai cũng hãi hùng nhìn hai thằng nạn nhân kia, nhưng mọi người đều biết sắp đến ngày của chị em. Tôi cũng nằm ườn ra bàn suy nghĩ nên làm gì vào ngày đó, Bỗng dưng trên đầu tôi hiện lên cái bóng đèn sáng vô cùng rực rỡ luôn. Tôi hùng dũng đứng dậy đi lên giữa lớp gào lên.
- Cả lớp im lặng nào! Tôi gào cho cái đám đang bát nháo ỳ xèo kia im lặng.
- Bây giờ sắp đến ngày của các chị em, đề nghị các đồng chí nam lên đây góp tiền lại đã nào! Tôi kêu gọi- Làm gì vậy lớp trưởng! Thăng L lên tiếng tay vẫn đang xoa xoa lưng.
- Mầy không nộp coi chùng con Thảo nó hấp mầy tiếp giờ, cứ nộp đi rồi để tao lo! Tôi nóiMặt nó nghe thấy tên Thảo vang lên từ tôi mặt nó nhăn nhó quay sang nhìn con Thảo lấm la lấm lét. Bọn cờ hó lớp tôi đi lên nộp tiền mà mặt thằng nào thằng nấy như đi đưa đám tôi ấy @@.
- Được rồi bây giờ tạm thời mỗi người nhiêu đó đủ rồi, giờ mình sẽ tạm giữ, phần còn lại mình sẽ tự tính.
- Nhớ nha mầy tính hộ tao lẹ đi chứ con Thảo nó lăm le tao hoài à ! Thằng L mặt khổ sở mếu máo.
Tôi về chỗ và bắt đầu suy nghĩ cho những việc cần làm cho các chị em của lớp tôi, đặc biệt tôi sẽ tặng những món quà đầy ý nghĩa đó cho mẹ và các nàng ấy, tôi quay mặt ra bên ngoài cửa sổ, trời vẫn u ám , không khí vẫn lạnh lẽo như mọi năm, những giờ phút này tôi vẫn còn đang vui vẻ cùng lũ cờ hó này…..
Thời gian vẫn đang đếm ngược……….
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
13 chương
14 chương
64 chương
54 chương