Sáng sớm kinh thành lại một trận huyên náo vì nhị tiểu thư của phủ thừa tướng hôm nay về nhà sau 10 trong am miếu cầu an không lộ diện bên ngoài .
" Nghe nói hôm nay nhị tiểu thư phủ thừa tướng về , đi mau để xem diện mạo lớn lên như thế nào " đại thẩm , đại thúc , chụm đầu vào bàn tán .
" Chắc xấu như chung vô diệm chứ gì , ta nói các người nghe ta có một đứa cháu họ làm trong phủ thừa tướng được 15 năm rồi biết nó thấy diện mạo ra sao không " đại bá lên tiếng bàn tán .
" Nói gì , lão nói lẹ lên đi " đại thẩm khác chen vào .
" Lúc đó nhị tiểu thư mới 5 tuổi , có một vết bớt đen xấu không chịu được , còn lớn lên thì cũng xấu như trước chứ gì " đại bá lên tiếng tiếp tục
" Ừa , chắc hôn sự của tiểu thư nhà này không thành quá , xấu quá ai mà lấy cho được chứ đừng nói là tứ vương gia anh dũng thiện chiến diện mạo như phan an của chúng ta được chứ " người khác lên tiếng chen vào .
" ừa ....!ta cũng nghĩ dậy "
Từ cửa thành một chiếc xe ngựa từ từ đi vào , xe ngựa bề ngoài chỉ đơn giản nhưng bên trong xe lại là những bàn ghế bằng gỗ Lim quý hiếm từng những món ăn được làm rất tinh sảo , trà Tịnh Nhã làm điểm tâm.
Các hoàng thân quốc thích ai không biết , trà Tịnh Nhã có tiền chưa chắc cầu được trong thiên hạ này chỉ có vài cân , chưa chắc Hoàng đế có thể hưởng dụng được .
" Tiểu thư chúng ta sắp đến phủ thừa tướng rồi " Y Đông vén màn lên để xem xét .
" Tiểu thư , em nghe mấy người dân nói xấu người em chịu không nổi , họ thật quá đáng " Y Xuân hậm hực vì những lời đồn không tốt về tiểu thư nhà mình .
" Không , càng có những lời đồn này, chúng mới không cảnh giác mà rơi vào bẫy của ta giăng chờ sẳng chứ , như vậy mới thú vị " Băng Y đang trên đường trở về phủ Tướng phủ thực hiện kế hoạch chờ con mồi sa lưới .
" Vâng , em biết rồi " Y Xuân không nói thêm gì nữa .
Đến cửa phủ Thừa tướng , mọi người không ra chào mà ngồi vào đại sảnh chờ nàng.
Chứng tỏ nàng trong nhà này không có cân lượng.
Cho nên đều nàng muốn thực hiện mới dễ dàng , không vướng bận nào cả .
" Nhị tiểu thư về phủ " tên thị vệ báo vào
Hắn nhận ra nàng vì vết bớt đen vì gió làm cho lụa che mặt nàng phất lên lộ ra vết bớt đen của nhị tiểu thư xấu xí .
Nàng vào trong đại sảnh , trong phủ hiện giờ đang có mặt đầy đủ tất cả mọi người , kể cả những người mới nạp vào hay nạp vào lúc nàng mấy năm nàng không có ở đây.
Nhà gồm 10 người : Hàn Lâm , Trịnh Chi Hoa hai con của bà là Hàn Như Tuyết và Hàn Như Yên , Chu di nương Chu Tuyết và hai đứa con của là Hàn Kỳ và gái là Hàn Như Mộng và hai thiếp thất mới nạp về mấy năm nay Thủy Lạc Thủy di nương , Bích Tuyền Tuyền di nương và cuối cùng không ai khác ngoài nàng Hàn Nguyệt Băng Y nhị tiểu thư con vợ chính thất được cưới hỏi đàng hoàng .
" Phụ thân , con đã về " Băng Y khom người làm cho có lệ với người tuổi chừng 30 trước mặt .
" Ừa , về là tốt rồi " Hàn Lâm không ra vẻ thương yêu gì đứa con gái này hết vì không muốn nhớ đến nương của nàng .
" Các di nương hảo , các tỷ tỷ , muội muội , đệ đệ hảo " nàng chào cho Hàn Lâm thấy nàng vẫn như đứa con gái yếu đuối nhu nhược trước kia .
" Để ta giới thiệu một chút đây là tứ đệ của con Hàn Kỳ và ngũ muội Hàn Như Mộng còn đây là đại tỷ và tam muội của con biết rồi đó còn đây là Thủy di nương và Tuyền di nương " hắn chỉ từng người giới thiệu
Trịnh Chi Hoa giờ được làm Thừa tướng phu nhân , cai quản gia đình này luôn chèn ép thiếp thất, nhất là Chu di nương có con trai là Hàn Kỳ là con nối dòng của nhà họ Hàn , bà tới giờ chưa sinh được con trai cho lão gia nên cứ sợ địa vị bị mất nên luôn tìm cớ hãm hại người khác .
" Phu nhân , chuẩn bị cho Băng nhi một viện đi , viện an tĩnh một chút " hắn không muốn đứa con gái này làm mất mặt hắn , nhà toàn là những người ưu tú không bây giờ lại có thêm đứa con xấu xí này đúng là làm mất mặt mà .
" Vâng , lão già " Trịnh Chí Hoa vẻ mặt cay độc nhìn Băng Y , Băng Y cũng nhìn nàng ta cười khinh thường .
" Thưa phụ thân con cáo lui " nàng nhìn phát chán tên này
Nàng nhìn lại Hàn Kỳ vẻ mặt tỏ ra không giống với đứa bé mới 8 tuổi đầu , còn về Hàn Như Mộng thì lại ốm yếu lạ thường , Chu di nương thì xanh xao như bị trúng độc lâu năm , nàng không đoán cũng biết là do ai làm , không ngoài dự đoán là ba mẹ con Trịnh Chi Hoa làm thật ngoan độc.
Nàng xoay người rời đi và thấy ánh mắt ưu thương nhìn nàng .
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
34 chương
467 chương
81 chương
10 chương
97 chương