" Ta có nói lúc nào ta là nam nhân " nàng đặc Thường Như xuống và đi vào trong thay một xiêm y khác.
" Làm ta sợ muốn chết " Thường Như vỗ ngực lấy lại bình tĩnh.
" Một lát tiểu thư ra đừng có giật mình nha " Y Hạ biết trình độ đẹp của tiểu thư nhà mình làm ai cũng phải giật mình hết , lâu lâu các nàng còn bị vẻ đẹp của tiểu thư mê hoặc chứ nói chi là người ngoài như cô ấy.
" Tại sao phải giật mình " nàng không hiểu ý các nàng nói gì nữa.
Từ trong phòng bước ra , Băng Y mặc trường bào tử y dáng người linh lung , từng bước đi làm cho người ta đang tưởng tiên nữ nào lạc bước xuống phàm trần này.
Thường Như bây giờ mới hiểu được dụng ý của các nàng
Người con gái này phải nói là đẹp hơn cả tiên nữ mới đúng , một xiêm y đơn giản , một đầu tốt chỉ cài nhẹ một cây trâm hoa sơn trà trắng tuyệt đẹp , mặt không tô son trét phấn mà vẫn đẹp đến kinh người , từ mắt tai mũi miệng giống như được cắt gọt đẹp và tinh xảo đến không còn chổ nào chê bai được.
Nói chung nàng ấy đẹp phải nói là rất đẹp rất rất đẹp hèn chi chỉ người hầu bên cạnh của nàng thôi mà đã là mỹ nhân khuynh thành nói chi nàng một chủ tử đẹp không giống người phàm thế này.
" Thường Như , Thường Như " Băng Y nhìn Thường Như nhìn mình không chớp mắt
" A! a " một lát mới hoàn hồn lại
" Ta mua em về để cho em quản lý kỹ viện cho ta , em nguyện ý không "
" Tiểu thư , tại sao lại là kỹ viện " nàng không muốn ở lại chốn bùn nhơ đó
" Ngoài là kỹ viện , thiệt ra là tổ chức tình báo , em có nguyện ý làm việc này không "
" Ân, em nguyện ý "nàng muốn làm gì đó cho tiểu thư
" Đây là thuốc Dục Hoan ta bào chế , nó sẽ cho mấy tên nam nhân đó có cảm giác đã cầu hoan mà các cô nương không cần phục vụ giường chiếu gì hết chỉ cần lấy mọi tin tức có thể "nàng cũng không phải là người vô lương tâm.
" Ân " nàng tin tưởng tiểu thư không phải loại người vì mục đích bất chấp mọi thủ đoạn
" Y Thu em đi mua một căn viện lớn nhất để xây một cái kỹ viện , bản vẽ thiết kế một lát ta đưa cho em em hãy làm theo bản thiết kế là được , còn chọn những cô nương không nơi nương tựa và nói rõ với các cô ấy không cần bán thân chỉ cần bán nghệ là đủ "
" Y Hạ em đi giúp Y Thu một tay , làm xong lại phủ Thừa tướng tìm ta "
" Còn Thường Như đi theo Y Hạ và Y Thu hai người đó sẽ chỉ cho em làm như thế nào " nàng muốn thế lực của nàng phải to hơn nữa để thực hiện kế hoạch của mình.
" Ân , tiểu thư " ba người lên tiếng , đối với tiểu thư họ chỉ cần phục tùng là được.
" Ngày mai chúng ta về thành , mấy em vào nghĩ đi " nàng cũng buồn ngủ rồi nên ngủ thôi.
" Ân! "
Tại mộtphòng trong tửu lâu Kỳ Phúc có một nam nhân đang ngồi suy nghĩ gì vẻ mặt mông lung
" Tên tiểu tử thú vị " không biết tại sao mà cứ nhớ tên mặt lạnh hoài không biết.
" Công tử , công tử " Trình Nhật kêu công tử nhà mình.
" Có chuyện gì " Hiên Viên Huyền Diệp quay đầu cau có với Trình Nhật.
" Bệ hạ , triệu chúng ta về có chuyện gấp " Hoàng thượng thường ngày yêu thương thái tử nhà mình cho ngày ấy đi du sơn ngoạn thủy, thì bây giờ triệu người về không biết có chuyện gì không nữa.
" Được mai chúng ta xuất phát đi " tiểu tử có duyên gặp lại.
Còn thư phòng của tứ vương gia của Kỳ Nguyệt , có hai nam nhân đang ngồi thảo luận sao đưa thư từ hôn cho nhị tiểu thư của phủ thừa tướng vì tin tức báo là ngày mai nhị tiểu thư nhà đó sẽ về sau 10 năm ở trên miếu cầu bình an.
" Huynh định đưa giấy từ hôn này cho nhị tiểu thư này như thế nào cần đệ đệ này giúp không " Âu Dương Thiên Tuấn hỏi
" Không cần , ta sẽ tìm đúng dịp để đưa cho phế vật ấy " Âu Dương Thiên Kỳ lên tiếng giọng miệt thị.
" Tùy huynh có gì cần ta cứ nói , ta giúp huynh sử lí "
" Được rồi "
Không ai biết được một cô bé xấu xí thường đi theo sau lưng hắn giờ lại thành một cô bé khuynh thành tuyệt sắc mà hắn lại chính tay viết từ hôn với nàng , hắn sau này có muốn hối hận cũng đã muộn màng , tại vì cô bé ấy không như ngày xưa nữa mà là một đặc công ở thế kỷ 21 , thông minh , linh động và cực kỳ ngoan độc , châm ngôn của nàng ấy người không phạm ta , ta không phạm người , người đã phạm ta , ta giết 18 đời tổ tông hắn .
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
59 chương
801 chương
24 chương
221 chương
126 chương